Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1046 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 860 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 06:23:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 537
hí Xung Tinh Hà
Tác Giả: Lê Thiên
Chương 537: Sáu báu vật.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Vipvanda
Sáu báu vật, mỗi một vật đều làm Tần Vô Song cảm thấy hồi hộp.
Tần Vô Song xem qua từng thứ một. Vật thứ nhất là Linh Lực Nguyên Châu. Nó được đặt trong một cái hộp dùng xích sắt nhỏ khóa lại. Bề ngoài xem qua thì chỉ là một vật phẩm bình thường, nhưng chỉ cần chạm vào viên châu kia, lập tức sẽ cảm giác thấy một cỗ khí tức cường đại khiến cho người ta cám giác như tái sinh vậy. Thậm chí luồng khí tức này còn mơ hồ ẩn chứa một loại cảm giác như là truyền thừa từ thời Thái cổ đến nay vậy.
Linh Lực Nguyên Châu chính là bảo vật từ thời đại Thái cổ truyền lại. Tuy không phải là vật Thần đạo, nhưng phàm là người dưới cấp bậc Thần đạo có được nó, dù lúc chiến đấu linh lực bị tổn hại đến mức nào, nguyên thần tiêu hao đến mức nào, chỉ cần có Linh Lực Nguyên Châu thì sẽ bổ sung lại linh lực trọn vẹn.
Đương nhiên, điều kiện kiên quyết là, không được tổn thương quá nghiêm trọng, nếu tổn thương trí mạng thì không thể hồi phục. Dù sao Linh Lực Nguyên Châu cũng không có năng lực cải tử hoàn sinh.
Nói thẳng ra, cái này chính là một nguồn linh lực vô cùng vô tận. Đương nhiên, bản thân Linh Lực Nguyên Châu không có nguồn linh lực cuồn cuộn, mà là bản thân Linh Lực Nguyên Châu có năng lực triệu hoán linh lực vô cùng mạnh, có thể hấp thu cực mạnh linh lực xung quanh. Thông qua hấp thu linh lực, cung cấp linh lực cho chủ nhân, xét cho cùng, nó phát huy tác dụng như một cầu nối cực mạnh vậy.
Đồ vật như vậy, nếu rơi vào Hiên Viên Khâu, coi như không lọt vào con mắt của những cao thủ Thần đạo, nhưng các tu luyện giả bình thường chắc chắn sẽ phát cuồng vì nó, dù phải bỏ mạng cũng không tiếc. Dù sao, có một bảo vật như vậy, thì có ý nghĩa chiến đấu không sợ tiêu hao linh lực. Đối với những trận đấu dài thì vô cùng có lợi.
Đương nhiên, Linh Lực Nguyên Châu chỉ có thể cung cấp linh lực, dù sao cũng không thể làm cho một tu luyện giả yếu có thể vượt cấp đánh bại tu luyện giả cao hơn mình được.
Bởi vậy, có được Linh Lực Nguyên Châu cũng không có nghĩa là có thể tung hoành ngang dọc.
Vật thứ hai, càng làm tim Tần Vô Song đập nhanh hơn, vật này là đan dược có thể tăng cảnh giới trong nháy mắt.
Trong giới tu luyện, bất kỳ cảnh giới nào cũng không thể dễ dàng đạt được, mỗi một tầng cảnh giới đều cần có một quá trình tích lũy. Người được có thiên phú cao, thời gian thăng lên mỗi tầng cảnh giới sẽ ngắn hơn một chút, quá trình lĩnh ngộ đột phá tương đối thoải mái hơn một chút.
Mà những tu luyện giả thiên phú thấp hơn một chút, thời gian sẽ lâu hơn, hơn nữa quá trình rất gian nan nguy hiểm, thậm chí còn có một cực điểm cố định, dừng mãi ở đó, mãi mãi không thể tăng lên. Muốn không vất vả mà tăng đẳng cấp trong nháy mắt, trừ khi gặp được vận may trời ban hoặc là thông qua loại tu luyện nghịch thiên nào đó.
Thông thường, tu luyện nghịch thiên phải dựa vào ngoại vật, ví dụ như có được đan dược vô thượng, hoặc là trong giới tự nhiên, kiếm được loại linh quả hoặc linh dược thiên tài địa bảo, cũng có thể tăng cảnh giới trong thời gian ngắn.
Đương nhiên, tỉ lệ này rất thấp, trong mười vạn tu luyện giả, chưa chắc có một người gặp được kỳ duyên này.
