Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2584 / 111
Cập nhật: 2015-09-03 03:34:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8/10
Ðược cô Trinh và cô Nga mời vào ban giám khảo, nhỏ Hạnh tất nhiên không được tham gia vào cuộc so tài sắp tới. Nhưng việc nó được phép góp ý chuẩn bị cho tổ 4 vẫn khiến các tổ khác lo nơm nớp. Vì vậy, hàng loạt “điệp viên” của các tổ còn lại tìm đủ mọi cách để la cà, tiếp cận với bọn Quý ròm, cố khám phá xem nhỏ Hạnh bày cho bọn này dựng nên hoạt cảnh bí hiểm gì.
Căn nhà nhỏ bé, tuềnh toàng của Tiểu Long trước nay ít người lai vãng, bỗng nhiên khách khứa nườm nượp.
Hải quắn ở tổ 2 mới đến tìm Tiểu Long “bàn chuyện bóng đá” hôm trước, hôm sau tới phiên nhỏ Hiền Hòa ở tổ 1 tới kiếm nhỏ Kim Em để “bàn chuyện nữ công”. Hôm sau nữa lớp phó lao động và văn thể mỹ Vành Khuyên ở tổ 3 đến gặp thằng Cung “bàn chuyện trang trí báo tường”.
Hằng ngày gặp nhau trên lớp, không đứa nào chịu bàn, cứ đợi đến khi tổ 4 tụ tập ở nhà Tiểu Long, cả thế giới đổ xô tới bàn đủ thứ chuyện. Làm như khoảnh sân sau của nhà Tiểu Long là “phòng họp quốc tế” hay sao ấy!
Khốn khổ cho các diễn viên tổ 4. Nhỏ Kim Em ngày nào cũng phải đội mão lên, lột mão xuống, tháo râu ra, đeo râu vào hai, ba lượt. Tiểu Long hết ném chiếc rổ xuống hố rác lại nhặt lên. Còn thằng Cung và nhỏ Hiển Hoa cứ phải chui vào chui ra dưới tấm vải, gắt nhau loạn xị.
Nhưng bọn Quý ròm chỉ đối phó được với âm mưu của tổ 1, tổ 2 và tổ 3. Tới tổ 5 thì tụi nó bó tay. Tụi “điệp viên” của ba tổ kia dù sao cũng có một tẹo lịch sự, khi vào nhà còn biết ngoác miệng kêu “Tiểu Long ới ời!”. Nhờ vậy, bọn Quý ròm mới đủ thì giờ để xóa dấu vết.
Con nhỏ Bội Linh của tổ 5 không vậy. Nó chẳng thèm lên tiếng, cứ im ru bà rù đi tuốt ra sau vườn.
Bọn Quý ròm đang chăm chú diễn xuất, bỗng nghe tiếng cười hi hi vang lên bên tai, ngoảnh lại đã thấy nhỏ Bội Linh đứng ngay ngách cửa dòm ra rồi.
Không trở tay kịp, “Phạm Ngũ Lão” ngồi chết gí dưới đất, “Hưng Ðạo vương” ngồi chết điếng trên lưng voi, còn voi Cung và voi Hiển Hoa thì thóp bụng nín thở dưới tấm vải. Bên cạnh, tên lính hầu Quý ròm lông mày nhăn tít, đang loay hoay nghĩ kế thoát hiểm.
Thấy bọn Quý ròm sững người ra nhìn mình, không nói một tiếng nào, nhỏ Bội Linh nhoẻn miệng cười tươi:
- Các bạn tập tiếp đi chứ! Làm gì nhìn tôi chăm chăm vậy!
“Hưng Ðạo vương” liếc tên “lính hầu” ra ý hỏi. Biết không thể ngậm tăm mãi được, Quý ròm “e hèm” một tiếng rồi hắng giọng nói:
- Thôi, Kim Em leo xuống khỏi lưng voi đi! Cung và Hiển Hoa nữa, hai bạn cũng chui hết ra đi!
Cả ba lập tức làm theo lệnh của Quý ròm.
Nhỏ Bội Linh chớp chớp đôi mắt nai:
- Ơ, các bạn không tập nữa à?
