Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Tiểu Lam
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 342 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 629 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 273: Ngược Yêu: Tìm Ra Thân Thế Con Gái (1)
eta: N.P
Mặc Thiên Trần đau đầu, lấy tay vuốt vuốt, cô không muốn gọi hỏi ba mẹ đang ở nước ngoài, dù sao hai người họ hiện giờ đang tận hưởng cuộc sống bình yên, mà thật ra thì Mặc gia ai nấy đều không muốn nhắc lại nỗi đau thương tâm năm đó. Chỉ là, nếu quả thật có người vu oan giá họa, bọn họ có phải quá oan uổng rồi không?
Nhưng hiện giờ không tìm ra nhân chứng, vật chứng, cô phải làm thế nào đây?
Hay là cô phải tin tưởng hải quan, hy vọng bọn họ chưa từng xử oan, tin tưởng thế giới này, vẫn còn có công bằng, chính trực.
Cúc thị Ám Dạ.
Cúc Như Khanh đã bố trí toàn diện kế hoạch vây bắt Phí Cường Liệt, anh đã bố trí khiến cho Phí Cường Liệt bây giờ tiền bạc đều chết trong đất thành Tây, lúc này giá nhà lại bắt đầu rớt thê thảm, giới bất động sản điêu đứng. Phí Cường Liệt không ngoại lệ, lần này có thể nói là hắn đã dốc toàn lực lượng, nhưng kết quả thì quá thê thảm.
Còn công ty Phí thị của hắn, vừa rồi bị thất thoát tiền, bắt đầu bán cổ phần, Cúc Như Khanh cực kỳ phóng khoáng bỏ tiền ra mua, một bước trở thành đại cổ đông, hoàn toàn chi phối tiền bạc kinh doanh của Phí thị.
Tin đó, không chỉ Phí Cường Liệt khó chấp nhận, ngay cả Cúc Thiên Lâm và Cúc Thiên Truyền, tin đó chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang, bọn họ trăm phương ngàn kế muốn thoát khỏi sự khống chế của Cúc Như Khanh, lại ngàn vạn không ngờ đến bị anh bày binh bố trận.
trên phương diện kinh doanh, Phí Cường Liệt thua Cúc Như Khanh, nhưng nhất quyết không nhận thua, dẫn theo một đám người xông vào Ám Dạ, yêu cầu Cúc Như Khanh trả lại quyền sở hữu Phí thị.
“Cúc Như Khanh, cậu có giăng bẫy, tôi có sập bẫy, nhưng cậu cũng không nên đuổi tận giết tuyệt, nếu bức tôi đến bước đường cùng, tôi sẽ không để cậu sống tốt đâu!” Phí Cường Liệt giận đến đỏ mặt tía tai.
Cúc Như Khanh nhàn nhạt nhìn hắn, “Nếu không phải do ông tham miếng đất ở thành Tây, thì làm sao lại lâm vào cảnh hết tiền hết bạc, nếu không phải ông dùng Trần ép buộc tôi, tôi sẽ không đầu tư vào công ty ông, còn có thể khống chế thu nhỏ quyền lực và cổ phần của ông lại, Đại đương gia, muốn làm người tốt, muốn chửi mắng người khác, thì mình phải làm người tốt đi đã.”
“Cậu…” Phí Cường Liệt thấy cho dù nói thế nào, Cúc Như Khanh cũng đang chiếm thế thượng phong, hắn lại không cam lòng chấp nhận kết cục như vậy, “Vậy bây giờ chúng ta thương lượng đi, cậu rút bớt tiền ở công ty lại chút nữa, công ty cậu đang lớn mạnh, cần gì đoạt chén cơm của tôi như vậy, phải không? Cậu có vợ con, tôi cũng vậy, tôi cũng phải nuôi họ mà!”
Phí Cường Liệt cố gắng dùng thân tình thuyết phục Cúc Như Khanh, nhưng Cúc Như Khanh phân tích lợi hại: “Nếu tôi rút bớt tiền, công ty ông nhất định phá sản, hơn nữa còn gánh nợ, tôi cũng chính vì Đại đương gia có vợ có con phải nuôi, nên mới chấp nhận đầu tư, để công ty có thể tiếp tục sinh tồn. Đến bây giờ tôi cũng chưa đoạt của ông cái gì, chuyện này, ông phải rõ ràng.”
Phí Cường Liệt kinh doanh dù sao cũng không thắng được Cúc Như Khanh, cả đời này hắn đứng trên giang hồ, làm sao cam chịu Cúc Như Khanh lấy đi tất cả của mình.