Mà đan dược này chính là loại đan dược nghịch thiên. Đương nhiên, tên của đan dược này là Thâu Thiên Đan. Đan dược giống như tên, viên đan này không phải là nghịch thiên, mà là thâu thiên. Số trời vận mệnh vô thường, người trong giới tu luyện phải thuận theo số trời, thuận theo quy luật đạo trời. Không có khả năng làm chuyện nghịch thiên, nhưng mà có thể ngẫu nhiên làm chuyện thâu thiên. Viên đan này, là vật thuộc phạm trù thâu thiên.
Tần Vô Song nhìn viên đan một cách hiếu kỳ, mỉm cười nói:
- Chẳng lẽ Lỗ tiên sinh lại là một cao thủ luyện đan?
Tần Vô Song cười, nghĩ đến việc mình đã từng bắt chước học luyện đan ở Tinh La Điện, chỉ có điều nếu so sánh với trình độ của Lỗ tiên sinh, quả thật không đáng nhắc đến.
Nhìn viên đan này bên ngoài thì không có gì lạ, nhưng giống như Linh Lực Nguyên Châu, nếu cảm nhận kỹ một chút, thì sẽ cảm nhận được tinh hoa trong nó.
- Lão Đại, viên đan này có thể tăng thêm một tầng cảnh giới vô điều kiện, vậy sao Lỗ tiên sinh lại không dùng nó cho mình?
Tần Vô Song cũng cảm thấy hiếu kỳ, nhưng bên ngoài viên đan có khắc một dòng chữ đã trả lời cho thắc mắc của họ. Tu vi của Lỗ tiên sinh đã đến Kỳ Diệu Huyền Cảnh, đã đạt đến cực hạn, không có lực Thần đạo dẫn dắt, cả đời cũng không thể nhập Vô thượng Thần đạo.
Cũng có nghĩa là, tiềm năng cơ thể ông ấy đã được đào sâu đến cực hạn, bởi vậy viên đan này không có tác dụng với ông ấy. Nói cách khác, viên Thâu Thiên Đan chỉ có tác dụng đối với những tu luyện giả chưa khai thác hết tiềm năng. Nếu như sử dụng trên người những tu luyện giả đã đạt đến bình cảnh, không có khả năng đột phá nữa thì căn bản chỉ là chuyện lãng phí vô ích mà thôi.
Hơn nữa, Lỗ Tiên Lâu ngoài việc đã khai thác tiềm năng đến cực hạn, nguyên thần tổn thương nghiêm trọng, cuối đời phải dựa vào đan dược, cũng đã quyết định hắn không thể sử dụng loại đan dược này.
Tần Vô Song cảm nhận được khí trường cường đại của viên đan, trong lòng rung động, đang nghĩ tiền bối Lỗ Tiên Lâu thật sự vĩ đại, luyện chế ra được đan dược thần kỳ, lại khống chế được sự mê hoặc bản thân không dùng, để lại ở đây đợi người có duyên, người bình thường quả thật không thể làm được.
Hai bảo vật đầu tiên làm Tần Vô Song thấy rất thần kỳ, vật thứ ba giống như một con dấu.
Vật này không lớn lắm, có thể cầm bằng một tay, Tần Vô Song xem lời giới thiệu – Lạc Địa Truy Tung Ấn.
Hóa ra vật này luyện chế từ xương cốt của yêu thú Thổ thuộc tính vạn năm, không những có công dụng phụ trợ của Thổ thuộc tính cường đại, hơn nữa còn có thể truy đuổi những người sử dụng Địa Hành Thuật để chạy trốn. Chỉ cần bị Lạc Địa Truy Tung Ấn ấn vào, có chạy đến chân trời góc bể thì vẫn có thể giống như gắn sợi dây phía sau chân, luôn tìm ra được tông tích.
Ngoài công năng nghịch thiên đó ra, vật này còn có tác dụng gia tăng trọng lực cường đại, sử dụng nó, có thể khiến cho trọng lực trong phạm vi mười dặm xung quanh tăng lên. Còn tăng lên bao nhiêu còn tùy vào tu vi của người dùng nó như thế nào. Cho dù chỉ là cường giả mới tiến vào cảnh giới Hư Võ Cảnh, cũng đủ khiến cho trọng lực gia tăng lên gấp năm lần.
Nếu Hư Võ Đại viên mãn có được vật này, có thể làm trọng lực tăng lên hai mươi lần trong nháy mắt. Trọng lực đột nhiên tăng lên hai mươi lần, đối với cao thủ lợi dụng không gian để tác chiến là một đòn đả kích như thế nào cơ chứ?