Quý ròm khịt mũi:
- Tập thế đủ rồi!
Thấy Quý ròm mặt mày khó đăm đăm, coi bộ khó khai thác, nhỏ Bội Linh quay sang nhỏ Kim Em, hạ giọng hỏi dò:
- Bạn đang đóng vai gì thế?
Nhỏ Kim Em còn đang ngần ngừ chưa biết trả lời sao, Quý ròm đã vọt miệng đáp thay:
- Vai Bà Triệu đấy!
Nhỏ Bội Linh mở to mắt:
- Bà Triệu ư?
- Ðúng vậy! - Quý ròm gật đầu, rồi để tăng thêm tính thuyết phục, nó xổ ngay mấy câu ca dao lịch sử mới đọc được trong sách cách đây mấy bữa - Bộ bạn không nhớ câu ca dao “Ru con, con ngủ cho lành. Ðể mẹ gánh nước rửa bành cho voi. Muốn coi lên núi mà coi. Coi bà Triệu tướng cỡi voi đánh cồng” sao?
Nghe Quý ròm xổ ca dao, nhỏ Bội Linh đã hơi xiêu xiêu. Nó nhìn tấm vải cắt theo hình con voi thằng Cung đang hì hục cuộn lại, định gật gù khen xã giao một câu, nhưng khi ngước lên, sực nhận ra chòm râu trên mặt Kim Em, nó liền ngẩn ra:
- Bà Triệu mà có râu ư?
Thắc mắc của Bội Linh khiến Kim Em giật thót, vội đưa tay gỡ râu xuống. Còn Quý ròm thì mặt nhăn như cắn phải ớt. Nó đáp bừa:
- Bà Triệu tất nhiên là không có râu! Nhưng khi ra trận vẫn phải đeo râu vào để quân giặc khiếp sợ!
- Ai bảo Quý thế? - Nhỏ Bội Linh hỏi lại, giọng bán tín bán nghi.
- Cần gì ai bảo! - Quý ròm hấp háy mắt - Tôi hỏi bạn nè! Nếu đang đi ngoài đường, thình lình gặp phải một phụ nữ râu ria tua tủa, bạn có cảm thấy sờ sợ không?
Nhỏ Bội Linh rụt cổ:
- Eo ôi, nếu gặp một phụ nữ như thế thì hãi thật!
Câu trả lời thật thà của nhỏ Bội Linh khiến Quý ròm nở từng khúc ruột. Nó vung tay, dõng dạc:
- Ðấy! Thì quân giặc cũng thế thôi! Thấy Bà Triệu râu dài thậm thượt chễm chệ trên lưng voi, bọn giặc sẽ tưởng là người nhà trời ấy chứ! Phụ nữ trần gian làm quái gì có râu!
Trong khi Tiểu Long, Hiển Hoa, Kim Em và Cung cố nín cười trước sự khoác lác khủng khiếp của Quý ròm thì nhỏ Bội Linh nghệt mặt tấm tắc:
- Ừ nhỉ! Bà Triệu này mưu cao thật đấy!
Quý ròm ưỡn ngực:
- Còn phải nói! Nếu bà không mưu cao, làm sao người ta gọi bà là Triệu nữ vương!
Nhỏ Bội Linh gật gù. Rồi đưa mắt nhìn chiếc rổ trên tay Tiểu Long, nó hỏi:
- Thế còn bạn Tiểu Long đóng vai gì?
- À, à! - Quý ròm tặc tặc lưỡi - Tiểu Long đóng vai... quân giặc!
Một lần nữa, Quý ròm làm Bội Linh ngơ ngác:
- Quân giặc sao chẳng cầm khí giới mà lại cầm rổ?
Quý ròm gãi cổ:
- Tên giặc này trước đây có khí giới đầy đủ nhưng đã bị quân ta tước hết rồi!
- Nó đầu hàng ư?
- Ừ, nó đầu hàng!
Nhỏ Bội Linh vẫn chưa thỏa mãn:
- Thế tên giặc cầm rổ để làm gì?
- Ðể làm gì ư? - Quý ròm hít vào một hơi, cảm thấy đầu óc xoay tít. Nó vừa đáp vừa rủa thầm - Tất nhiên là để... đem mía tới dâng cho voi ăn. Cái rổ trên tay nó là rổ mía mà!
