Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhoczymy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 35 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 435 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:39:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27: Sau Cái Tuyên Bố Hùng Hồn!!!
ứng dậy nào! Vào thôi chứ. - Hắn chìa tay về phía gã. Hắn biết thằng bạn này của hắn sy tình là thế. Đã 1 tháng rồi không ít. Nhưng tuyệt đói đồ của hắn cũng không thể nhường lại cho gã. Nhưng bạn bè mà, bạn bè vẫn mãi là bạn bè, không thể chỉ vì chút chuyện mà trở mặt với nhau.
- Để tao yên! - Thần người ra gã nói vô thức.
- Đi! - Hắn xốc nách gã lôi đi. tời đã tạnh mưa nhưng cũng không để thằng bạn này trong bộ dạng ướt nhẹt này ở đây mãi. Phải vào trong thôi. Dường như cơn mưa lạnh đã làm cho hỏa khí trong người hắn nguội dần hẳn bây giờ trong hắn chỉ còn lại nỗi đồng cảm của những kẻ bị từ chối ( ấy là theo hắn ) với thằng bạn chí thân.
---------------------------------
Đoạn dưới đây au viết theo suy nghĩ và hành động của nhân vật Hà Anh cứ nói trước để bà con dễ theo dõi nhá.
" A a chán quá " ngày hôm nay chẳng làm được cái trò trống gì nên hồn cả. Tôi muốn phát điên lên đây này. Cái giờ phút mà tôi bước từ phòng thay đồ ra tôi đã phát hiện cái gì đó rất lạ. Ừ cực kỳ là lạ luôn. Cái lớp học khuyết tật này, dù là toàn con trai đấy ấy thế mà như một lũ đàn bà cũng buôn lấy buôn để nhưng lại im bặt khi tôi bước vào và đến 99% tôi chắc rằng chủ đề được nói tới ỏ đây chính là Tôi - tên học sinh mới dám tuyên bố mình là gay. Chắc chắn họ sẽ còn nhiều nhiều những hành động và lời nói không chỉ ở sau lưng.. Nhưng tôi không quan tâm.
Giờ học vẫn cứ diễn ra và tất cả hoàn toàn đổi khác. Ông thầy triết khó tính lại trở vào khuôn mặt như thần chết quét nhanh quanh lớp và:
- Cậu kia....- ông chỉ ai nhỉ, hình như chỉ về phía mình..
- hả? Thầy gọi em. - tôi vẫn lơ ngơ như bò đội nón
- Chính cậu. Đi lên đây cho tôi! - Ông thầ tiên về phía bục giáo viên và tôi ngẩn tò te có vấn đề gì vậy nhỉ. - Cậu đứng đây! - ông thầy chỉa chỉa cái thước lim về phía trước tôi.
Ông thầy nhìn một lược từ đầu tóc đến bộ đồ thể dục trên người tôi. hắng giọng một cái:
- Sao cậu ăn mặc thế này vào lớp của tôi? - Quật cái thước lim vào chân tôi đau điếng ông thầy lừ lừ
- ơ.. có vấn đề gì ạ...- tôi không hiểu tôi có vấn đề gì sao?
- Đi xuống dưới sân. Chạy 20 vòng cho tôi! Đồ thể dục thì đi thể dục không được bước vào lớp triết nghe rõ chưa! Đi mau.! -- đập mạnh cái thước lim xuống bàn ông thầy làm mặt dữ tợ.
Thôi tốt nhất là đi. Mới lại tôi cũng không muốn ngồi trong cái không khí căng như dây đàn ít nhất là lúc này!
- 20 mươi vòng! - tôi nhìn cái sân trường này, nếu như ngày đầu tôi thấy ngưỡng một người thiết kế cai trường này bao nhiêu thì bây giờ tôi hận kẻ đó bây nhiêu, bố khỉ sao cái sân rộng thế, chạy 5 vòng chắc xỉu chứ nói gì 20 vòng.
- Chạy đi, thằng nhóc! - Ặc, ông thầy quản sinh.. ôi địa ngục đời tôi là đây chăng.
---------------------------------------
dã hết cả chân, dã hết cả chân,.....
Tôi lê bước trong buổi chiều muộn xong 20 vong đấy, tôi phục tôi ghê gớm thế đấy mình là super person hé he.
Cái thằng đó chắc chắn là nó.
Đột nhiên tôi cứ thấy thắc mắc: liệu tôi có làm sai gì không? Mà sai ở đâu? Sai gì mà sai. Không thể sai được. Tôi đang làm theo đúng như tôi muốn, tôi muốn làm như anh tôi muốn, tôi muốn sống cuộc đời của anh tôi, tôi phải sống cho tuổi trẻ của anh minh. Anh à em không sai phải không anh?
Bầu trời vẫn cao lắn....
Mây vẫn hững hờ lắm....
Nhưng thu mà.. sao không thấy chạnh lòng đôi chút..
