Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 248 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 659 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:57:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 190: Theo Dõi
a vị thuốc này, nơi này có không?
Lâm Dật Hiên trực tiếp hỏi, lão giả nói hắn tự nhiên sẽ hiểu, ba vị thuốc này chủ yếu là có tác dụng đối với kinh mạch, hiện tại là thời đại người bình thường không biết võ, muốn tìm thuốc này cũng không phải dễ dàng.
- Có, ngươi xem như đến đúng địa phương, loại thuốc này ngoại trừ chỗ ta, chỉ sợ toàn bộ Long thành ngươi cũng tìm không ra nhà thứ hai có.
Lão giả ha ha cười cười, sau đó trực tiếp đứng dậy, hướng về một bên tủ thuốc đi đến, Lâm Dật Hiên cũng theo lão giả đi qua, nhìn đến danh tự đa dạng trên tủ thuốc kia, Lâm Dật Hiên nao nao, dược liệu nơi đây thật đúng là nhiều a, có rất nhiều vị Lâm Dật Hiên ở tiệm thuốc khác không thấy được, nơi đây đều có thể tìm đến.
Tìm được là tốt rồi, trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi mừng rỡ, lúc trước hắn vẫn muốn chế một ít đan dược để chuẩn bị bất cứ tình huống nào, thế nhưng mà tìm ở bên trong tiệm thuốc, lại phát hiện có rất nhiều thuốc tìm khắp nơi cũng không có, cho nên vẫn chưa luyện chế, thẳng đến vào trong không gian Thiên Long, hắn mới luyện chế rất nhiều thuốc, bất quá bởi vì không thể từ trong không gian thí luyện mang đồ vật đi ra, cho nên những thuốc kia cũng chỉ có thể ở lại nơi đó, mà bây giờ Lâm Dật Hiên vậy mà ở chỗ này phát hiện rất nhiều thuốc, đây chính là làm cho Lâm Dật Hiên cao hứng, chỉ cần có những dược liệu này, như vậy hắn có thể luyện chế rất nhiều thuốc hữu dụng.
- Ba loại thuốc kia cậu muốn bao nhiêu?
Lão giả đi đến phía trước một cái tủ thuốc, nhẹ nhàng kéo ra một ngăn kéo, sau đó hướng Lâm Dật Hiên hỏi.
- Mỗi dạng cho cháu ba lượng.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nói, ba vị thuốc này đều không cần nhiều lắm, mỗi lần dùng thuốc chỉ cần một chút là được, ba lượng đầy đủ hắn dùng hơn một tháng.
- Ba lượng? Nhiều như vậy? Những vật này cậu dùng tới làm cái gì? Vậy mà cần nhiều như vậy?
Lão giả có chút nghi ngờ nhìn Lâm Dật Hiên một cái.
- Chẳng qua là phải dùng thời gian dài mà thôi, cháu nghĩ một lần mua nhiều một chút, không cần mỗi ngày đều đến mua.
Lâm Dật Hiên hướng lão giả giải thích nói.
- Ah, ta nói đâu rồi, nhớ kỹ những thuốc này thời điểm dùng nhất định không thể nhiều, nếu không chẳng những vô ích, ngược lại có hại.
Lão giả tựa hồ đối với Lâm Dật Hiên cũng lo lắng, trực tiếp hướng Lâm Dật Hiên dặn dò.
Lâm Dật Hiên gật gật đầu, những thứ này hắn tự nhiên hiểu, bất quá một lão tiền bối khuyên bảo, Lâm Dật Hiên vẫn là hết sức nghiêm túc tiếp nhận.
Sau đó Lâm Dật Hiên ở bên trong tiệm thuốc mua một tí dược liệu khác, không thể không nói lần này Lâm Dật Hiên đã tìm đủ dược liệu, lần này có thể luyện chế thuốc rồi.
Sau khi cáo biệt lão giả, Lâm Dật Hiên liền vội vàng đi trở về, bất quá rời đi không xa về sau, lông mày Lâm Dật Hiên liền thoáng cái nhíu lại, bây giờ lực cảm giác của hắn trở nên càng thêm nhạy cảm, từ vừa rồi mới đi ra, hắn liền cảm giác có một ánh mắt không ngừng nhìn chăm chú lên hắn, thế nhưng mà Lâm Dật Hiên nhìn một chút, cũng không có phát hiện có người nhìn hắn, Lâm Dật Hiên lại đi trong chốc lát, loại cảm giác này vẫn tồn tại, Lâm Dật Hiên cẩn thận nhìn bốn phía một chút, cũng không có phát hiện người nào khả nghi, chẳng lẽ là hắn đa nghi?
