Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 248 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 659 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:57:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 155: Bắc Kiều Phong (1)
í tịch? Cái gì bí tịch? Ngươi đang nói cái gì? Ta nghe không hiểu.
Vẻ mặt thiếu nữ cười mỉa mà nhìn Lâm Dật Hiên, ánh mắt không ngừng nhìn quét bốn phía, cũng không biết đập vào cái chủ ý gì.
- Nhanh như vậy liền quên sao?
Lâm Dật Hiên lạnh lùng cười cười, thân thể trực tiếp tiến tới bên cạnh thiếu nữ, nhàn nhạt nói:
- Có cần ta giúp ngươi nhớ lại thoáng một phát hay không?
- Ta thật sự không biết ngươi đang nói cái gì. Ta cũng không biết cái bí tịch gì, thật sự.
Con mắt Thiếu nữ không ngừng chớp động, đồng thời còn mị nhãn với Lâm Dật Hiên.
- Xem ra ngươi sự thật là cần ta giúp ngươi nhớ lại thoáng một chút.
Lâm Dật Hiên lộ ra vẻ mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng mà điểm trên người thiếu nữ một cái.
- Ngươi đối với ta làm cái gì?
Thiếu nữ thấy Lâm Dật Hiên điểm mình thoáng một phát, không khỏi lộ ra vẻ lo lắng, sau đó liền cảm giác trên người truyền đến một hồi ngứa khó nhịn, cả thân thể giống như có vô số con kiến bò sát gặm nhấm.
- Không có gì, chẳng qua là giúp ngươi nhớ lại sự tình vừa rồi thoáng một phát mà thôi.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, tuy thiếu nữ trước mắt này lớn lên rất đáng yêu, nhưng mà Lâm Dật Hiên không có chút tâm tư thương hương tiếc ngọc nào, hắn là biết rõ người thiếu nữ này là một người rất giỏi hạ độc, mà thiếu nữ này, nếu như hắn không có đoán sai, hẳn là A Tử không thể nghi ngờ.
- Bỏ qua cho ta đi, ta nhớ ra rồi, ta thật sự đã nghĩ tới.
Thiếu nữ xụi lơ trên mặt đất, càng không ngừng cầu xin tha thứ nói.
- Vậy là tốt rồi.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, trực tiếp điểm một cái trên người, ngứa trên người thiếu nữ lập tức liền biến mất, đúng lúc này thiếu nữ đột nhiên hướng về Lâm Dật Hiên vung tay lên, một đạo quang mang lập tức bắn qua Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, trực tiếp phẩy tay, chân khí tuôn ra, tăng thêm Véc-tơ Hoạt Động tác dụng, tia sáng kia lập tức bay ngược quay về, trực tiếp ghim ở trên người thiếu nữ.
Thiếu nữ kêu thảm một tiếng, trực tiếp ngã trên mặt đất, trên mặt lộ ra một tia thống khổ, bất quá nàng vội vàng từ trong ngực người lấy ra một chai thuốc, cũng từ đó đổ ra một hoàn thuốc trực tiếp để vào trong miệng, qua trong giây lát, thần sắc thống khổ trên mặt thiếu nữ liền biến mất, sau đó nàng từ trên người trực tiếp nhổ ra một cây châm, trên châm hiện ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, hiển nhiên là có tẩm thuốc độc.
- Ám khí của mình dễ chịu không?
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt hỏi thăm, vừa mới bắt đầu hắn liền phòng bị người thiếu nữ này, nếu như thiếu nữ này thật sự là A Tử mà nói, như vậy nàng tuyệt đối là vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn.
- Ngươi khi dễ ta, ngươi một đại nam nhân vậy mà khi dễ một tiểu nữ tử như ta.
Thiếu nữ nhìn thấy biểu lộ Lâm Dật Hiên lạnh lùng, trong lúc đó chép miệng, sau đó vậy mà khóc rống lên.
Thấy thiếu nữ khóc lên, Lâm Dật Hiên nao nao, hắn vẫn thật không nghĩ tới thiếu nữ này sẽ có một tay như vậy, bất quá sau đó hắn lạnh lùng cười nói:
- Nếu như từng tiểu nữ tử đều có tâm tư ác độc như ngươi, như vậy khi dễ thoáng một phát lại có làm sao.
