If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 464 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 615 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:30:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 409: Nhất Định Sẽ Tốt Hơn Cô Ấy!
ây là văn kiện chuyển nhượng toàn bộ tài sản của tôi ở Ninh Sơn, chính là ba thành cổ phần tập đoàn Hoàng Kim, còn có một ngôi biệt thự, ngoài ra còn có mấy chiếc xe không đáng tiền, chỉ cần cậu kí tên là nó sẽ thuộc về cậu.
Dương Minh Kiệt giới thiệu đơn giản một chút:
- Tôi phải đi tỉnh giữ lại cũng vô dụng, thủ tục cụ thể cậu cứ giao cho Hàn tổng.
Đường Kim có chút ngạc nhiên nhìn Dương Minh Kiệt, người này đúng là hào phóng ha, ba thành cổ phần tập đoàn Hoàng Kim, giá trị bây giờ cũng hơn một tỷ vậy mà Dương Minh Kiệt nhẹ nhàng đưa ra, khí phách này người bình thường đâu phải sánh được.
- Được rồi, tôi nhận!
Đường Kim ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng cũng không quá quan tâm, hời hợt nhận lấy mấy thứ này, sau đó lại hỏi một câu:
- Còn có chuyện gì khác không?
- Đường Kim huynh đệ sau này nếu lên tỉnh hy vọng có thể ới tôi tiếng để tận tình địa chủ.
Dương Minh Kiệt thành khẩn nói.
- Không thành vấn đề, khi đến tôi sẽ gọi anh.
Đường Kim tùy ý:
- Nhưng mà nếu như không có gì bất giờ trong thời gian tới tôi sẽ không lên tỉnh.
Nói xong câu đó, Đường Kim liền mở cửa xe, vừa bước xuống vừa nói:
- Tôi đi trước, bạn gái còn chờ ta.
Đường Kim dần dần đi xa.
Dương Minh Kiệt vẫn nhìn theo bóng lưng Đường Kim mãi đến bóng dáng hắn hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt hắn mới thở dài một hơi:
- Ổn rồi, chúng ta lên tỉnh lấy lại thứ thuộc về mình.
Trần Huy gật gật đầu, không nói gì, nổ máy rời khỏi Ninh Sơn.
****************
Hôm nay đẹp trời, trong sận vận động nhiều người đang nhàn rỗi hóng gió tắm nắng.
Trong một góc sân vận động, một nữ sinh xinh đẹp dị thường ngồi đó thu hút vô số ánh mắt nam sinh, nhưng khi bọn hắn thấy một nam sinh đi đến thì vội dời ánh mắt đi.
Nam sinh mới đến chính là Đường Kim, mà nữ sinh xinh đẹp kia dĩ nhiên là Hàn Tuyết Nhu, Đường Kim thấy Hàn Tuyết Nhu, bước nhanh tới ngồi sát nàng, thuận tay ôm eo nàng.
Hàn Tuyết Nhu đang cầm một quyển sách hóa học, xem đến thích thú, mãi đến khi Đường Kim ôm eo của nàng mới giật mình tỉnh lại.
- Honey, trời nắng đẹp như vậy mà em ngồi đây đọc sách không phải lãng phí quá sao?
Đường Kim cười hì hì.
- Sắp thi giữa kì, em hơi kém hóa một tí, không ôn sao thi tốt được.
Hàn Tuyết Nhu nũng nịu nói:
- Ai, Tần Thủy Dao thật sự bỏ nhà ra ngoài đi thuê trọ?
- Đúng vậy!
Đường Kim gật gật đầu, Tần Thủy Dao bây giờ quả thật không ở nhà, có thể xem như rời nhà đi ở trọ.
- Cô ấy cãi nhau với mẹ thật sao?
Hàn Tuyết Nhu có chút tò mò.
- Honey, trời nắng đẹp như vậy chúng ta đi hẹn hò đi.
