Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 118 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10: An Thiên Vương, Anh Điên À?!
ẻ mặt An Tiệp rất tự nhiên khiến Lâm Nhược nhất thời không nhận ra được rốt cuộc anh đang đùa hay đang nói thật.
“An thiên vương, anh không bị bệnh đấy chứ?” Nếu không sao lại có dáng vẻ như đầu óc không tỉnh táo vậy?!
An Tiệp vốn đang nổi hứng cố tình trêu chọc Lâm Nhược, kết quả là lại phát hiện trên mặt cô không giấu được sự phản cảm, trong lòng anh đột nhiên dâng lên chút cảm xúc phẫn nộ.
“Tôi rất tỉnh táo.” An Tiệp đổi lại chân vắt sang, “Vì tôi vẫn luôn không có bạn gái, lại cũng không có scandal gì với phái nữ, nên có rất nhiều tin đồn không biết có phải tôi bị gay không. Để dẹp tan tin đồn đó, công ty đã chọn giúp tôi một cô bạn gái tin đồn, có điều, bây giờ hai chúng ta đã bị phát tán ảnh tắm chung, hơn nữa lại cùng đóng phim với nhau, nên tôi cũng đã suy nghĩ rất nghiêm túc, cảm thấy không cần thiết phải bỏ gần tìm xa làm gì.”
Đường đường là An thiên vương mà cũng để ý tin đồn đồng tính luyến ái không có thật đó sao? Còn chủ động tìm bạn gái tin đồn ư?
Lâm Nhược chớp chớp mắt hai cái, vừa rồi cách thức vén rèm bước vào lều để nói chuyện của cô không đúng sao? Sao cứ cảm thấy hôm nay An Tiệp quái quái nhỉ?
An Tiệp vẫn tiếp tục nói rất nghiêm túc: “Vì chuyện này cô cũng có thể có được nhiều cơ hội hơn, mà tôi cũng có thể thoát khỏi mấy tin đồn này, đây là kết quả hai bên cùng có lợi, cô thấy thế nào?”
Với thanh danh lúc trước của Lâm Nhược mà nói, nếu bây giờ muốn có nhiều cơ hội đóng phim hơn, thì việc kéo quan hệ với An Tiệp là sự lựa chọn không tồi.
Hơn nữa, đường đường là An thiên vương, dù là vóc dáng hay khí chất, dung mạo hay là giá trị con người đều ở mức cao nhất trong những người cao nhất, lan truyền scandal với anh, thật sự không hề thiệt thòi chút xíu nào cả.
“Cũng được!” Lâm Nhược gật đầu, “Vậy chuyện bức ảnh trên mạng giao cho anh xử lý. Sáng còn phải quay phim, tôi về ngủ tiếp chút nữa đã. Ngủ ngon.”
Lâm Nhược yên tâm thoải mái rời đi, để lại một mình An Tiệp với nội tâm vô cùng phức tạp.
Vừa rồi sao anh lại bịa ra cái lý do vớ vẩn thế không biết, còn tin đồn bị gay, lại còn bạn gái scandal…
An Tiệp day day mi tâm, hơi buồn bực thở dài, dường như chỉ cần đối mặt với Lâm Nhược là tâm trạng của anh lại không thể khống chế được.
An Tiệp rút ví tiền, lấy từ trong ngăn kép ra một bức ảnh, cô gái trong ảnh xinh đẹp rạng rỡ như ánh mặt trời, nhưng mái tóc đen nhánh lại buộc lỏng lỏng lẻo lẻo ở sau đầu, xõa xuống hai bên tai, toàn thân toát lên vẻ lười biếng y như một con mèo đang nằm sưởi nắng.
