Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngọc Trâm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 23 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 547 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:59:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Náo Loạn Nơi Căn Tin
eng.... Reng.... Reng....
Tiếng chuông giờ ra chơi reo, cũng là lúc nó làm xong đống công việc giờ nó cảm thấy rất thoải mái. Nó cũng cảm thấy đói rồi vì sáng giờ chưa bỏ bụng thứ gì cả. Nó đứng lên đi xuống căn tin, đi lại quầy bán đồ ăn mà chọn món. 1 hamburger và 1 cốc cappochino
- AAAAAAAAAAAA a..anh Duy kìa. Hsnữ1
- Anh Bảo hoàng tử của lòng em. Hsnữ2
- Làm bạn trai em đi Anh Huỳnh Anh của em. Hsnữ3
- Láo, Huỳnh Anh của mày hồi nào?. Hsnữ4
- Vậy anh Bảo cũng được! Hsnữ3
Bla... bla... bla
Lũ hám trai vô nghiệt, k có chuyện gì làm hay gì nhỉ. Nó vốn ghét không khí ồn ào hiện tại nên lấy chiếc tai phone dây trong điện thoại gắn vào tai mà nghe. Mắt thì gián vào duy nhất cái cuốn sách kia
Nó đâu biết có 3 chàng trai với cái chức danh HotBoy nổi tiếng nhất trường đang tiến lại gần nó.
- Tôi ngồi đây đc chứ.
Hắn nói.
Cơ mà hắn có bị điên k, khi nó đang đeo tai phone nghe nhạc ầm ầm trỏng.
- Im lặng là đồng ý nhé.
Hắn tiếp lời
- Mày có bị ngu không, mày không nhìn thấy cô ta đang đeo tai phone à!
Huỳnh Anh nói giọng buồn cười
- Ủa!!! Giờ tao mới để ý
Giờ nó mới để ý rằng có 3 cái mạng người đang ngồi trước mặt nó nhìn chằm chằm vào nó. Nó gỡ tai phone ra, úp cuốn sách xuống để bìa hướng lên. Nó nhìn thẳng vào mắt của hắn cái người mà nó là " PHIỀN " khi gặp lần đầu. Đôi mắt màu xanh sắt thép đầy tia lạnh lùng chết chóc làm cho hắn phải ớn cả người.
Hắn vỗ vai Bảo
- Sao mày không nói gì hết vậy, chào hỏi người yêu mày đi kìa!
Hắn nói giọng châm chọc
- Em có khỏe không?
Bảo hỏi mà anh cũng cảm thấy rất ngại khi kêu chị mình bằng "em"
- Khỏe
- Nè mà trước giờ tao có nghe nói mày có người yêu đâu?
Huỳnh Anh đâu đó chen vào
- Vì tao quên
Bảo
- Tao cứ tưởng mày bị "gay"
Huỳnh Anh nói rồi cười sặc sụa
- Có mày " gay" đó
Bảo tức tối
- Im hết đi
Nó nói, khí chất từ tảng băng vô hình ngàn năm ngấm trong người nó lang tỏa ra 3 người hắn làm lạnh với sợ phát điếng
- TRÁNH RA HẾT CHO TAO
Tiếng của 1 con nhỏ nào đó có vẻ hùng hổ khi bước vào căn tin
Lí do là
Lúc nhỏ này bước vào thì nguyên đám con gái bu quanh nhìn vào bên trong với ánh mắt yêu mến, có phần ganh tị với nó 1 con nhỏ đc coi là nhà *nghèo*. Nên nhỏ phải hét vậy để ấy đứa kia sợ mà giải tán.
Nhỏ đó không ai khác là chị hai của trường " HÀ TIỂU MỸ ". Nhỏ này à thương thầm Duy. Tiểu Mỹ bước lại bàn của nó hắn 2 người kia ngồi. Ả nắm cổ áo của nó lên tán cho nó 1 bạt tay nó như chết đứng với hành động của ả.
- 1 Con nhỏ nhà nghèo như mày mà cũng vào được trường này sao
T.mỹ
- Mày cứ yên tâm sẽ như vậy dài dài với mày
Ả nói xong thì tát cho nó vài cái
Bảo thì rất tức giận vì dám đánh chị của anh ngay trước mặt anh mà định lại ngăn và đánh cho ả 1 chập thì bị hắn cản lại.
- Xem đi đừng có chen vào
Hắn nói với Bảo
- Mày có bị điên không?
Bảo quát
- Nếu nguy hiểm mày hãy ra giờ xem cô ấy sẽ làm gì?
