Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 464 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 615 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:30:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 415: Hai Chúng Ta Hòa!
rong đại sảnh, một phục vụ nữ đang tức giận nhìn một vị khách, phục vụ này là một cô bé bộ dạng thanh tú, thấy cô bé Đường Kim có chút ngoài ý muốn, bởi vì này cô bé này chính là muội muội Tiểu Đậu Nha, Tiếu Ngọc Khiết.
Đường Kim cũng biết Tiếu Ngọc Khiết đang làm công ở Ninh Sơn, nhưng không biết cô bé làm phục vụ trong quán ăn, không nghĩ trùng hợp như thế.
- Này hotgirl, em nói vậy là đụng chạm ca đó nha? Ai lưu manh? Nhìn xem gương mặt chính trực này của ca xem, có thể là lưu manh sao?
Bị Tiếu Ngọc Khiết tức giận nhìn là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, bộ dạng hắn thật sự nhìn có cảm giác thật thà nhưng hắn mở miệng nói lại khiến người ta cảm thấy không thật thà nào.
Trong đại sảnh có mấy chục người đang dùng bữa, không ít người nhìn chằm chằm về phía bên này, tuy không tận mắt thấy chuyện gì phát sinh nhưng qua màn đối thoại cũng hiểu chắc chắn là cô bé xinh đẹp bị khách hàng lưu manh đùa giỡn.
- Anh phải xin lỗi tôi!
Tiếu Ngọc Khiết cũng có chút đanh đá, hơn nữa cô bé tuổi không lớn, không suy nghĩ tính toán nhiều:
- Nếu không tôi sẽ báo công an!
Tiếu Ngọc Khiết vừa mới dứt lời, phía sau đã vang lên tiếng quát mắng:
- Tiểu Ngọc, sau em có thể nói với khách hàng như vậy? Mau xin lỗi đi!
Khiển trách Tiếu Ngọc Khiết là một thiếu phụ hơn 30 tuổi, thiếu phụ ngoại hình không tê, trên người nàng còn có tỏa ra sự mị hoặc của phụ nữ thành thục, chính là cảm giác khiến đàn ông dễ sinh ra ý niệm bất lương.
Thiếu phụ này là chủ quán, họ Hoàng tên là Tương Tương, bất quá mọi người đều gọi cô ta là Tương Phi, cô ấy tựa hồ cũng thích tên này.
Hoàng Tương Tương khiển trách Tiếu Ngọc Khiết, không đợi Tiếu Ngọc Khiết giải thích, cô ta đã vội vàng giải thích với tên thanh niên mặt mũi thật thà kia:
- Tiểu Vương đệ đệ, vừa tới a? Tiểu Ngọc tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, cậu đừng chấp nhặt với nó a!
- Tương Phi tỷ a, không phải em muốn chấp nhặt với cô bé. Nhưng cô bé quá kỳ cục rồi, sao lại nói em là lưu manh chứ, như vậy không phải hủy thanh danh của em sao?
Tiểu Vương giống như không muốn bỏ qua.
- Bà chủ, rõ ràng hắn sờ em...
Tiếu Ngọc Khiết rất giận, mặt đỏ lên, bất quá nói đến đây cô bé lại ngượng ngùng.
- Này nói gì vậy?
Tiểu Vương kia vẻ mặt không ưa:
- Tương Phi tỷ, em sờ cô bé sao? Rõ ràng là mông cô bé đụng phải tay em, lại nói tiếp tay em bị mông cô bé sàm sỡ, tổn thất quá lớn a!
Nghe nói như thế, đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, mấy chục ánh mắt đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tiểu Vương này, vô sỉ, quá vô sỉ, da mặt người này đã đạt cảnh giới phi phàm rồi a.
Đường Kim đang xem náo nhiệt cũng có chút bội phục, chiêu số của người này đáng học hỏi a.
Nhưng Hàn Tuyết Nhu lại mất hứng véo Đường Kim:
- Sắc lang, nhìn chằm chằm người ta làm gì? Dáng người cũng kém xa ta!
Hàn Tuyết Nhu nghĩ Đường Kim đang ngắm Hoàng Tương Tương xem đâu rồi, điều này làm cho Hàn Tuyết Nhu rất mất hứng, nhìn chằm chằm mỹ nữ như nàng còn được, còn một người như mẹ nàng có gì đáng nhìn chứ?