Đây là bức ảnh chụp Tạ Thiến sau khi được phong danh hiệu ảnh hậu, ở trong ảnh, cô ôm cúp nhưng không hề khóc lóc cảm động như các ngôi sao nữ khác, mà chỉ khẽ cười rất ung dung thoải mái, dường như không hề có chút ngạc nhiên nào với việc mình được phong ảnh hậu. Trong ánh mắt tràn ngập sự hồn nhiên và tự tin khiến không ai có thể dời mắt đi được.
Năm đó, khi Tạ Thiến được phong ảnh hậu lần đầu tiên, chỉ mới có 21 tuổi, vẫn là sinh viên năm thứ 4 của trường đại học Bắc Ảnh.
Cô đã viết lên một huyền thoại của giới điện ảnh và truyền hình, đến tận bây giờ cũng không có ngôi sao nữ nào vượt qua được!
An Tiệp ngắm ảnh đến xuất thần, thời gian bất tri bất giác trôi qua, cho đến tận khi chuông điện thoại vang lên, anh mới hoàn hồn nhận ra bên ngoài lều vải, trời đã dần sáng.
“Alo.” An Tiệp nhận điện thoại, rồi yên lặng không nói gì, chăm chú nghe đầu dây bên kia báo cáo kết quả điều tra về Lâm Nhược, hơn nửa tiếng sau mới ngắt máy.
“Đột nhiên trở nên kỳ quái, giống như biến thành một người khác à?” An Tiệp siết chặt điện thoại, lẩm nhẩm, chợt nhớ tới mấy cuốn tiểu thuyết trên mạng mà em gái nhà mình đặc biệt thích đọc, cơ thể bất giác hơi lay động một chút, “Thật sự có khả năng đó sao?”
Buổi quay phim hôm nay, Lâm Nhược cứ cảm thấy trạng thái của An Tiệp rất kỳ lạ, nhất là ánh mắt nhìn cô giống như đang muốn nhìn xuyên qua cơ thể cô để bắt lấy linh hồn cô vậy.
“Chị Lâm Nhược, hôm… hôm nay chị có lên mạng không?” Thợ trang điểm tiểu Lý vừa chỉnh lại lớp hóa trang cho Lâm Nhược, vừa thận trọng nhỏ giọng hỏi.
Lâm Nhược ra vẻ không biết: “Sao thế?”
Tiểu Lý hơi khó xử, lại cũng hơi lo lắng: “Trên mạng phát tán ảnh chụp chung của chị và An thiên vương. Tuy chúng em đều biết đó là hiểu lầm, nhưng hình như An thiên vương… cực kỳ phản cảm với việc bị tung tin đồn với ngôi sao nữ, chị Lâm Nhược, chị có muốn giải thích một chút không?”
Vẻ lo lắng trong mắt tiểu Lý vô cùng chân thành, Lâm Nhược nghe vậy chỉ cười đáp: “Cảm ơn em đã quan tâm. Có điều, cây ngay không sợ chết đứng, chị tin An thiên vương cũng không phải người không nói lý lẽ như vậy.”
Tiểu Lý lè lưỡi không nói nữa. Lâm Nhược cũng hiểu rõ, có không biết bao nhiêu người ngoài kia đang chờ An Tiệp tỏ thái độ, chờ xem cô bị mất mặt.
“Lâm Nhược.” Đột nhiên An Tiệp đi tới, tiểu Lý sợ đến mức lưng dựng thẳng đứng. An thiên vương không nghe thấy mấy lời vừa rồi chứ? Không nghe thấy đúng không?
Lâm Nhược vỗ nhẹ vào mu bàn tay tiểu Lý an ủi, quay đầu hỏi: “Có chuyện gì không?”
Hiện giờ hai người đều mặc trang phục diễn xuất, một người là nữ tướng quân với tư thế hiên ngang oai hùng, một người là Hoàng tử trẻ tuổi ngọc thụ lâm phong, đứng gần nhau chói đến suýt mù hai mắt tiểu Lý.
“Cũng không có chuyện gì.” An Tiệp khẽ cười, rút điện thoại di động ra nói với tiểu Lý: “Phiền cô chụp giúp chúng tôi một bức ảnh được không?”
