Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 171 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 858 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 133: Có Liên Quan Gì Tới Ngươi (1)
ả người run lên bần bật, ngoái đầu nhìn lại, liền thấy Quân Lâm đứng ở đằng sau với vẻ mặt u ám tràn đầy tức giận. Ta giật mình hoảng sợ, làm sao hắn lại xuất hiện nơi này? Thế nhưng, thân hình hắn chợt lóe lên, tiến tới gần bên người của ta, ra tay rất nhanh, bóp chặt lấy cổ ta, hơi dùng sức.
“Ưm......” Ta theo bản năng muốn gỡ tay hắn ra, nhưng hắn rất khỏe. Trong con ngươi màu đen tuyền kia rõ ràng sinh ra ghen tị, nhưng trong chớp mắt lại dấy lên lửa giận. Hắn lạnh lùng nói:
“Phụ hoàng ta vừa mới băng hà, ngươi liền vội vã tìm chỗ dựa vững chắc kế tiếp đến như vậy sao? Chậc chậc ——” hắn dừng một lát, lại nói:
“Ta thật sự là hồ đồ, ngươi cùng hắn là quan hệ gì? Biểu ca? Cách gọi thật là thân thiết!”
“Không ngờ lại cùng Hoàng hậu tính kế ta? Ngăn ta tiến cung! Phượng Loan Phi, ngươi thật giỏi! Ngươi làm tốt lắm!”
Hắn nói xong, dường như cả hàm răng cùng va chạm tại một nơi. Sức trên tay càng lúc càng mạnh, như bất chấp tất cả mà muốn trực tiếp bẻ gãy cổ ta. Ta vô lực đánh vào tay hắn, hô hấp bắt đầu trở nên không thuận rồi. Cảnh tượng trước mắt từ từ trở nên mơ hồ...... Vẻ mặt của hắn vẫn khó coi như cũ, lời nói của hắn vẫn khắc nghiệt y như trước:
“Ta thật sự đáng chết! Đêm đó nên giết chết ngươi rồi! Nói, phụ hoàng chầu trời có phải hay không cũng là do các ngươi ra tay! Sợ hắn đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho ta, cho nên các ngươi thiết kế vở diễn này, có phải hay không!”
Ta bị hắn bóp đến nổi đầu choáng váng hoa mắt, nhưng ta vẫn cảm thấy buồn cười. Rốt cuộc là hắn có biết mình đang nói gì hay không? Hắn là đố kị đến nổi cơn điên, hay là do thương tâm quá độ? Hoàng thượng chết, làm sao lại liên quan đến ta?
Tay hạ xuống một cách vô lực, trong mắt hắn dường như lóe lên tia kinh ngạc, rất lấy làm kinh hãi, bàn tay run rẩy buông lỏng ra. Ta lập tức ngã nhào ở bên giường, đưa tay vuốt cổ, ho khan dữ dội. Hai lần rồi, hắn thiếu chút nữa là bóp chết ta. Chẳng qua là, vì sao đều không thành công?
Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu - Phôi Phi Vãn Vãn