“Tôi không cần biết cậu nói gì, mau trả công ty lại cho tôi. Mấy chuyện khác tôi không muốn nhiều lời, Thanh Phong bang chúng tôi và Cúc thị các cậu nước sông không phạm nước giếng, việc ai nấy làm.” Phí Cường Liệt nhất định muốn lấy lại được công ty mới chịu ra về, “Nếu hai bên đối đầu, đối với ai cũng là không tốt.”
Thịt đã ăn vào miệng, làm sao ói ra được. Cúc Như Khanh chẳng khác nào con sói xám lớn, đã bố trí kế hoạch, nay thành công, nếu còn trả lại cho Phí Cường Liệt, trên giang hồ anh đã không mang tên là Cúc Như Khanh rồi.
Cúc Như Khanh cười nhẹ nhõm, “Chuyện kinh doanh tôi vẫn duy trì tác phong, cũng vì nghĩ cho Cúc thị, làm sao trả lại đây. Có câu, ngã từ đâu, đứng dậy từ đó, Đại đương gia ông bây giờ gừng càng già càng cay, hơn nữa còn có Chu Tiểu Kiều làm cố vấn, ý chí tái sinh, chắc chắn không có trở ngại, nếu còn cần tôi đầu tư, nói một tiếng là được, tôi nhất định giúp.”
Mấy câu đó, càng thêm khiến Phí Cường Liệt tức điên, “Cậu xem như nể mặt cha cậu, lúc nào cũng cho tôi một con đường sống đi!”
“Vậy năm đó ai cho cha tôi một con đường sống hả?” Cúc Như Khanh nói đến đây, thu lại nụ cười, nếu không phải năm đó Cúc thị tiền bạc đứt đoạn, cha anh sẽ không chết trẻ như vậy.
“Chẳng lẽ cậu nghi ngờ năm đó tôi có tham dự chèn ép Thiên Kỳ sao?” Phí Cường Liệt trừng lớn mắt nhìn anh, “Tôi chưa bao giờ làm chuyện giết hại anh em!”
“Đối với chuyện này, ông đừng phủ nhận gấp gáp như vậy. Tôi có chứng cứ có thể chứng minh năm đó là những ai tham dự, tôi sẽ từng bước khiến bọn họ thân bại danh liệt, không chết tử tế được.” Cúc Như Khanh càng nói ánh mắt càng lạnh như băng, giống như hai tảng băng muốn đâm vào người Phí Cường Liệt.
Phí Cường Liệt lui về sau một bước, “Quả nhiên là cậu… Quả nhiên là cậu… Chuyện của Chu Truyền Hảo, chính là cậu một tay gây ra, phải không?”
“Ông đã biết rồi, cần gì hỏi lại tôi!” Cúc Như Khanh thoải mái thừa nhận.
“Cậu tống Chu Truyền Hảo vào tù, sau đó hạ bẫy tôi, Cúc Như Khanh, sao cậu độc ác vậy? Cúc Thiên Kỳ vẫn còn có tình hơn cậu nhiều lắm.” Phí Cường Liệt trút giận.
Cúc Như Khanh trầm giọng: “Chính vì cha tôi so với tôi có tình hơn nhiều, nên mới bị các người ép đến đường cùng. Phí Cường Liệt, ông có ngày hôm nay, cũng là tự làm tự chịu, nên trả lại cho cha tôi những gì cần phải trả mới đúng.”
“Tôi không có hại cậu ấy!” Phí Cường Liệt lớn tiếng, “Tôi thề…”
“Trần Ích, lên đi!” Cúc Như Khanh ra lệnh, người của Ám Dạ xuất hiện.
Trần Ích dẫn người vọt ra, Phí Cường Liệt vốn dĩ đã muốn đánh nhau, liền điên cuồng đáp trả.
Hai phe xung đột kịch liệt, vừa rồi Phí Cường Liệt tới cửa khiêu khích, Cúc Như Khanh đã sớm có chuẩn bị, lúc này như càng thêm đánh chó mù đường, người của Phí Cường Liệt bị đánh đến chạy trối chết, tranh nhau bỏ trốn.
“Đuổi theo cho tôi!” Trần Ích dẫn đầu đuổi theo đám người Thanh Phong bang.
Con đường nhuộm máu, một bên chạy, một bên đuổi theo, người dân cuống quít né tránh.
Mặc Thiên Trần đúng lúc mua đồ bước ra, thấy Trần Ích đuổi bắt, còn thấy phía trước là người của Thanh Phong bang, bọn họ xung đột lớn như vậy, xem ra Phí Cường Liệt đã cẩu cấp khiêu tường rồi, không đấu được văn thì dùng bạo lực, chỉ không biết bây giờ Cúc Như Khanh ra sao rồi?
Kim Cương Khế Ước Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam