Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 53 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 514 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:38:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
ết thúc cuộc chiến, Bang hội “Ảo Ảnh” mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, đồng tâm hiệp lực, đánh “Cuồng Chiến thiên hạ” hoa rơi nước chảy, răng rơi đầy đất, có thể nói đây là một cuộc chiến đại thắng, những anh hùng trở về tề tụ tại quảng trường Lạc Dương, hãy cùng chúc mừng bọn họ!!
Bang chúng “Hồng Hoang Đế Đô” thấy xuất hiện tin tức mới, lập tức sôi lên ~
"Ha ha, không hổ danh lão yêu tinh!"
Thiên Sơn Đồng Mỗ thoáng cái đã nhảy tới bên cạnh Đường Tăng của Thải cô nương, đem đang bức tranh cuộn của ai đó ra ngoài, giáng một chiêu Băng Ngưng Sương Hoa, cho nó biến thành một tấm bia lớn trong suốt——
Đường Tăng của Thải cô nương:... A Di Đà Phật, người làm nên đại sự, phía sau luôn có mấy người chống lưng.
Hoãn Hoãn Nhi Hành cùng Trẫm Phán Ngươi Vô Tội bất đắc dĩ nhìn hai kẻ dở hơi ở một bên càn quấy, còn lại Hách Liên Thu Thủy trực tiếp triệu hồi Vụ Ảnh Điêu, tung mình nhảy lên lưng.
Nhìn thân ảnh Đại Thần cỡi điêu biến mất ở chỗ Đại tổng quản truyền tống, Hoãn Hoãn Nhi Hành cười nhìn Trẫm Phán Ngươi Vô Tội: "Cũng đi xem náo nhiệt một chút?"
"Đi a."
Quảng trường Lạc Dương sớm đã toàn là bang chúng “Ảo Ảnh”, pháo hoa lớn bắn xuống hàng loạt, thoạt nhìn hết sức huy hoàng.
Yêu Nữ cưỡi trên lưng Tử Điện, mỉm cười nhìn chăm chú một nhóm thủ hạ của mình ở đó kêu gào ầm ỹ, kích động đến ôm mấy người bên cạnh, trong lòng không khỏi nảy lên cảm xúc khó nói nên lời.
Trong đầu cảm thấy một màu xám xịt —— cùng mấy viên Đại Tướng thủ hạ Nương Tử kia chiến đấu cũng không phải chuyện dễ dàng gì, mình và Độc Cô Cửu Tiện thiếu chút xíu nữa đi đời nhà ma. Thanh máu gần như cạn kiệt, mọi người từ chiến trường ra đã sớm điên chung một loạt, may còn mấy đại phu vẫn nhớ thêm máu cho mọi người trong bang—— nhưng mà, đã không có vấn đề gì rồi.
Nguyệt Nguyệt đứng bên cạnh Độc Cô Cửu Tiện, vẻ mặt sùng bái nhìn Yêu Nữ đang ở trên Tử Điện: "Oa, sư phụ thật là đẹp trai." (éc…)
Độc Cô Cửu Tiện nhìn Nguyệt Nguyệt, lại nhìn Yêu Nữ —— " Đặc trưng của phái nữ thật là không rõ ràng."
Nguyệt Nguyệt: “ =.= ”
Yêu Nữ nhìn Yêu Say Đắm cùng Hoàn Mỹ không xa bên cạnh, không khỏi cười cười với bọn họ—— mặc dù bọn họ quan hệ lúc trước còn hỗn loạn, nhưng việc đó không ngăn được cảm kích của nàng:
"Hôm nay cám ơn hai người."
Yêu Say Đắm lắc đầu cười, Hoàn Mỹ còn lại cứng ngắc nói: "Không cần, dù sao cũng là điều kiện trao đổi."
Nàng cũng không quen với thân phận Đồng Minh cùng Yêu Nữ trên cùng một trận chiến tuyến.
Yêu Nữ cười cười vừa muốn nói với nàng mấy câu, chỉ nghe thấy một tiếng nói quen thuộc.
Quay đầu, Hách Liên Thu Thủy một thân trắng, nhanh nhẹn ngồi trên người Vụ Ảnh Điêu, khẽ cúi đầu nhìn mình.
"Em thắng rồi." Yêu Nữ kiêu ngạo giương đầu.
"Anh biết." Đại Thần cười cười.