“Dạ?” Tiểu Lý ngẩn người nhận điện thoại, không kịp phản ứng gì cả.
An Tiệp đi tới bên cạnh Lâm Nhược, xoay ghế lại, vòng tay ôm lấy cô từ sau lưng, đầu còn gác lên trên vai cô rất thân mật, cười vô cùng đẹp mắt, nói: “Chụp được rồi.”
“Dạ? À! Vâng vâng vâng!” Tiểu Lý vội gật đầu, lập tức cầm di động lên chụp ảnh. Ôi trai xinh gái đẹp, giấy vệ sinh, giấy vệ sinh đâu?! Chảy máu mũi rồi! Mắt mù luôn rồi!
Cho đến tận khi An Tiệp nói cảm ơn rồi cầm di động đi ra ngoài, tiểu Lý vẫn còn đắm chìm trong cảm giác như đang nằm mơ.
Lâm Nhược ngược lại rất bình tĩnh. Nhìn tiểu Lý ôm mặt đứng bên cạnh như đang lạc vào cõi thần tiên, cô liền cầm hộp phấn tự mình chỉnh sửa lớp trang điểm.
“Chị Lâm Nhược, chị mau nói cho em biết đi! Đây không phải là sự thật! Không phải là sự thật! Chẳng lẽ chị và An thiên vương thật sự là…”
Lâm Nhược rất nghe lời, gật đầu đáp: “Ừ, không phải là thật!”
“Không thể thế được! Nếu hai người không phải là thật, vì sao vừa rồi An thiên vương lại ôm chị thân mật như thế?!” Tiểu Lý vẫn ôm hai tay lên mặt xoay tới xoay lui, “Ôi! Nếu An thiên vương có thể ôm em một cái vô cùng dịu dàng, vô cùng ấm áp, vô cùng tình cảm như thế thôi, em sẵn sàng chết luôn!!!”
Lâm Nhược lắc đầu bó tay: “Dù sức quyến rũ của An thiên vương có cao không giới hạn, không ai chống cự được, thì cũng không đến mức khiến em mê trai thành như vậy chứ?”
“Chị Lâm Nhược, trước kia chị luôn thích Đổng…” Tiểu Lý bịt miệng lại ngay lập tức, thấy Lâm Nhược không tức giận mới lè lưỡi rồi nói tiếp: “Trước kia có thể chị không chú ý đến An thiên vương, nên không biết An thiên vương được hâm mộ thế nào. Nói sao nhỉ, dù là một ngày nào đó, máy bay của An thiên vương hạ cánh vào lúc 3,4h sáng, nếu để fan hâm mộ biết được, thì chắc chắn sẽ mang cặp lồng cơm ra sân bay ngồi trực đón máy bay từ 2 ngày trước. Bảo vệ sân bay có đuổi cũng không đuổi được.”
Quả thật, có rất nhiều fan hâm mộ đến phát cuồng, Lâm Nhược cũng từng gặp rồi, nhưng cũng không khoa trương đến mức như An Tiệp.
Tiểu Lý nhỏ giọng nói tiếp: “Hơn nữa, người ta đồn rằng thân thế của An thiên vương vô cùng thần bí, hình như là gia đình gì đó vô cùng giàu có. Hơn nữa, An thiên vương có khí chất vương giả rất tự nhiên giống như là từ trong bản chất ấy, chẹp chẹp, các fan nữ có muốn không phát điên lên vì anh ấy cũng khó! Chị Lâm Nhược, chị đừng có nhìn em như vậy, em là bình thường lắm rồi đấy!”
Mi tâm Lâm Nhược hơi giật lên một chút, chợt cảm thấy làm bạn gái tin đồn của An Tiệp có vẻ hơi nguy hiểm!
Lạc Thần Tái Sinh Lạc Thần Tái Sinh - Cảnh Cửu Thiếu