Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mễ Tiểu Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 80 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 455 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:59:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41: Bước Lên Las Vegas
ang theo một loại oán hận … Đủ loại tâm tình phức tạp Chân Nam Nhân gian nan bước ra từng bước chân của mình, bước lên chuyến bay đi Las Vegas, vẻ mặt mãnh liệt oán niệm tự động làm cho những người chung quanh cách xa Chân Nam Nhân ít nhất 2 mét, nàng mang theo một bụng oán khí cùng Từ Tri Lễ rốt cục bước lên bên kia bờ đại dương.
“Đi thôi, chúng ta đi tìm khách sạn trước. ” Từ Tri Lễ hòa ái dễ gần nhìn Chân Nam Nhân, còn đưa tay giúp Chân Nam Nhân xách hành lý làm hại Chân Nam Nhân thụ sủng nhược kinh, thấp thỏm bất an đi theo Từ Tri Lễ, không biết trong bụng của hắn đang tính toán những gì. (L: là sói ăn cừu…)
(Bạn đang đọc truyện: Lão bản em sai rồi tại blog tuyetlien90.wordpress. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ)
Đi theo Từ Tri Lễ hai người rất nhanh liền thuê xe đến 1 khách sạn, đứng ở bên ngoài khách sạn Chân Nam Nhân không ngừng bài tỏ chủ nghĩa tư bản chủ nghĩa hủ bại! Đến 1 khách sạn cũng xa hoa như 1 tòa cung điện, Chân Nam Nhân trong nháy mắt liền dâng lên một ý muốn dỡ bỏ vài cái ở đây về bán lấy tiền xài. (L: ….)
“Đừng có dùng loại ánh mắt đói khát này nhìn chằm chằm nơi này, cô đâu có ăn trôi được nó.” Từ Tri Lễ mới vừa đến gần, trong đó đã có 2 vị phục vụ mỹ nam đi ra một vị tiếp nhận hành lý trong tay của Từ Tri Lễ một vị khác thì đi lên trước dẫn đường.
“Xin chào Từ tiên sinh và Chân tiểu thư, Vũ Điền tiên sinh đã gọi điện thoại trước đến đây dăn dò phòng của ngài cũng đã được sắp xếp xong xuôi, mời ngài đi theo bên này.” Nhân viên kia nói một lưu loát tiếng Trung dẫn đường cho 2 ngời.
“Oa, Trung văn nói thật giỏi ” Chân Nam Nhân vẻ mặt kinh ngạc.
“Cắt ~” Từ Tri Lễ vẻ mặt ngạc nhiên nhìn xem Chân Nam Nhân.
“ĐếnLas Vegasdu lịch người Trung Quốc là rất nhiều, có thể nói tiếng Trung là đương nhiên.” Từ Tri Lễ luôn cảm giác mình cùng Chân Nam Nhân sống chung một chỗ thì giá trị con người liền rớt một mức lớn. (L: vậy sao còn lăn vào…)
“Khách sạn tầng 1 có quán cà phê, nhà hàng, tầng 2 có quán rượu cùng với sòng bạc nếu hai vị cảm giác nhàm chán có thể đi xuống lầu vui một chút, phía sau khách sạn có hồ bơi nếu là hai vị có hứng thú cũng có thể đi thưởng thức một chút. Từ tiên sinh phòng là 4159, Chân tiểu thư phòng là 4160″ Sau khi giải thích cho hai người thì bọn họ cùng lên thang máy đến cửa phòng.
(Bạn đang đọc truyện: Lão bản em sai rồi tại blog tuyetlien90.wordpress. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ)
“Đây là thẻ mở cửa phòng của 2 vị, xin cầm lấy nếu còn có gì cần có thể gọi điện thoại, chúc 2 người có những ngày nghỉ thư giãn và thoải mái.”
Giới thiệu sau, nhân viên khách sạn lấy ra 2 tấm thẻ chìa khoá đưa cho Chân Nam Nhân cùng Từ Tri Lễ rồi rời đi.
“Chốc gặp lại ở nhà hàng.” Từ Tri Lễ mở cửa đi vào phòng của mình, Chân Nam Nhân thì rất buồn bực vào phòng, trực tiếp liền thay áo T-shirt quần jean, rửa qua cái mặt liền đi ra khỏi phòng, tục ngữ nói là nữ nhân sa cơ huỷ dung…tốt mình lần này cùng Từ Tri Lễ chỉ có hai người tại Las Vegas dù có đem mặt mình hủy khuôn mặt cũng rất tốt!
“Cô xác định mặc thế này đi ăn mà không hối hận?” Từ Tri Lễ đứng ở cửa nhìn nhìn cách ăn mặc của Chân Nam Nhân lắc đầu, âm thầm trong đáy lòng phủ định luôn Chân Nam Nhân dù thân là nữ nhưng người này rõ ràng là linh hồn nhảy vào sai thân thể! Toàn thân cao thấp không có một chút vị nữ nhân hơn nữa người này cũng không có một chút tự giác mình là nữ.
“Có cái gì hối hận ở đây đâu cần ai nhận ra.” Chân Nam Nhân kéo kéo góc áo của mình, không có cảm giác cái gì gì là không thích hợp lại không phải đi tham gia quốc yến gì có cần thiết phải sắm đắm sao? Hơn nữa Từ Tri Lễ cũng đâu khác mình lắm… một áo sơ mi màu xanh đậm, một cái quần đơn giản căn bản chẳng khác mình là mấy…
“Cô không hối hận là tốt rồi.” Từ Tri Lễ xoay người liền hướng thang máy đi.
“Cắt, ai hối hận chứ….ta cũng đâu phải con ông nào, bà nào… ~” Chân Nam Nhân âm thầm dưới đáy lòng nói cũng bước nhanh về phía trước thang máy đi theo Từ Tri Lễ.
(Bạn đang đọc truyện: Lão bản em sai rồi tại blog tuyetlien90.wordpress. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ)
Khi hai người bước vào nhà hàng Chân Nam Nhân rốt cục hoàn toàn hiểu hàm nghĩa mà Từ Tri Lễ nói, nàng xác thực đã bắt đầu hối hận phóng mắt nhìn đi… cả nhà hàng tất cả các cô gái đều là trang phục lộng lẫy, chói lọi mình đứng ở nơi này không khác gì 1 kẻ giúp việc…! Nhìn lại một chút Từ Tri Lễ, trừ đi quần áo trên người, chỉ là gương mặt đó cũng đã đủ hấp dẫn tầm mắt của mọi người….!
Lão Bản, Em Sai Rồi Lão Bản, Em Sai Rồi - Mễ Tiểu Yêu