Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Tiểu Lam
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 342 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 629 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 125: Đem Yêu: Quan Tâm Lẫn Nhau
dit: BẠCH DƯƠNG & Thanh Tiếu
Beta: Nghi Phương
Cúc Như Khanh vừa thấy cô đi vào, liền tắt thuốc lá, sau đó đứng lên, đi về phía cô: “Sao lại thức sớm vậy?”
“Em tỉnh dậy không thấy anh đâu.” Mặc Thiên Trần nhìn anh.
“Chúng ta về phòng.” Cúc Như Khanh ôm vai cô, đi tới phòng ngủ.
Hai người trở lại phòng ngủ, Mặc Thiên Trần dựa vào vai anh: “Công ty đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Ừ!” Cúc Như Khanh gật đầu, “Nhà máy sản xuất xảy ra hỏa hoạn, nhưng đã xử lí xong rồi.”
Mặc Thiên Trần ngẩng đầu, “Vậy bây giờ anh có muốn đến đó không?”
“không cần, tối qua xử lí ổn rồi mới về nhà.” Cúc Như Khanh vuốt ve tóc cô.
“Em có thể giúp được gì không?” Mặc Thiên Trần mở to hai mắt.
Cúc Như Khanh khóe môi mỉm cười: “đi làm bình thường, anh gọi người đưa đón em, nếu thấy có gì khả nghi, lập tức gọi cho anh.”
Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt: “Có phải Thanh Phong bang đối phó nhà máy không?”
Cúc Như Khanh vỗ vỗ đầu cô như thưởng: “Ừ! Vì vậy em phải chú ý hơn.”
“Vì anh không giúp Chu Truyền Hảo sao?” Mặc Thiên Trần hỏi anh.
“Đó chỉ là một phần, ngoài ra còn do Ám Dạ đoạt lại vốn nên thị trường của chúng ta phân ngạch.” Cúc Như Khanh không chút nghi ngờ trả lời cô.
Mặc Thiên Trần gật đầu: “Anh cũng phải chú ý, em sẽ cẩn thận.”
Hai người không buồn ngủ nữa, cứ như vậy trò chuyện một lúc, khi đồng hồ chỉ bảy giờ, bọn họ rửa mặt, rồi lần lượt đến công ty của mình.
Mặc Thiên Trần vừa đến công ty, Dương Thanh Thanh đã cần tờ báo tới, cô nhìn kĩ, tin tức chỉ nói là một vụ cháy bình thường, không nói là do Thanh Phong bang khiêu khích, cô biết khả năng này là do Cúc Như Khanh ra tay giấu đi chân tướng, ở đâu có người ở đó có giang hồ, nơi nào có giang hồ nơi đó có chiến tranh. Đây là câu danh ngôn vô cùng kinh điển, từ xưa đến nay, chuyện giang hồ đâu phải chưa từng xảy ra.
Mặc Chấn Đông cũng hỏi thăm Mặc Thiên Trần chuyện của Cúc thị, sau đó nói: “Như Khanh nhất định rất lưu tâm đến nhà máy đồ chơi, đó là nơi Thiên Kỳ một tay sáng lập, hoặc có thể do năm đó Thiên Kỳ chưa nghĩ đến sẽ rời bỏ Ám Dạ, chỉ là Như Khanh kế nhiệm chức chủ tịch, nó cũng phải chọn lựa.”
Mặc Thiên Trần vừa nghe, “Cha, năm đó cha và cha chồng3acon là bạn tốt, cha có biết cha chồng3acon lúc trước khi mất, Thanh Phong bang có phải xung đột với Ám Dạ không?”
Mặc Chấn Đông liếc sơ tờ báo hôm nay, nói: “Thanh Phong bang và Ám Dạ vẫn luôn xung đột với nhau, chẳng qua lần này Chu Truyền Hảo bị thẩm tra, mâu thuẫn mới trở nên gay gắt hơn. Sao hả? Như Khanh nói hỏa hoạn ở nhà máy không phải ngoài ý muốn, mà do người của Thanh Phong bang làm sao?”
“Như Khanh không nói rõ ràng, anh ấy chỉ nói Thanh Phong bang thoát không khỏi việc có liên quan.” Mặc Thiên Trần có chút sầu lo.
Mặc Chấn Đông an ủi cô: “Tốt rồi, không cần lo lắng, lúc Thiên Kỳ qua đời gian nan là vậy, Như Khanh cũng vượt qua được, huống chi thế lực của nó hiện giờ như mặt trời ban trưa,3acon không cần suy nghĩ nhiều quá làm gì.”
Mặc Thiên Trần gật đầu, “Cha,3acon hiểu rồi.”
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Công ty Cúc thị.
Hôm nay thị trường chứng khoán vừa mở cửa, cổ phiếu Cúc thị liền rớt giá, nhưng không kéo dài lâu, việc này khiến cho cổ đông công ty dù có tức giận cũng không phát tiết ra được. Dù sao, trước kia bọn họ còn muốn Cúc Như Khanh kết hôn với Chu Tiểu Kiều, bây giờ thế này, tình hình Cúc thị sẽ càng thêm thê thảm rồi, nói không chừng tiền đầu tư của Cúc thị là do Chu Truyền Hảo dùng tiền đen đổ vào, các cổ đông hiểu rõ lợi hại của việc này, vì vậy đối với chuyện hỏa hoạn ở nhà máy, có tổn thất phải bồi thường, và cổ phiếu Cúc thị rớt giá, bọn họ cũng không có phản ứng gì với Cúc Như Khanh.