Hắn nhếch môi.
- Này! Cô ta là chị hai trường này đấy.
Hắn nói to vì giờ khoảng cách của hắn và nó đang rất xa à cỡ 3 bước chân.
- K quan tâm
Nó nói
- MÀY DÁM KHÔNG QUAN TÂM LỜI NÓI CỦA ANH DUY SAO?
Tiễu Mỹ quát mặt nó và định gián cho nó thêm 1 bạt tay nữa thì nó đỡ đc. Nó bẻ tay Tiểu Mỹ mặc kệ ả nói những câu như " Buông Ra ", " Nếu mày buông thì tao sẽ tha ày ".
Cái sự vô tâm trong nó đang dân trào, nó xoay người ả qua đối diện với nó 1 tay thì vẫn bẻ còn 1 tay thì tát tới tấp vào bản mặt Tiểu Mỹ làm ớ phấn đc đánh trên mặt T.Mỹ dính đầy lên tay nó, còn mặt T.Mỹ thì đỏ chót. Nó buông 2 tay ra và đá cho T.Mỹ 1 cướt vô bụng khiển ả phải ngã nhào xuống, nó nhẹ nhàng ngồi rồi thì thầm vào lỗ tai T.Mỹ
- Đánh tao đi....
Nó nói
- Nếu mày muốn chết!
Nó vội tiếp lời.
Nói xong nó đứng lên cầm Hamburger với cuốn sách lên. Nó lướt mắt vòng qua hết căn tin, ánh mắt đáng sợ tới lạ thường làm mọi người lạnh cả sóng lưng.
Nó dừng lại ở 1 con nhỏ nãy đi cùng con Tiểu Mỹ, nhỏ này hình như xuất hiện lúc T.Mỹ tát nó. Lúc nó bị tát thì có nghe nhỏ này kêu con T.Mỹ còn phát ra câu " Đánh nó chết đi nếu mệt tao sẽ đánh tiếp mày ". Nhỏ đó là bạn thân của T.Mỹ tên là Trần Thùy Vân. Nó tiến lại gần làm nhỏ sợ sệt rùn người, rồi chạy đi mất tiêu.
Nó chỉ tính lại nói chuyện thôi nào ngờ lại trốn nó chứ. Hết chuyện ở đây, nó đành phải lên lớp nó đi đến đầu là đám đông tản ra đến đó.
Bảo khi nhìn thấy nó đánh thì không khỏi ngạc nhiên, trước giờ theo Bảo thấy nó là con người yếu đuối và thương người lắm mà sao giờ nó lại mạnh mẽ và vô tâm như vậy.
Duy thì không khỏi khẳng định là nó rất giống rất giống với người anh muốn gặp và tiếp xúc,người mà ngày hôm đó ở Bar đã gây cho anh nhiều nổi thú vị. Người mà đã cuốn hút anh ngay từ ngày gặp đầu tiên ( Chap 3 có nha )
T.Mỹ chạy lại chỗ Duy đang đứng nói
- Nhỏ đó đánh em kìa anh yêu, xử nó đi
T.Mỹ nói giọng nịnh bợ nghe mà nổi da gà da vịt luôn....
- Sao tôi phải xử dùm cô?
Hắn nói
- Anh là bạn trai là người yêu em mà!
- Giờ thì đường ai nấy đi. Ôke
Hắn nói xong lôi hai thằng Bảo với Huỳnh Anh đi
- M..mày hay lắm! Vì mày mà tao mất hình tượng với anh Duy. Rồi mày sẽ biết, chị hai của trường này không thua mày đâu.
---------------------------------------------------------------------------------------
Giới thiệu nhân vật tí nha.
Hà Tiểu Mỹ ( Dig): Con gái tập đoàn thời trang đứng thứ 10 thế giới. Xinh đẹp nhờ lớp son phấn. Chị 2 của trường Royal (hiện tại). Võ thì không rành mấy nhưng nhờ chơi bẩn với dùng tiền mua chuộc mấy đứa đàn em nên mới có cái chức chị 2 này. Tính cách: Chảnh chọe, giả tạo, yêu Duy
Trần Thùy Vân ( Saly): Con gái của tập đoàn đá quý đang công tác với công ty nhỏ của nó. Bạn thân của Dig, cũng xinh đẹp nhờ lớp son phấn. Tính cách: Chảnh chọe, yêu Bảo.
Lạnh Lùng ! Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao? Lạnh Lùng ! Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao? - Ngọc Trâm