Lần này Lâm Dật Hiên cũng không có đi trở về, mà là hướng về một cái hẻm đi qua, hắn ngược lại muốn nhìn rốt cuộc là hắn suy nghĩ nhiều, hay là thật có người theo dõi hắn, tiến vào hẻm nhỏ, Lâm Dật Hiên tiếp tục đi tới, sau đó trong đường rẽ ngõ hẻm lại rẽ thoáng một phát mới ngừng lại.
Lâm Dật Hiên đem khí tức hoàn toàn ngừng lại, lúc trước hắn có tu luyện Quy Tức Công, cho nên muốn làm đến hoàn toàn nín thở cũng không khó khăn, quả nhiên chỉ qua chốc lát sau, Lâm Dật Hiên liền nghe được một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng hướng nơi đây đi tới, khóe miệng Lâm Dật Hiên lộ ra một tia cười lạnh, thật đúng là có người đang theo dõi hắn, lúc trước hắn vậy mà một chút cũng không tìm được là người nào theo dõi.
Tiếng bước chân rất nhỏ nhanh chóng tiếp cận chỗ rẽ, Lâm Dật Hiên trực tiếp từ lối rẽ đi ra ngoài, xoay người liền phát hiện một Đại hán cường tráng đang chuẩn bị thăm dò vào bên trong xem xét, sau khi phát hiện Lâm Dật Hiên đi ra, hắn nao nao, nhưng cũng không có phản ứng quá lớn, dù sao hắn cũng không phải chỉ vì theo dõi Lâm Dật Hiên, hắn muốn làm chính là ở địa phương yên lặng bắt Lâm Dật Hiên lại, cho nên cho dù bị Lâm Dật Hiên phát hiện cũng không có gì, dù sao nơi đây đầy đủ yên lặng rồi.
- Ngươi là người nào? Tại sao theo dõi ta?
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nhìn về phía nam tử này, hắn không rõ người này tại sao tới theo dõi hắn.
- Ta chỉ là muốn mời ngươi đi một địa phương.
Nam tử Lý Thành cười nhạt một tiếng, tuy nghe tên tam ca nói tiểu tử trước mắt này là một cao thủ vô cùng lợi hại, nhưng mà hắn đối với cái này xì mũi coi thường, tam ca kia được chứng kiến cao thủ gì chứ, cao thủ trong mắt tam ca, trong mắt hắn cũng không quá đáng là con sâu cái kiến mà thôi.
- Đi chỗ nào?
Lâm Dật Hiên có chút nhíu mày, nam tử trước mắt này rõ ràng không có hảo ý, điều này làm cho trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi suy tư, đến cùng là người nào muốn đối phó hắn.
- Đến ngươi sẽ biết.
Lý Thành lạnh lùng cười cười, thò tay trực tiếp bắt qua đầu vai Lâm Dật Hiên, Lý Thành ra tay cực nhanh, hơn nữa chỉ nhìn khí thế, liền biết rõ một trảo này ra tay hết sức nặng.
- Phanh...
Tay Lý Thành còn chưa có đụng phải Lâm Dật Hiên, chân của Lâm Dật Hiên lại trực tiếp đá đã đến trên bụng Lý Thành, một cước xuống dưới, Lý Thành trực tiếp rên thảm lui về sau hai bước.
Nhìn bộ dạng Lý Thành, lông mày Lâm Dật Hiên lần nữa nhăn lại, vừa rồi một cước kia của hắn dùng lực đạo rất mạnh, coi như là võ giả bình thường cũng bị đá ngược lại, không có nghĩ đến nam tử này chỉ là lui hai bước, xem ra thực lực của hắn cũng không bình thường a....
- Ha ha...
Lý Thành bị Lâm Dật Hiên đá một cước, vậy mà nở nụ cười, sau đó hắn chậm rãi đứng thẳng người hướng về Lâm Dật Hiên cười lạnh nói:
- Thật đúng là xem thường ngươi rồi, xem ra ngươi thật đúng là một cao thủ, ngươi đã không thức thời, như vậy cũng đừng trách ta không khách khí, chỉ có thể trách ngươi mệnh không tốt.
Lý Thành đột nhiên hét lớn một tiếng, sau đó liền chứng kiến thân thể của hắn đột nhiên bành trướng thoáng một phát, cả người tựa hồ trực tiếp biến lớn một vòng, cơ bắp trên người cao cao hở ra, làm y phục trên người căng phồng.
Lăng Thiên Mộng Huyễn Lăng Thiên Mộng Huyễn - Mặc Mộng Trần