Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhoczymy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 35 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 435 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:39:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Hà Anh Ở Trường Tam Thanh
ả cái lớp hỗn loạn nay càng trở nên hỗn loạn khi con nhỏ đó vung cái tay 'xinh đẹp' lên định cho kẻ láo xược không biết tôn ty kia biết rằng nó đã động đến ai!
Nhưng nó thì có gì mà kém cạnh nhanh như cắt nó đã tóm gọn bàn tay ả mà bóp mạnh. Ả đau không tả xiết lần đầu tiên nếm mùi cái bóp tay đau đến thế, ả chu chéo:
- Tụi bay còn chờ gì nữa cho nó một trân còn đứng mà nhìn tao à? - Mắt ả long lên lằn những gân máu phần vì đau phần nào vì tức giận.
Không chờ thên s nào bọn học sinh son phấn kia bỗng như lột xác cái bản mắt non choẹt chảnh chọe nhanh tróng thay vào là cái mặt hùng hổ như muốn ăn tươi nuốt sống cô bạn mới vào của chúng ta.
Tình hình đang thực sự gay cấn khi nó vung tay tát con nhỏ một cái lảo đảo và thêm vài cái thụ vào bụng, nó còn đang cay cú cái vụ hôm qua lắm. Nhưng chợp nó nhận ra cái việc nó đang làm đã vi phạm nguyên tắc của chính nó, Nếu như trong các trường học thường có những vụ như đánh bạn xé áo lột quần mà toàn là nữ đánh nữ thì riêng bản thân nó không bao giờ đánh bạn bè cùng giới nó nghĩ: Là thân con gái không biết bảo vệ tương trợ nhau mà còn quay ra đánh đấm nhau. hùng hổ với ai khi thiên hạ nó cười mỉa mai mình là đứa con gái ngu. Đánh nó khác nào tự đánh mình. Nó chỉ đánh con trai!
Nhưng giờ đây chỉ vì 1 chút chuyện nhỏ nó đã vi phạm nguyên tắc của mình. nó đã đánh một đứa con gái những cú đánh như một đứa con trai đánh con gái có khác nào nó hèn hạ ỷ mạnh hiếp đáp kẻ yếu!
Nó đứng sững nhì con nhỏ lăn đùng dưới đất!
Bọn kia cũng không dám xấn tới vì có đứa nào đủ can đảm để mình là kẻ thứ hai ' được hân hạnh ' nằm quằn quại thế kia.
Không khí đang hết sức căng thẳng, ngột ngạt,tưởng trừng không ai dám nhúc nhích.
Bỗng....
- Có chuyện gì xảy ra! - Sao dì Tâm nó lại xuất hiện đúng lúc thể. Bà bước vào lớp ánh mắt nhìn xăm xoi đương nhiên thì ai ở đâu đã về đó chỉ duy còn hai kẻ một đứng một nằm. - em! Chuyện gì đã xảy ra! - Chỉ vào người ngồi ngay sau nhỏ bà hỏi!
- dạ thưa cô bạn Mỹ Anh ngay khi cô vừa mới đi thì tới chỗ bạn Quỳnh My hỏi xin ngồi rồi đọt nhiêm đánh bạn My nằm oắn oại dưới sàn ạ! - Ôi trời ơi ngó xuống mà coi....
Mỹ Anh - vâng chính là Hà Anh nhà mình đấy ạ vì cháu nó đã làm giấy chứng tử từ hôm đám tang của gia đình. Để được làm một thằng con trai nó đã phải chôn và vái chính cái tên của mình. Nó vào đây học với một hồ sơ mới toe do bà dì hiệu trưởng chủ mưu chuẩn bị sẵn thì phải.
" Ôi trời ơi ngó xuống mà xem cái con nhỏ kia... Ông móc hai con ngươi mày ra bây giờ chứ để đó làm cảnh chi ệt. Ăn không nói có, bịa đặt dựng chuyện. "
Nó nhìn bà dì hiệu trưởng rồi nhìn con nhỏ kia. Con nhỏ tỏ ra sợ sệt cúi đầu.
- Hai em đi theo tôi! - bà dì ngoắc tay.
Nó đi theo bà dì hiệu trưởng..
Bỗng...
- Thưa cô bạn My không đi được ạ! - tiếng the thé vang lên khi nó đã đi tới cửa
- Mỹ Anh! Em không đỡ bạn theo sao? - Bà nghiêm mặt nhìn nó
- Em? - chỉ tay vào mình nó thắc mắc
-đúng! Không lẽ là tôi? - Phẩy tay ra hiệu nó hãy quay vào và dỡ con nhỏ đó theo.
Nó ngao ngán!.
------------------------------------
Trên đường tới phòng hiệu trưởng...
- Mày chết rồi! - Cái con nhỏ mắc zịch không bị gì mà còn đủ hơi rỉ vào tai nó những câu hằn học rủa xả
- mày...mày... muốn tao ày một trận không? - Thật không may nó lớn tiếng để:
- Mỹ Anh em đang dọa bạn đó hả?
Oh no! Sao mà đen đủi thế trời! Biết thế này thì.....
---------------------------------------------------------------
Phòng hiệu trưởng...
- hai em giải thích tôi xem chuyện gì đã xảy ra? - Nhìn hai đứa bà dò xét.
- em không có...
nó chưa kịp giải thích xong thì bà lại:
- Thôi hai em không phải giải thích tôi hiểu rồi!
- hả? - nó há mồn muốn rơi quay hàm > ' Bà dì này biết gì mà hiểu?'
- hai em có xích míc?
- không, có! - nhỏ đó lên tiếng, nó lên tiếng.
' cái con kia tội tình gì mày phải nói dối "
- Tôi biết em Quỳnh My là hạt giống sô 1 của trường ta trong kỳ thi khiêu vũ lần này nhưng em My ạ trường chúng ta năm nay còn được đó một hạt giống đặc biệt đã từng đoạt 3 giai khiêu vũ nghệ thuật và khiêu vũ thể thao. Nên cá khi em bớt chút tự cao đi nào! - Bà nó ý như bà đã phải chịu đựng con nhỏ này lâu rồi
- là ai thưa cô? - cái con nhỏ này ngoan thế sao?
" ủa bà dì có hàng mà ỉm đi lại còn kêu mình về đây học bộ tính giở trò gì đây?" Nó nhìn ầ dì đầy thắc mắc.
- Là em Mỹ Anh đây! Không những đoạt giải trong nước em Mỹ Ah còn đoạt giải khiêu vũ của hội khiêu vũ Hoàng gia Anh ( Lại chém ) - Đôi mắt sáng ngời bà già ra sức chém
- Nó? Em? - Đồng thanh không hẹn như hai quả bom không hẹn giờ mà nổ cùng lúc!
- Chính thế để cống hiến cho trường thì hai em nên bắt tay nhau cùng sát cánh giúp nhau!
- No! Đồng thanh như một
- Ồ vậy ra thực sự hai em có chuyện! Vậy không làm bạn thì đành làm thù vậy! Hai em Nghe tôi nói đây! - bà chống hai tay lên bàn thái độ nghiêm nghị hẳn
- Kẻ thù? - hai đứa quay ra nhìn nhau ánh mắt toe lửa hình như không cần bà hiệu trưởng nói câu này thì hai đứa chúng cũng đã là kẻ thù không đội trời chung rồi
- Hai em Nghe tôi nói! Tôi sẽ làm trọng tài cho hai em! Trong đêm lễ hội lần này nếu ai được cậu chủ Vương Gia Long nhận làm bạn nhảy thì người đó coi như thắng còn người kia thì về sau cứ im ỉm mà sống! - Công nhận bà già này không thật
Trong cái đêm lễ hội ấy người nào được cái thằng trời đánh đó chọn thì đương nhiên là ẵm chọn cái giải vàng về rồi còn đâu. Công nhận bà này già rồi mà khôn ghê cơ.
" Dì chơi con à! "
Nó nhìn bà - bà nhìn nó - nhỏ nhìn nó - nhỏ nhìn bà!
- Không, có - Nó gà lên còn con nhỏ thì nhanh chóng đồng ý!
Thú thật đây là một cơ hộ ngu gì ả không nắm lấy! Nếu được cậu chủ Vương Gia Long Chọn khác gì nó đã với được cái mỏ vàng rút mãi không hết. Mặc dù cậu ta lại đi thích cái thăng Hải Anh - Người yêu gân đây nhất đã không liên lạc mấy lâu rồi hồi hôm lại xuất hiện làm ả tức muốn lộn tiết. Ả không tin với cái nhan sắc và tài hoa như ả mà lại thu một thằng con trai. Còn cái con nhỏ mới đến kia ả không thèm để mắt tới thua là cái chắc!
- Quỳnh My em về lớp đi! - bà lên tiếng đuổi ả về
- vâng! Nhếch mép ả cười khinh khỉnh nhìn nó
-... - Nó dương đôi mắt nhìn ả ngay khi bắt gặp ánh mắt bất hảo.
Quỳnh My đã đi khuất bà mới thả lỏng nó:
- con giỏi nhỉ gây chuyện ngay ngày đầu tiên tới trường à!
- không phải tại con!
- Con có biết nếu anh con còn sống thì nhỏ đó sẽ là chị dâu con cũng không biết trừng!
- Chị dâu? - Nó nhổm hẳn lên khi đang toan gác chân trên bàn
- Phải! - Nhưng như dì biết anh con đã không hề yêu nó
- là sao?
Là sao???????????????????????????????
Là sao? dì chưa kịp hỏi thì nó không còn giờ dì hỏi ai!
- à! con hiểu rồi! - nó vỗ trán à lên một tiếng
' giờ thì nó hiểu rồi làm sao mà tự dưng nó ăn một cái bạt tai oan uổng rồi!
Một con người như con nhỏ đó chắc chắn có tới mirotic và chắc chắn đã thấy và thế là có cái tát oan uổng. ' Tất cả là thăng trờ đánh kia gây ra!
-----------------------------------------
Ra về!
Cả cái ngay đi học chán ngắt đã hết. Thay vì ngồi trong cái lớp học khuyết tật với giảng viên nhiệt tình quá mức và học sinh thì rụt rè hết xảy thì cái lớp này thì ngược lại với giảng viên thì rụt rè đi đứng như sợ quân áo giày dép nó đau hay sao ế dón da dón dén học sinh thì hết son phấn rồi quần áo, túi xách giày dép. Một lũ ô hợp.
Thả bước trên cầu thang xuống nó thấy phía xa xa, bọn con gái đang bu vào cái gì đông lắm còn hò reo ầm mỹ nữa cơ.
' Lại cái gì nữa. Chắc lại thiếu gia nhà nào bê cây si đến cổng trường này đặt rồi! haizzzz học hành không lo mãi chơi thôi! "
Thong dong nó bước xuống sân trường đi về phía cổng nó không quan tâm đến vấn đề chuyện vớ vẩn gì đang xả ra nhưng điều nó quan tâm là.... phải đai qua cổng thì mới về được nhà!
" Bộp"
Ai đó va phải nó nhưng không quay lại xin lỗi mà vẫn mải chạy.
Nó loáng thoáng nghe:
- My à! Là tìm cậu đấy!
- Thật à? ai đấy?
- Cậu chủ Vương Gia Long
Là Gái... Không Phải Gay! Là Gái... Không Phải Gay! - Nhoczymy