Phía sau Hách Liên Thu Thủy, Hoãn Hoãn Nhi Hành cùng Trẫm Phán Ngươi Vô Tội cũng đi tới. Sau đó là Thiên Sơn Đồng Mỗ giống như đạn pháo xông lại: "Yêu tinh! Thấy ngươi rồi!"
Yêu Nữ khó được khiêm nhường một lần: "Vẫn tốt vẫn tốt, là thành quả cố gắng của mọi người."
Sau đó con mắt lóe sáng nhìn Trẫm Phán Ngươi Vô Tội đang lười nhác cưỡi trên Thất Thải Thần Lộc (hươu 7 màu ấy mà), thiếu chút nữa nhào tới.
"Vợ cả!"
Hoãn Hoãn Nhi Hành rơi thẳng từ trên lưng ngựa xuống.
Hách Liên Thu Thủy và Yêu Say Đắm xám xịt mặt mày, còn lại Hoàn Mỹ là dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Yêu Nữ.
Trẫm Bắn Phán Vô Tội cũng khác thường, mặc dù giọng nói tương đối ủy khuất, nhưng cười vô cùng rực rỡ: "Ai nha, ngươi có tình mới đã vội quên người cũ, còn nhớ rõ ta đây là vợ cả sao? 555 nghĩ ngươi quên cả người nhà rồi, cũng không thèm tới “Tử Cấm Các” thăm ta."
Áp suất thấp ~
Yêu Nữ kích động lập tức từ trên lưng Tử Điện nhảy xuống, chạy đến bên cạnh Trẫm Bắn Ngươi Vô Tội: "Đừng khóc đừng khóc,đến đây, ôm một cái." (ĐĐ: éc, biến thái thật, nhưng mà ta thích =)))
Trẫm Phán Ngươi Vô Tội giang hai cánh tay: "Lại đây."
Không đợi Yêu Nữ cất bước qua, một đạo thân ảnh trực tiếp chắn trước người nàng.
Đại Thần khóe miệng tự tiếu phi tiếu: "Không đi xem cảnh tượng bọn họ biến thành dê tập thể sao?" (ĐĐ: cái này chắc là sau khi công chiến, bang nào thua sẽ bị biến thành dê thì phải J)
Yêu Nữ vẻ mặt u oán nhìn Trẫm Phán Ngươi Vô Tội phía sau Hách Liên Thu Thủy, người phía sau cũng hiểu rõ cười cười, còn giả bộ nghiêm trang: "Cảnh này không thể bỏ qua, đi xem một chút đi."
Cho nên Mỗ Yêu ủ rũ cụp đầu cưỡi lên ngựa.
Cảnh tượng gần trăm người biến thành dê tương đối hoành tráng, bang chúng “Ảo Ảnh” đối với cảnh tượng trước mắt không thể nghi ngờ là hết sức hài lòng.
Cho nên một đống người cưỡi ngựa đi theo đàn dê bang chúng “Cuồng Chiến Thiên Hạ” từ thành Tây chậm rãi đi tới thành Đông —— thật sự là hành động rất tà ác.
Đầu tiên, người chơi sau khi biến thành dê tốc độ đi lại vô cùng chậm chạp.
Từng bước đi về phía trước không dễ dàng.
Hết lần này tới lần khác nhìn trước mắt mình mọi người cưỡi ngựa đi theo, còn thỉnh thoảng xoay vòng bên cạnh mình——
Vài bang chúng “Cuồng Chiến Thiên Hạ” biểu lộ vẻ mặt tức giận, sau đó phát đi khiêu khích i.
Dĩ nhiên, mọi người “Ảo Ảnh” đắc ý hoàn toàn không nhìn tới.
Yêu Nữ cầm tử điện đứng trên bậc thang quảng trường Lạc Dương—— nhìn Nương Tử cùng Phu Quân lết đi qua, trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng. Ngược lại nghĩ đến đến công việc sau đó, không khỏi có chút bất đắc dĩ.
Nương Tử dẫn đầu đi tới NPC bang phái ở quảng trường Lạc Dương——
Đứng trước bang chúng của mình cùng “Ảo Ảnh”, Nương Tử và Yêu Nữ đứng ở trong đám người tâm yên lặng nhìn nhau.
"Xóa nhân vật! Xóa nhân vật!" Có người bắt đầu ồn ào.
"Đúng vậy, mau giải tán bang hội, sau đó một mình ngươi xóa nhân vật."
"Uy, không phải định không giữ lời đấy chứ?"
Nương Tử bất động, chẳng qua là nhìn Yêu Nữ: "Ta căn bản không nghĩ đến việc ngươi sẽ thắng."