Quý ròm là chúa chơi trò dóc tổ. Trước nay nó dóc tổ hàng tỉ lần. Nhờ vậy, nhỏ Bội Linh thắc mắc tới đâu, nó giải đáp ngay tới đó. Nó phịa chuyện nhanh như máy, mặt mày lại cứ tỉnh rụi khiến tụi bạn nó trong tổ 4 phục lăn.
Nhỏ Bội Linh cũng phục lăn. Nhưng không phải phục Quý ròm mà phục Bà Triệu. Nó xuýt xoa:
- Bà Triệu có uy ghê há! Ngay cả lính giặc mà cũng phải riu ríu đem mía đến dâng cho con voi của bà!
Lần thứ hai Quý ròm ưỡn ngực:
- Còn phải nói!
Quý ròm ưỡn ngực trông oai vệ làm sao! Nhưng khi nhỏ Bội Linh vừa ra về thì nó thóp ngực lại, thở đánh thượt:
- Cứ cái kiểu này thì chả biết đến bao giờ tụi mình mới tập xong hoạt cảnh!
Nhỏ Kim Em bước lại gần Quý ròm, trấn an:
- Tụi nó sẽ không tới quấy rầy nữa đâu?
- Sao bạn biết?
- Ngày mai là chủ nhật, sáng mốt tới giờ sinh hoạt chủ nhiệm, các tổ phải thi hoạt cảnh rồi. Tụi nó cũng phải lo tập dượt nữa chứ!
- Ừ, hy vọng là vậy!
Quý ròm chép miệng. Rồi nó quay sang Cung và Hiển Hoa:
- Các bạn mở tấm vải ra đi!
Cung trố mắt:
- Chi vậy?
- Tập tiếp chứ chi! Ðã xong đâu?
Cung nhún vai:
- Tao thấy hoạt cảnh của tổ mình như vậy là đạt lắm rồi. Chả cần phải dượt tới dượt lui nữa!
- Ðược cái đầu mày! - Mặt Quý ròm lập tức sa sầm - Vòi voi của người ta cuộn lên cuộn xuống, ngoắt tới ngoắt lui trông hào hùng, khí thế, còn vòi voi của mày suốt ngày kéo lê sát đất cứ như xẩm tìm bạc cắc mà dám bảo là được! Hưng Ðạo vương mà cỡi một con voi như mày chắc đánh đâu thua đó quá!
Lời phê bình của Quý ròm làm Cung nổi nóng. Nó giở “chiêu” quen thuộc:
- Mày ngon mày làm voi đi, để tao làm lính hầu cho!
- Thôi, thôi! - Tiểu Long vội can gián - Còn hai hôm nữa là thi rồi, tụi mày không lo tập, ở đó mà cãi với cọ!
Cung vẫn chưa nguôi tức:
- Chui trong tấm vải nóng thí mồ, lại đội cái “bà” Trần Hưng Ðạo nặng gần một tạ kia như rùa đội bia, sức đâu mà đưa cái vòi cuộn lên cuộn xuống, ngoắt tới ngoắt lui cho khí thế! Hừ, cứ toàn là nói trạng!
Thấy Cung nói cũng có lý, Quý ròm làm thinh. Nhưng nhỏ Kim Em nhất quyết không nhịn.
- Này, này! - Nó quắc mắt nhìn Cung - Bạn muốn thì tôi nhường cho bạn làm Trần Hưng Ðạo đó, để tôi xuống làm voi cho! Mới tập với nhau có bốn, năm ngày mà bạn đã móc ngoéo tôi cả trăm lần rồi đấy nhé! Mà chính bạn đề nghị tôi đóng vai Trần Hưng Ðạo chứ ai!
Một lần nữa, “Phạm Ngũ Lão” Tiểu Long lại phải nhăn nhó giảng hòa:
- Thôi, thôi...
Kính Vạn Hoa 21: Tướng Quân Kính Vạn Hoa 21: Tướng Quân - Nguyễn Nhật Ánh Kính Vạn Hoa 21: Tướng Quân