Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 171 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 858 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 132: Chết Không Có Gì Đáng Tiếc (2) Canh Hai
hắc là chưa từng thấy ta tức giận, cho nên bọn họ liền run sợ, cuối cùng lui xuống. Nếu để cho Hoàng hậu biết ta không tuân thủ ở bên trong tẩm cung Hoàng thượng mà chạy đến nhìn Quân Ngạn, chắc chắn giận đến giết ta. Dù sao bây giờ, ta đã là phi tử của Hoàng thượng, không còn là biểu muội của Quân Ngạn nữa.
Chẳng qua là, ta đã sớm không còn để ý nhiều như vậy. Nhìn thấy sắc mặt người trên giường, lòng ta hơi trầm xuống, người của Hoàng hậu lại có thể rat ay nặng đến như vậy sao? Cuối cùng là đem hắn đả thương tới mức nào? Bước nhanh qua, nhẹ nhàng nắm lấy tay của hắn, kêu hắn:
“Biểu ca.”
Tay của hắn lạnh quá, ta nhịn không được cúi đầu hà hơi cho hắn. Hắn không có mở mắt, chỉ có chân mày khẽ vặn lên, ta biết, hắn nghe thấy lời ta nói, có điều là hắn không nhúc nhích được. Tóm lại là Hoàng hậu đã suy tính trước, nàng đã tiên hạ thủ vi cường. Ta bỗng cảm thấy rất khổ sở, thì ra hắn làm việc mà mình không thích nhiều năm như vậy, đều là vì ta. Hôm nay, vẫn còn bị ép sống như vậy.
Nhưng là ta...... Ta chưa bao giờ hiểu hắn, còn tổn thương lòng của hắn đến như vậy. Nước mắt chảy xuống, rơi vào trên mu bàn tay của hắn, cảm giác đầu ngón tay của hắn run lên, thân thể thoáng động đậy. Ta giật mình ngước mắt, thấy hắn nhíu mày sâu hơn, từ trong bộ ngực phát ra một hồi rên rỉ nặng nề. Dường như hắn đang dùng sức để tỉnh lại. Cho đến khi khóe miệng của hắn tràn ra tia máu, ta mới vô cùng kinh hoảng. Cuống quít cúi người ôm lấy hắn, khóc lắc đầu:
“Không cần, biểu ca không cần......”
Không cần lại vì ta mà bị thương, cũng không bao giờ cần nữa...... Ta ôm hắn thật chặt, bỗng nhiên cảm thấy rất sợ rất sợ. Ta chưa bao giờ biết Quân Ngạn yêu ta sâu như thế, vì ta có thể quên đi an nguy chính mình. Mà ta không muốn nhìn thấy hắn bị thương chút nào nữa! Ta chỉ lo lắng cho hắn, cho nên không phát giác ra có người đã đi đến sau lưng ta. Sau đó, thanh âm lạnh lùng truyền đến:
“Hừ, phụ hoàng ta hài cốt còn chưa lạnh, phi tử của hắn lại dám công khai cùng hoàng tử cấu kết, thật là chết không có gì đáng tiếc!”
Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu - Phôi Phi Vãn Vãn