- Đó là muội muội Tiểu Đậu Nha!
Đường Kim thuận miệng nói một câu, Tiểu Vương vô sỉ khiến hắn quá bội phục, cho nên tính toán xem hắn vô sỉ đến đâu, chưa ra mặt cho Tiếu Ngọc Khiết.
- Muội muội Tiếu Ngọc Đình?
Hàn Tuyết Nhu sững sờ, nàng dĩ nhiên biết Tiểu Đậu Nha là ai, chỉ là điều này sao có thể? Nói là mẹ người ta còn nghe được!
Bất quá Hàn Tuyết Nhu cũng là đại biểu cho ngực lớn có đầu óc, liền phản ứng kịp:
- Anh nói phục vụ bị vô lễ kia là muội muội Tiếu Ngọc Đình?
- Dĩ nhiên là cô bé, không lẽ lại là lão bà kia sao?
Đường Kim có chút ngạc nhiên nhìn Hàn Tuyết Nhu.
- Sao nhìn cô bé còn lớn hơn Tiếu Ngọc Đình a, giống tỷ tỷ Tiếu Ngọc Đình hơn.
Hàn Tuyết Nhu vẫn cảm thấy không quá giống, cũng khó trách, đến Đường Kim cũng thấy Tiếu Ngọc Khiết cùng Tiểu Đậu Nha không giống như là tỷ muội.
- Người này sao không biết xấu hổ như vậy?
Tiếu Ngọc Khiết đã giận dữ mắng to lên:
- Tôi,... Tôi sẽ đi báo cảnh sát bây giờ!
- Hot girl, chút chuyện nhỏ như vậy sao phải báo cảnh sát chứ?
Tiểu Vương lắc đầu:
- Anh rể tôi rất bận, đừng vì chút chuyện nhỏ mà làm phiền hắn!
- Đúng đúng đúng, việc nhỏ, không cần báo!
Hoàng Tương Tương vội vàng cười theo, sau đó níu Tiếu Ngọc Khiết nói mấy câu gì đó sau đó nâng cao thanh âm:
- Tiểu Ngọc, nhanh nói xin lỗi, việc này cứ vậy đi!
- Tương Phi tỷ, việc này không thể tính như vậy a, lại nói tiếp, vị tiểu muội này tựa hồ rất nhỏ, không phải chị thuê lao động trẻ em chứ?
Tiểu Vương thật thà phúc hậu nở nụ cười, rốt cuộc phá hủy vẻ thật thà phúc hậu của hắn
- Sao thế được? Tiểu Ngọc tuổi hơi nhỏ một chút nhưng cũng đã mười sáu rồi.
Hoàng Tương Tương vội vàng nói, sau đó lại cười:
- Tiểu Vương đệ đệ, là lỗi của chúng ta, như vậy đi, bữa này coi như chị mời.
- Được rồi, nếu Tương Phi tỷ đã nói như vậy, em cũng sẽ không so đo.
Tiểu Vương tựa hồ cũng hiểu tiếp tục là tới cũng không hay:
- Bảo tiểu muội muội này xin lỗi em, thừa nhận mông cô bé không cẩn thận sàm sỡ tay em, em sẽ không truy cứu trách nhiệm.
Ba!
Một cái tát vang lên, bốn phía ngạc nhiên.
Đường Kim cũng ngẩn ngơ, Tiếu Ngọc Khiết này, to gan hơn Tiểu Đậu Nha nhiều a, còn dám tát Tiểu Vương kia một tát.
Mà lời Tiếu Ngọc Khiết nói tiếp, càng khiến cho không ít người kinh ngạc:
- Bây giờ mông anh cũng sờ soạng tay tôi, hai chúng ta hết nợ!
Mọi người ngẩn ngơ, sau đó liền kịp phản ứng, không chỉ đánh người còn chửi người ta nữa, nói vậy không phải là mặt Tiểu Vương chính là cái mông sao?
Đánh người xong, Tiếu Ngọc Khiết quẳng thực đơn trên tay đi, xoay người muốn đi:
- Tôi không làm nữa!
Chính là Tiếu Ngọc Khiết mới bước được vài bước, phía sau cô bé Tiểu Vương tức giận hét:
- Đánh lão tử rồi còn muốn đi? Đứng lại đó cho ta!
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường - Tâm Tại Lưu Lãng