Lâm Dật Hiên vừa mới dứt lời, liền nghe được một tiếng hét phẫn nộ từ đằng xa truyền đến.
- Dưới ban ngày ban mặt vậy mà khi dễ nữ nhân yếu ớt, mặt mũi nam tử hán đều bị ngươi làm cho mất hết.
Theo thanh âm truyền đến, còn kèm thêm một tiếng tiếng rít như là rồng ngâm, sau đó Lâm Dật Hiên liền cảm thấy một cổ kình phong cực kỳ cương liệt trực tiếp kích qua hắn.
Lâm Dật Hiên vội vàng quay người, lại phát hiện một Đại hán vô cùng uy vũ trực tiếp huy chưởng đánh tới hắn, bàn tay kia lực đạo cương mãnh, Lâm Dật Hiên còn là lần đầu tiên nhìn thấy, cho dù Thiên Sơn Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy ra chiêu, hắn cũng không có cảm giác chưởng lực cương mãnh đến như vậy, nếu như một chưởng này bị đánh trúng mà nói, cho dù thân thể Lâm Dật Hiên rắn chắc, cũng chịu tổn thương không nhẹ.
Thân hình Lâm Dật Hiên như là hư ảo, trực tiếp tránh thoát một kích của Đại hán, cũng trực tiếp vây quanh sau lưng Đại hán, một chưởng trực tiếp đánh tới hậu tâm của hắn.
Tốc độ phản ứng nhanh, chưởng lực cương liệt, thực lực của người này còn trên Cưu Ma Trí, xem đại hán kia trở lại một kích, trong nội tâm Lâm Dật Hiên cả kinh, không né tránh kịp nữa rồi, Lâm Dật Hiên vận khởi chưởng lực Đại Lực Kim Cương Chưởng, trực tiếp nghênh đón về Đại hán.
Oanh...
Bốn chưởng lập tức đụng vào nhau, Lâm Dật Hiên liền cảm thấy một cổ lực lượng kinh khủng từ trên lòng bàn tay Đại hán tuôn qua, Véc-tơ Hoạt Động trực tiếp đem một nửa lực lượng, tính cả chưởng lực bản thân Lâm Dật Hiên trực tiếp đánh về cơ thể Đại hán.
Hai thân thể đồng thời nhoáng một cái, sau đó lui về phía sau, Lâm Dật Hiên lui ba bước liền ngừng lại, mà đại hán kia lui năm bước mới ngừng lại được.
Lâm Dật Hiên có chút khiếp sợ nhìn đại hán này, thật không nghĩ tới, mình tan mất một nửa chưởng lực, vẫn còn có uy lực mạnh như vậy, nếu như không phải hiện tại nội lực mình tăng trưởng không ít mà nói, một kích này đầy đủ để cho hắn bị thương nặng.
Mà lúc này Đại hán đối diện cũng đồng dạng hết sức khiếp sợ, hắn chẳng thể nghĩ tới mình ở chưởng lực đọ sức vậy mà thua nửa trù, cái này thật bất khả tư nghị, tuy hắn cũng không dùng toàn lực, nhưng mà người như vậy, hắn còn chưa từng có gặp qua.
- Các hạ hảo công phu, chẳng qua là ỷ vào võ công cao cường mà khi dễ nữ nhi yếu ớt, thật đúng không phải hành vi anh hùng.
Vẻ mặt Đại hán ngưng trọng hướng về Lâm Dật Hiên nói.
- Ngươi trước hiểu rõ tình huống, lại làm anh hùng cứu mỹ nhân cũng không muộn.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nhìn về phía Đại hán nói ra, đại hán này võ công cực cao, bây giờ Lâm Dật Hiên còn thật không có nắm chắc tất thắng, đương nhiên, mặc dù không có nắm chắc tất thắng, nhưng mà nghĩ đến cam đoan bất bại lại không khó, dù sao hắn có Véc-tơ Hoạt Động chính là một máy gian lận.
Lăng Thiên Mộng Huyễn Lăng Thiên Mộng Huyễn - Mặc Mộng Trần