Đường Kim không trả lời Hàn Tuyết Nhu, ánh mắt nhìn chằm chằm bộ ngực vĩ đại của nàng, so với Thất tiên nữ Hàn Tuyết Nhu vẫn lớn hơn a.
- Không muốn nói thì thôi, em biết ngay là có vấn đề mà.
Là điển hình ngực lớn mà thông minh Hàn Tuyết Nhu lập tức hiểu được Đường Kim đang cố ý nói sang chuyện khác, nàng cũng không tiếp tục truy vấn:
- Em muốn đọc sách, hơn nữa kì thi giữa kì em không thể giúp anh.
- Kì thi giữa kì cấp ba thôi mà, sao phải để ý vậy?
Đường Kim không để ý thi cử vào đâu.
- Đây là kì thi đầu tiên từ khi vào trường, em phải vượt qua Tần Thủy Dao.
Hàn Tuyết Nhu hừ một tiếng, lập tức lại có chút buồn rầu:
- Nhưng mà giờ nhà Tần Thủy Dao có chuyện, em có thắng cũng không có ý nghĩa a.
- Đúng vậy, cho nên honey à, đừng học nữa, chúng ta hẹn hò đi.
Đường Kim lập tức gật đầu tỏ vẻ tán thành.
- Không được, vạn nhất như thành tích của em không bằng cô ấy thì sao.
Hàn Tuyết Nhu lắc đầu nói.
- Honey, tin anh đi, lần này thành tích của em sẽ tốt hơn cô ấy.
Đường Kim khẳng định.
- Không nói trước được, anh cứ đi chơi đi, nếu không em lại phải về đóng cửa học.
Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên vẫn là không có nắm chắc vượt qua Tần Thủy Dao, từ khi khai giảng đến giờ ngoại trừ đoạt được vị hôn phu ra nàng vẫn chưa thắng Tần Thủy Dao trận nào.
- Không sao, honey, em cứ học đi, anh nằm ngủ cạnh em cũng được.
Đường Kim hì hì cười, nói xong cũng nằm cạnh Hàn Tuyết Nhu.
- Tùy anh á!
Hàn Tuyết Nhu cũng không đuổi Đường Kim đi.
Vì thế cả buổi sáng, Hàn Tuyết Nhu vẫn ngồi đọc sách, mà Đường Kim nằm ngủ say cạnh nàng.
Không ít người đi qua hâm mộ, lại ghen ghét, mịa nó đếm ôm nhau ngủ chưa chán sao ngày còn ra đây khoe?
***************
Ngày cuối tháng mười đã đến, chính là lễ Halloween rất được giới trẻ phương Tây đón chờ, nhưng ngày này với học sinh Ninh Sơn Nhị Trung chẳng phải là ngày gì đáng chờ mong, kì thi giữa kì bắt đầu.
Dĩ nhiên, bao giờ cũng có không ít người mong chờ đến kì thi để thể hiện bản thân.
Hôm nay là thứ tư, thi xong, vừa vặn là chủ nhật, cũng có người đang mong đợi thi xong cho đến chủ nhật, ví như Đường Kim, bởi vì Hàn Tuyết Nhu đã đồng ý thi xong sẽ luôn ở bên hắn.
Nhưng mà ngày từ khi kì thi bắt đầu nhiều người đã phát hiện, hoa hậu giảng đường Tần Thủy Dao – người luôn đứng đầu mọi kì thi giờ không thể duy trì thành tích được nữa.
Không phải vì thành tích Tần Thủy Dao không được, mà vì Tần Thủy Dao đã mất tích.
Trước đây nghe tin, đọc báo thì thấy khó tin, nhưng giờ kì thi đã bắt đầu mà Tần Thủy Dao vẫn chưa đến thi thì đúng là có chuyện rồi.
Chỉ có Hàn Tuyết Nhu mơ hồ biết, chuyện không đơn giản như vậy, nàng đã rõ vì sao Đường Kim lại chắc chắn thành tích của nàng sẽ vượt qua Tần Thủy Dao rồi.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường - Tâm Tại Lưu Lãng