Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 248 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 659 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:57:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14: Sáng Sớm Vô Tình Gặp Được (1)
hượng Quan Tuyết Yên một hồi bất đắc dĩ, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới Thượng Quan Minh Nguyệt vậy mà sẽ tin những vật này.
- Làm sao sẽ mất linh chứ, đây chính là chỉ đỏ nhân duyên trong chùa đó.
Thượng Quan Minh Nguyệt nhẹ nhàng cười cười, sau đó hướng Thượng Quan Tuyết Yên nói:
- Ngươi cũng nằm xuống giường đi, ta cột đồng tâm kết cho các ngươi.
Thượng Quan Tuyết Yên không cách nào khác, chỉ có thể nghe Thượng Quan Minh Nguyệt nói mà lên giường, chẳng qua là Lâm Dật Hiên đã thấy trong mắt nàng có một tia không tình nguyện, hai người dựa theo Thượng Quan Minh Nguyệt nói, song song nằm ở nơi đó, duy chỉ có tay là lộ ra bên ngoài.
- Các ngươi nắm tay đi, ta cột đồng tâm kết cho các ngươi.
Thượng Quan Minh Nguyệt nói ra lần nữa.
Sau khi Thượng Quan Tuyết Yên nghe được, có chút không tình nguyện mà cùng Lâm Dật Hiên nắm tay, cảm thụ được bàn tay nhỏ bé mềm mại kia, Lâm Dật Hiên không khỏi giật mình, hắn vẫn cho là mềm mại không xương là một loại hình dung, nhưng mà bàn tay nhỏ bé của Thượng Quan Tuyết Yên tuyệt đối là đủ mềm mại.
Sau khi hai người đan xen mười ngón, Thượng Quan Minh Nguyệt thấp thân đi đến, đem chỉ đỏ buộc trên cổ tay hai người, sau đó cột ra một cái đồng tâm kết xinh đẹp.
Làm xong tất cả, Thượng Quan Minh Nguyệt khẽ cười nói:
- Tốt rồi, buổi tối hôm nay các ngươi cột như vậy, không cho phép lấy xuống, nếu không sẽ không linh, đã nghe chưa?
Thượng Quan Minh Nguyệt lúc gần đi lại hướng hai người dặn dò.
Thẳng đến sau khi Thượng Quan Minh Nguyệt ra ngoài, Thượng Quan Tuyết Yên mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó trực tiếp ngồi dậy, mà Lâm Dật Hiên cũng bị kéo lên.
- Tìm gì đó cắt cái này đi.
Đôi mi thanh tú của Thượng Quan Tuyết Yên nhíu chặt, xem ra cùng Lâm Dật Hiên buộc chung một chỗ, làm cho nàng rất không thoải mái.
Lâm Dật Hiên nhìn đồng tâm kết, bất đắc dĩ nói ra:
- Đó là một nút thắt, không thể cỡi được, phải dùng kéo cắt bỏ.
- Bên trong tủ đầu giường có kéo, nhanh lấy ra.
Thượng Quan Tuyết Yên lo lắng nói, trên khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng không biết là gấp hay xấu hổ, hiện đầy đỏ ửng nhàn nhạt.
Lâm Dật Hiên vội vàng thò người mở tủ ở đầu giường, quả nhiên bên trong có một cái kéo, trực tiếp lấy ra, muốn cắt bỏ đồng tâm kết trên tay hai người đi, chẳng qua là cắt thoáng một phát, Lâm Dật Hiên lại giật mình, cái kéo giống như cắt bỏ dây thép vậy, căn bản cắt không được, Lâm Dật Hiên lại thử một chút, vẫn là như vậy, trong lòng của hắn không khỏi cười khổ, không nghĩ tới trong này thật sự bị trộn lẫn dây thép a.
- Ngươi đang làm cái gì?
Thượng Quan Tuyết Yên thấy Lâm Dật Hiên cắt hai cái cũng không có cắt bỏ được đồng tâm kết, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không khỏi lộ ra chút tức giận.
- Thứ này rất cứng, căn bản cắt bỏ không ra.
Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ, xem ra Thượng Quan Tuyết Yên là hiểu lầm hắn căn bản là muốn chiếm tiện nghi.
- Đưa đây, tự ta cắt bỏ.
Thượng Quan Tuyết Yên căn bản cũng không tin tưởng Lâm Dật Hiên nói, trực tiếp đoạt cái kéo tới, sau đó nhắm ngay đồng tâm kết hung hăng cắt xuống, nhìn khí thế, Lâm Dật Hiên thậm chí hoài nghi có thể cắt luôn cả tay hay không.
Đồng tâm kết vẫn là hoàn hảo không tổn hao gì, cũng không có vì Thượng Quan Tuyết Yên tức giận liền mở một chút.
- Thiệt là, mẹ đến cùng từ chỗ nào lấy được thứ này a, vậy mà cắt bỏ cũng cắt bỏ không được.
Thượng Quan Tuyết Yên lại thử trong chốc lát, không khỏi có chút bất đắc dĩ.
Sau đó Thượng Quan Tuyết Yên lại giày vò trong chốc lát, cũng không có thể mở đồng tâm kết ra, ngược lại làm hai người mỏi mệt không chịu nổi.
- Coi như hết, đợi ngày mai rồi nói sau.
Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ nói, hiện tại hắn quá mệt mỏi, thân thể bởi vì luyện tập chiến đấu, sớm đã không chịu nổi gánh nặng rồi, hơn nữa cùng Thượng Quan Tuyết Yên giày vò trong chốc lát, hiện tại Lâm Dật Hiên chỉ muốn nằm xuống nghỉ ngơi.
Thượng Quan Tuyết Yên cũng rất bất đắc dĩ, nhưng muốn cho nàng ngủ ở bên cạnh Lâm Dật Hiên, cái này căn bản là không thể nào, nhưng nhìn bộ dáng mệt mỏi kia của Lâm Dật Hiên, nàng cũng không thể để cho Lâm Dật Hiên thức tới sáng, rơi vào đường cùng nàng chỉ có thể để cho Lâm Dật Hiên ngủ trước, mà chính mình thì nhịn đến hừng đông, sau đó lại nghĩ biện pháp mở cái đồng tâm kết này ra.
Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào phòng ngủ, vừa vặn chiếu vào trên mặt Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên chậm rãi mở to mắt, ánh mặt trời chói mắt lại để cho Lâm Dật Hiên cảm thấy có chút không thoải mái, không tự giác hơi nheo mắt lại, sau đó khóe miệng của hắn không khỏi cười khổ một hồi, vốn là tối hôm qua nằm xuống muốn vào không gian học tập học tập một chút, nhưng mà ngửi mùi thơm ngát trên người của Thượng Quan Tuyết Yên, hắn bất tri bất giác vậy mà thật sự ngủ quên.
Đúng rồi Thượng Quan Tuyết Yên, Lâm Dật Hiên xoay đầu lại, phát hiện Thượng Quan Tuyết Yên đang ngọt ngào ngủ ở bên cạnh hắn, khuôn mặt tuyệt mỹ ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống lộ ra càng thêm óng ánh, làn da trắng nõn, môi anh đào có chút mở ra, cực kỳ đáng yêu, lúc này Thượng Quan Tuyết Yên không hề có lạnh lùng cùng cao quý như bình thường, ngược lại có một loại đáng yêu làm cho người ta thương tiếc.
Nhìn nàng đang nằm ngủ gần trong gang tấc, Lâm Dật Hiên lộ ra vẻ mỉm cười, có lẽ mỗi sáng sớm tỉnh lại có thể chứng kiến khuôn mặt xinh đẹp này, cũng là một loại hưởng thụ, chẳng qua là loại hưởng thụ này cũng không phải thật sự thuộc về hắn, dù sao hắn chỉ là một người giả trang, trong tương lai có lẽ Thượng Quan Tuyết Yên sẽ đi tìm lão công chính thức của mình, sau đó sẽ dành tất cả cho hắn.
Nghĩ tới những thứ này, Lâm Dật Hiên không khỏi xiết chặt, loại sự tình này hắn nhất định sẽ không để cho nó phát sinh, nếu như lúc trước chưa có được không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, có lẽ Lâm Dật Hiên còn không dám có loại dã tâm này, nhưng mà sau khi đạt được không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, Lâm Dật Hiên sẽ có đủ lực lượng, hắn có lòng tin có thể đạt được tất cả.
Chậm rãi đứng dậy, không dám phát sinh tiếng vang, sợ quấy nhiễu đến Thượng Quan Tuyết Yên đang ngủ say, đúng lúc này, Lâm Dật Hiên phát hiện đồng tâm kết vốn là buộc ở trên tay hai người đã có chút nới lỏng, hắn nhẹ nhàng mở thoáng một phát, vậy mà trực tiếp mở ra, Lâm Dật Hiên nao nao, tối hôm qua làm như thế nào cũng không thể mở ra, hiện tại không làm, nó ngược lại mở ra rồi, thật sự là tà môn.
Lăng Thiên Mộng Huyễn Lăng Thiên Mộng Huyễn - Mặc Mộng Trần