Nói thật là tôi đang thắc mắc có thật như dì Tâm nói cái thằng đó nói muốn như thế chỉ vì cái lý do lãng xẹt và cái mục đích vớ vẩn ấy không?
Xẹt....
Một dòng ký ức vừa thoáng qua.. tôi nhớ có lần hắn đã nhắc đến người con gái hắn gặp ở công viên, người mà hắn nói giống hải Anh như đúc, nhờ cái người giống Hải Anh như đúc ấy mà hắn đã để mắt tới anh trai của Hà Anh - Hải Anh.
Để coi coi...
Hổng lẽ...
Hổng lẽ...
Hắn...
Có khi nào hắn phát hiện mình là gái không ta?
Không đời nào. Hắn tin mình là gay mà, chắc không phải?
Ố hay là.... Cẳm nắng Hà Anh của mình ( vì nó đang trong vai Hải Anh yêu cầu bà con đọc chịu khí ngẫm nghiền hộ au nha ).. -
- Á không đời nào! - Tôi đang đứng giữa đường tấp nập người đi lại, thế mà tôi làm dòng tấp nập ấy dừng lại và không biết bao nhiêu cặp mắt tò mò ngó tôi. Họ nhin như thể tôi là thứ động vật sắp tuyệt chủng đến nới không nhìn thì không còn cơ hội nữa.
Thế đấy lại một lần nữa thằng đó mang đến phiền phức cho tôi.
-------------------------------------------
Tôi tạt vào phòng quản lý ký túc xa lấy vali mà hồi sáng tạt qua tôi đã giử. Bây giờ tôi muốn ngủ một giấc dài. Rất may hôm nay phòng tắm công cổng gần ký túc không khách nên một mình tôi một nhà tắm không gặp rắc rối. Đúng là trời con thương người cơ mà.
Phòng đay rồi. Chắc là thằng Linh ở trong nhà, chẳng cẩn thận tý nào không khóa gì cả.
- Này không.... - Cơ mà đã kịp nói hết câu đâu. tôi méng té xỉu thằng Linh với thằng nào lạ hoắc đang xúm xít trong phòng tôiddaaya này... Thằng này giỏi dám lôi zai về phòng tôi ( ế phòng của ký túc chớ bộ ) khi tôi vắng nhà hả. muốn chết mà.
- Hải Anh! Sao... - đấy giờ nó mới phát hiện tôi đứng lù lù một đống nè.
Không nói nhiều, không nhìn lâu tôi vất phịch cái vali xuống và lao tới:
- Hai đứa này chúng bay phắt hết cho ông... Dám vào phòng ông làm trò vớ vẩn hả. - Lôi xềnh xệch hai đứa nó tống ra khỏi cửa tôi trở vào chụp tai phôn bệt hết cỡ thế là lăn ra ngủ ngon lành..
----------------------------------------
Reng ' Reng '
Vớ cái điện thoại đang báo thức tôi tá hỏa khi bây giờ đã là 6h30. còn chưa làm gì...
Phi vào nhà tắm vệ xinh cái nhân tôi hết sức phẫn nộ khi phát hiện đồ trong phòng vệ sinh cái gì cũn một đôi. Đúng là cái thằng Linh này muốn chết mà. Dám lôi zai về ở lúc mình đi vắng,
Mà thôi, treo đồ vào rồi sửa soạn đi học không là muộn mất..
- What 's that! - Tôi bây giờ thì thực sự bực bộ khi cái tử đồ bên chỗ giường tôi đầy ắp những áo những quần.... - Không thể chịu đựng được...
===============
_ Hai thằng nay! Dậy coi.... - quái sao cái thằng kia không đua thàng Linh về phòng nó mà ngủ, không lẽ đêm qua hai thằng này ngủ ngoài đây.
- ư ư..
- ư.. ư này... Dậy cho tao...
- á.. hải Anh.. cậu.. cậu..
- cậu làm sao?... Giải thích sao đây? Cái quái gì đây?.,...
- - Để đó anh.. Thằng nhóc mặt búng ra sữa kia gấu gấu thế nhể...
- thằng nhóc mày muốn gì... ở đây không phải việc của mày... - tôi đang tức đấy nó còn dám vênh cái mặt nó lên nữa kìa. Phải cho nó xuống thôi. Tật cái tay vào đâu nó... - Mày ngửa mặt thế không sợ thạch sùng đi vệ dinh buổi sáng sao?
- này.. này.. cậu vừa phải thôi nhá... chúng tôi... cậu... - đấy ăn đòn là hết vênh liền.
- Phòng tao...! Chúng tôi cái gì?
- phòng câu... ha ha! - thằng đó bật cười nmaf nhìn mặt nó ngu cực kì ngu luôn....
bụp '
tôi kết thúc tràng cười khả ố chủa nó bằng mtj cái bụp.
- Đây là phòng của tụi tôi. Nhìn đi.
Tôi cầm cái thẻ sinh viên của thằng này rồi há hốc... Đúng là...
Là Gái... Không Phải Gay! Là Gái... Không Phải Gay! - Nhoczymy