Yêu Nữ không thèm để ý, cười cười: "Trên đời có rất nhiều chuyện không thể ngờ tới."
Nương Tử nói: "Đừng đắc ý vội, ngươi cũng chẳng qua chiến thắng vì tạm thời lôi kéo được Yêu Say Đắm cùng Hoàn Mỹ vào Bang —— đây là sai lầm của ta, chỉ nghĩ tới Hách Liên Thu Thủy, không nghĩ tới hai người kia."
Yêu Nữ không nói.
Nương Tử đứng thẳng chốc lát, rốt cục ấn chọn NPC, miễn cưỡng giải tán bang phái một tay mình thành lập nên ——
Xây dựng còn 50 điểm là có thể thăng cấp
Kho lúa còn 40 điểm là có thể thăng cấp
Khoa học kỹ thuật còn 20 điểm là có thể thăng cấp ——
Cũng sắp thăng cấp thành bang phái 5 cấp——
Rốt cục, vẫn là không thấy được.
Bang chúng “Ảo Ảnh” cùng nhau chứng kiến —— lúc thấy trên đầu những người từ trước tới nay luôn đối địch thiếu đi danh hiệu bang phái, tiếng hoan hô thật không phát ra được ——
Bang chúng “Cuồng Chiến Thiên Hạ” thấy bang phái giải tán trực tiếp rời đi, có nói hai câu đáng tiếc..., trừ mấy Nguyên Lão đi theo Nương Tử từ lúc lập bang đến bây giờ, còn đang bên cạnh bang chủ đang thất vọng.
Nương Tử đứng đó một lúc lâu, bay người lên Lưu Ly Phượng: "Yêu Nữ, ta đã giữ lời hứa. Bang phái 7 ngày nữa tự động giải tán, ta đi xóa nhân vật, ngươi chỉ cần chờ ba ngày —— ngươi thắng rồi."
Đang nói, Phu Quân cũng leo lên Liệt Diễm Sư: "Cùng nhau đi."
Nương Tử kinh ngạc: "Anh không cần xóa nhân vật với em."
Phu Quân lắc đầu.
Nương Tử nhìn hắn.
Nhớ đến lúc đầu —— lần đầu biết nhau cũng mới cấp 20, khi đó, Nương Tử không phải là “Nương Tử” bây giờ, Phu Quân cũng không phải là “Phu Quân” bây giờ.
Bọn họ biết nhau, sau đó cùng làm nhiệm vụ, sau đó thân quen, rồi kết hôn —— sau đó một lần nữa sáng lập một đôi lữ hiệu tình nhân.
Phu quân rất thản nhiên: "Không có 'Nương Tử', làm sao có 'Phu quân'?"
Nương Tử cũng cười: "Tốt, chúng ta cùng đi chứ."
Lưu Ly Phượng cùng Liệt Diễm Sư sóng vai đi.
Yêu Nữ nhìn thân ảnh hai người, không khỏi thở dài.
"Chơi đến mức không còn đường lui."
Nàng mặc dù đáp ứng khiêu chiến —— nhưng đó cũng là huyết khí lúc nhất thời, bây giờ tận mắt nhìn thấy kẻ thù từ trước tới giờ biến mất —— đối với kết cục này, nàng cũng không thấy vui mừng.
Nguyệt Nguyệt là một tiểu nha đầu đơn thuần, với Nương Tử cũng chạm trán không ít. Cho nên cũng rất thương cảm: "Sư phụ, chị sao không khuyên nàng không nên xóa nhân vật?"
Yêu Nữ lắc đầu, sờ sờ Nguyệt Nguyệt: "Nha đầu, không phải chị khuyên là có thể làm cho nàng ta thay đổi tâm ý, lại nói, nàng ta lưu lại cũng là xúc phạm đối với chị —— " (BL: yeah! Ta cứ tưởng Tô Tô can lại, làm đang ấm ức)
Cho nên nàng sẽ không mở miệng ——
Huống chi là kẻ thù tới khuyên mình ở lại ——
Nương Tử có khi lại càng hận chính mình.
Nhìn thân ảnh Nương Tử cùng Phu Quân biến mất ở góc thành Lạc Dương.
Yêu Nữ đột nhiên nghĩ đến một câu nói:
Có lúc, kẻ thù có lẽ hiểu rõ mình hơn bằng hữu.
Lưu Ly Phượng
Liệt Diễm Sư
Làm yêu nữ gặp phải đại thần Làm yêu nữ gặp phải đại thần - Yêu Nữ Họ Triệu