Lúc Cúc Như Khanh mở đại hội cổ đông chỉ nói: “Hỏa hoạn đã giải quyết rồi, bây giờ nhà máy đang dốc toàn lực để sản xất kịp tiến độ, sẽ không ảnh hưởng đến kì hạn giao hàng lần này, còn kết quả điều tra, phải đợi sau khi chính phủ thông báo, bây giờ báo trước với mọi người, trong quý này công ty đã hoàn thành mục tiêu, hơn nữa còn hoàn thành vượt chỉ tiêu, vì vậy các vị, nếu như đối với đợt hỏa hoạn lần này có gì khúc mắc, hoan nghên phát biểu thoải mái.”
Anh không giải thích quá nhiều về nguyên nhân đợt hỏa hoạn, chỉ sử dùng kết quả kim ngạch tiêu thụ vượt chỉ tiêu để ngăn chặn miệng tất cả cổ đông, anh không chỉ là cổ đông lớn nhất Cúc thị, còn là chủ tịch, lợi nằm trong tay anh, công trạng cũng rõ rành rành, vì vậy trên đại hội, cổ đông cũng chỉ nghe lời từ chính phủ, nhanh chóng báo cáo về đợt hỏa hoạn, đồng thời nêu ra phương pháp phòng ngừa cho lần sau.
Bên cổ đông thì không có chuyện gì xảy ra, nhưng ở nhà máy thì lại có chuyện xảy ra, thân nhân những người tử vong chạy tới khóc rống, bọn họ không chấp nhận bồi thường, chỉ muốn3acon trai mình sống lại, bọn họ quỳ gối ở cửa khóc lớn, cũng đem video tung lên mạng, chỉ trong thời gian ngắn, chuyện về nhà máy sản xuất đồ chơi ngược đãi nhân viên, không bồi thường thiệt hại và không chịu trách nhiệm về vụ hỏa hoạn loạn xạ ngầu trên mạng.
Khang Hạo và Trần Ích hai mặt nhìn nhau, tối qua bọn họ cùng cha mẹ những người chết đã thương lượng số tiền bồi thường rất thuận lợi rồi, tại sao sáng sớm lại xuất hiện những đoạn video điên cuồng như vậy trên mạng? Thế này sẽ tổn hại danh tiếng Cúc thị, đối với việc yên nghỉ của người, nén bi thương của người một chút tác dụng cũng không có. Nhưng nếu như vụ này là do Thanh Phong bang đứng sau điều khiển thì chính là một kiểu thách thức.
Cúc Như Khanh nhìn đoạn video một chút, sau đó báo án, cũng điều tra về chuyện này, kịp thời triệu tập buổi họp báo, anh không xuất hiện, tất cả đều do Khang Hạo đại diện công ty, dùng phương án của anh để đối phó với sự hiểu lầm chuyện về Cúc thị của hàng ngàn người.
Khang Hạo ngồi bên cạnh cảnh sát, do cảnh sát sẽ chứng minh thật giả của câu chuyện. Khang Hạo nói: “Đối với vụ hỏa hoạn xảy ra lúc sáu giờ chiều qua, những ai bị thương đều đã được đưa tới bệnh viện, trước mắt tất cả mọi người đều đã qua cơn nguy hiểm, còn về phần những người tử vong, chúng tôi vô cùng thương tiếc. Nhưng việc bồi thường rõ ràng tối qua hai bên đã nhất trí, còn về đoạn video quay cảnh thân nhân quỳ gối điên cuồng trước nhà máy hôm nay, cảnh sát cũng đã chứng thật là video giả tạo đã được cắt ghép, ở cửa nhà máy hai bốn giờ đều có camera theo dõi, căn bản không có chuyện thân nhân quỳ gối tố nhà máy, đây chẳng qua chỉ là những người không hiểu chuyện gây ra thị phi, lừa gạt người dân mà thôi. Bây giờ chúng ta mời thân nhân người chết ra đây, giải thích về những việc mình đã làm.”
Lúc này, thân nhân người chết được mời lên đài, tất cả đèn flash đều nhắm ngay bọn họ, bọn họ vốn dĩ thân phận công nhân, đối với chuyện3acon trai bị thiêu chết cũng rất thương tâm, nhưng bọn họ bị Thanh Phong bang uy hiếp, việc này khiến cho bọn đặc biệt cảm tạ đối với người đã cứu mình – Trần Ích.
Lúc này, một chiếc xe thể thao chạy đến nơi họp báo, bước xuống xe là một người đàn ông tầm năm, sáu mươi tuổi, trên tay hắn là một cây xì gà cao cấp, khí thế khôi hoành, giao thiệp khôn khéo. Cúc Như Khanh từ trên phòng quan sát vừa thấy hắn, sắc mặt ngưng tụ.
Kim Cương Khế Ước Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam