Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: manu75
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 40 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 527 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:47:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
- cuối cùng cũng xong
Bà Lan thở hắt ra khi cùng Thảo và Minh về ngôi biệt thự của mình
- Mà 2 anh chị phiên phiến lên cho bà già này có cháu bồng, ta ko đợi đc lâu nữa đâu
- kìa bà, Thảo còn đang đi học mà - Minh e dè nhìn bà Lan
- thì cái gì cũng nhanh nhanh lên, bà cũng đâu sống đc lâu nữa đâu
- ôi bà ơi, bà còn sống lâu mà, cho tụi cháu thêm vài năm nữa
Thảo nhăn mặt vì cái vẽ hết sức tự nhiên của Minh, nói dối mà ko chớp mắt
- mặc kệ, bà ko cần biết... còn tụi bay bây giờ lên phòng ngay
Dứt lời, bà Lan mặc cho 2 đứa cùng ra sức phản kháng, bà liền đẩy 2 đứa vào phòng thiếu điều khóa trái của lại
Thảo hoảng hốt nhìn căn phòng rộng thênh thang và chiếc giường sang trọng đc chuẩn bị sẳn cho đôi vợ chồng mới cưới
nó ho khan mấy tiếng cố giữ cho tim đừng đập loạn nhịp, dù là hợp đồng hôn nhân nhưng... có ai dám chắc ko có chuyện gì khi mà trong phòng chỉ có 2 người
- chú à, làm sao đây
- sao trăng gì
- có 1 cái giường à mà...
- vậy thì nhóc nằm dưới, chú... nằm trên
Minh mĩm cười độc địa nhìn con nhỏ, khuôn mặt phụng phịu của nó khiến anh chỉ muốn chọc thôi
- ko đc, chú là đàn ông chú nằm dưới...
- sao lại nằm dưới, đàn ông phải nằm trên... ko lẽ con nhóc muốn...
Thảo thoáng đỏ mặt vì câu nói ý tứ sâu xa của Minh
ông chú này ko những độc ác mà còn rất xấu xa nữa
- sao, chú nói gì sai à... vậy cứ quyết đinh thế đi, chú nằm trên, cháu nằm dưới...
- kooooooooooooooooooooo
thảo la lên, nó nhất quyết ko chịu, ai đời lại bắt con gái nằm dười nền nhà lạnh giá, ông chú này thật quá đáng
nhưng kết quả cuối cùng là nó phải oằn mình dưới nền nhà lạnh giá trong khi minh phảnh phơi nằm trên giường
càng nghĩ càng thấy tức, nó nhất định phải trả thù... nhìn cái mặt ông chú ngũ mà bất chợt 1 ý nghĩ lóe lên trong cái đầu của nó
he he... hãy đợi đấy, ông chồng xấu xa
.................
trải qua 1 ngày mệt mõi, minh ngũ say như chết... mặt trời lên tới đỉnh mà anh cũng ko hay biết cho đến khi
- chú.... à quên Chồng ơi, dậy đi... xuống nhà lẹ lên... bà... bị... làm sao á
Nghe tiếng hốt hoảng của Thảo, Minh vội bật dậy phóng xuống giường... bà... liệu có chuyện gì
chạy nhanh xuống cầu thang, Minh thở dốc khi thấy bóng dáng bà ngồi ở salong
- bà... bà bị làm sao...
bà Lan ngước nhìn minh... 1s giây ngưng đọng, rồi sau đó tiếng cười nổ ra ko kìm nén, cả những người giúp việc cũng phì cười khi trông thấy Minh
Còn Thảo, nó giả đò bước đến đối diện nhìn khuôn mặt ngơ ngác của anh
- anh... mặt anh bị... sao thế này
- trời ơi... Minh ơi... cháu làm bà... ha ha
Minh nhíu mày nhìn mọi người khó hiểu nhất là Thảo, vẽ mặt con nhỏ méo mó vì cố nén cười... ko chịu đc thái độ của mọi người anh quay người bỏ lên phòng
mặt anh thì có vẫn đề gì chứ, mới sáng sớm đã gặp chuyện tào lao rồi, người nhà này đúng là... cả cái Thảo nữa, dám lừa anh
bước và nhà vệ sinh, Minh xém tý nữa té ngữa vì bộ dạng của mình
nhọ nồi... ko phải... chứ cái gì đang dính trên mặt anh thế kia
1 vòng tròn đen thui ở mắt trái, thêm vào đó là râu cá trê trên mép, 1 chử X to đùng ở má...
cái quái gì thế này....
Minh đứng bất động trước gương rồi ngay sau đó là 1 tiếng kêu kinh thiên động địa
- Nguyên Thảo!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
.............
- Chú vẫn còn giận cháu đấy à...
Minh hừ lạnh, mắt vẫn chăm chú lái xe
- xin lỗi mà... cũng tại chú bắt cháu nằm dứoi sàn... chú cũng ác đâu kém gì cháu
- hừ! gan cũng ko nhỏ nhỉ... thù này chưa xong đâu nhóc
- ôi! đại nhân độ lượng ko chấp kẻ tiểu nhân... chú tha cho cháu
Thảo vội chắp tay lại, nói như cầu khẩn, nhưng miệng thì cười toe toét...
Chợt chiếc xe thắng két lại, Minh đùng đùng mở cửa xe lôi con nhỏ ra ngoài...
Dằn mạnh con nhỏ vào thành xe < Ác quá >, Minh khiến Thảo ko thể nhúc nhích đc, mắt anh đăm đăm nhìn vào khuôn mặt lộ rỏ vẽ hoảng sợ của nó, miệng anh hơi nhếch lên
- đồ ngoa ngoắt, dám xỏ xiên tôi à... xem tôi xử cô như thế nào đây, nhóc con
Anh dừng ngang khiến Thảo phải ngước đôi mắt hoang mang lên. Nó bắt gặp ánh mắt hơi khác lạ của Minh, Tránh ánh mắt ấy, nó nhìn ra xung quanh.
Con phố vắng rợp bóng cây chỉ toàn ô tô đỗ nối đuôi nhau như đồng lõa cho cái tình thế quái gở giữa đường này của nó và anh.
Vòng tay anh khép chặt, hơi thở ấm nóng vờn lên má, lên cổ nó theo tia nhìn mơn trớn.Thảo mấp máy môi định nói gì đó.Minh lại cười nhạt, anh bị kích thích cao độ vì cái dáng vẻ hoảng hốt này, anh cúi xuống gầm gừ
- dám chọc tôi à!!
Khi môi anh vừa chạm nhẹ vào làn môi mềm mại của Thảo, anh cảm nhận được sự hoảng hốt vỡ òa ra. Vừa lúc đó có tiếng chuông điện thoại, âm thanh vang vang thúc giục
Minh buông Thảo ra, anh nhấc điện thoại lên
- đc rồi, tôi tới ngay
Minh im lặng để giấu vẻ bối rối, nụ hôn ngắn vừa rồi dường như khiến anh không còn là chính anh nữa. T
Tránh nhìn vào gương mặt với nhiều cảm xúc lẫn lộn của Thảo, anh vòng sang bên kia, chui vào xe mở máy. Thảo máy móc ngồi vào, thần trí còn ở tận phuơng trời nào... chuyện gì vừa xãy ra...
ông chú của nó bị làm sao thế
Tim nó đập thình thịch trong lồng ngực, nụ hôn ngắn kia tại sao lại đem cho nó nhiều cảm xúc hổn loạn như thế... thậm chí ko giống như lúc nó hôn Duy
Khổ Vì ... Đại Gia Khổ Vì ... Đại Gia - manu75