Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 171 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 858 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 126: Hận Thù Tỉnh Lại (2) Canh Hai
hật ra thì ta vẫn rất yếu đuối. Chẳng qua là, dù người có yếu đuối đến đâu đi nữa cũng muốn tồn tại. Ta không muốn cùng hắn tiếp tục dây dưa, xoay người muốn đi vào bên trong. Lại thấy Hoàng hậu ngăn ở trước mặt của ta, trầm giọng nói:
“Hoàng thượng có lời muốn nói cùng chư vị Vương gia, ngươi cũng không cần đi vào.”
Lời nói của nàng làm ta lại nghĩ tới tương lai của một người. Bất giác quay đầu lại, bóng đêm mịt mờ lên, vẫn không thấy một người chạy tới bên này. Ta bỗng nhiên khiếp sợ, chẳng lẽ...... Là hoàng hậu ra tay? Nàng thật hiểu ta, chậm rãi nói:
“Đã đi thông báo Lâm Vương, chẳng qua là đến chậm chút mà thôi.”
Nàng nói chậm chút, ta hiểu rõ, ‘chậm’ trong miệng nàng, chính là lúc người xa cách vĩnh viễn rồi. Dù sao nàng vẫn còn là Hoàng hậu, trong tay của nàng là có thực quyền. Ta khẽ nắm chặt hai quả đấm, Hoàng hậu lạnh lùng nói:
“Thế nào, ngươi không phải sẽ thật ình là Nhã Phi chứ? Đừng quên, nếu không phải là hắn đem chuyện của cha ngươi lộ ra ngoài, Phượng phủ cũng không luân lạc đến bước này.”
Lời của nàng làm thức tỉnh ta. Ta chỉ đơn giản là nghĩ Hoàng thượng không gặp được nhi tử một lần cuối, ta thế nào lại quên nổi hận Phượng phủ gần như bị diệt môn? Thời điểm cha ta chết, ta ở nơi nào?
Quân Lâm, Quân Lâm...... Hắn nên chịu đựng nổi đau giống như ta. Chổ ngực thật đau, nhưng là ta không khóc, vẫn không nhúc nhích. Công công chạy đến, thấy Hoàng hậu và ta, vội la lên:
“Nương nương, Lâm Vương còn chưa vào cung sao? Nô tài phái người đi thúc giục lần nữa.”
Hắn nói xong, làm bộ phải đi, đột nhiên Hoàng hậu nói:
“Không cần, Bản cung đã phái người đi.”
Công Công sợ run lên, cuối cùng không tin nàng, ánh mắt của hắn nhìn ta, dường như chứng thực. Ta cắn răng mở miệng:
“Hoàng hậu nói đúng.”
Móng tay cũng cắm vào lòng bàn tay rồi, thì ra là đau như vậy...... Nhưng, ta vẫn không thay đổi vẻ mặt. Công công thấy ta như thế, rốt cuộc không hề nói gì nữa, hướng chúng ta hành lễ, lại vào bên trong. Hoàng hậu chợt cúi đầu cười lên......
Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu Không Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Bỏ Phi Lại Khó Cầu - Phôi Phi Vãn Vãn