Tần Vô Song cảm nhận tỉ mỉ, khi hắn chiến đấu với Kiếm Xỉ Huyền Phủ Hoàng Long, Kiếm Xỉ Huyền Phủ Hoàng Long chỉ dùng một chút thủ đoạn gia tăng trọng lực, đã có thể làm cho Tần Vô Song bị khống chế nhất thời khi bay lên không trung, suýt chút nữa nữa bị kéo cho rơi xuống rồi.
Có thể nói, nếu dùng tốt, trong thực chiến, chắc chắn có thể phát huy tác dụng không thể tưởng tượng được. Tần Vô Song có thể nói là vui mừng ngoài cả sự mong đợi, đến Bao Bao cũng tấm tắc khen ngợi:
- Lão Đại, Lạc Địa Truy Tung Ấn này nghịch thiên như vậy, xem ra Lỗ tiên sinh lưu giữ không ít đồ tốt a. Coi như ta là linh thú Thổ thuộc tính vô cùng cường đại, nhưng phải thi triển trọng lực tăng gấp mười lần trong nháy mắt đã là vô cùng khó khăn rồi, hơn nữa kỹ năng thần thông này sẽ làm tiêu hao rất nhiều linh lực, sử dụng Trọng Lực Thuật, có thể nói là kỹ năng làm đối phương tổn hại mười phần, tự hại chính mình tám phần a. Có thứ đồ vật này thì dễ dàng hơn nhiều rồi!
Tần Vô Song vẫn luôn ngưỡng mộ kỹ năng gia tăng trọng lực, lúc này nhìn thấy Lạc Địa Truy Tung Ấn, tự nhiên không nỡ rời tay.
Nhưng xem xong bảo vật thứ ba, hắn vẫn chưa tùy tiện lấy đi bảo vật nào, xem xong liền để lại chỗ cũ, không vội manh động.
Bảo vật thứ tư, không phải là đan dược, cũng không phải là vũ khí, mà là một mặt nạ kỳ dị, mặt nạ này tên là Tùy Tâm Huyễn Tượng. Mặt nạ này có thể tùy theo ý muốn của chủ nhân mà biến hóa ra các loại hình dạng khác nhau.
Mặt nạ này đặc biệt hơn rất nhiều so với mặt nạ Tần Vô Song đang dùng, mặt nạ có thể biến hóa vô hạn theo ý tưởng của chủ nhân. Có thể làm ra được một cái mặt nạ như Lỗ Tiên Lâu này, cả Hiên Viên Khâu cũng không vượt quá mười người.
Tuy cái mặt nạ này nhìn qua không đẹp mắt, không mê hoặc lòng người như ba bảo vật trước, nhưng rất quan trọng đối với Tần Vô Song trong hoàn cảnh hiện nay.
Tần Vô Song đặt mặt nạ xuống, đến gần bảo vật thứ năm. Bảo vật thứ năm là năm cái linh phù.
Năm cái linh phù này khác hoàn toàn so với những loại linh phù mà Tần Vô Song đã từng thấy trước đây. Năm linh phù đều là linh phù chiến đấu, có thể tăng công kích, sử dụng vào trong vũ khí có thể khiến lực công kích tăng lên gấp mấy lần. Năm linh phù này không phải là loại vật hy kỳ trong giới tu luyện, nhưng tư chất của năm linh phù này không phải bình thường, được làm từ bàn tay của Lỗ Tiên Lâu, lại được trưng bày ở đây, tuyệt đối không phải là bình thường.
Xem kỹ lại danh tự liền biết được rõ ràng, năm linh phù này lấy Thần đạo để mà đặt tên – Thần Đạo Ngũ Hành Phù.
Cũng có nghĩa là, năm đạo linh phù chính là kết hợp của ngũ hành, coi như không thực sự là Thần đạo chi lực, thì cũng gần với Thần đạo. Nếu không, Lỗ Tiên Lâu cũng không khoa trương như vậy, lấy một cái tên phong cách như thế mà đặt cho chúng.
Tần Vô Song trong lòng nhất động, rất nhiều lần chiến đấu, hắn mặc dù dùng Thần Tú Cung, nhưng đối mặt với những cao thủ siêu cấp biến thái, nhiều lúc có cảm giác lực bất tòng tâm, vì với tu vi hiện tại của hắn, đã hạn chế đi tiềm năng cực hạn của Thần Tú Cung.
Nếu có năm đạo linh phù này thêm vào, có thể làm uy lực của Thần Tú Cung tăng lên mấy lần, lúc đối mặt với những cao thủ chân chính có thể nắm chắc phần thắng hơn một chút.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Tần Vô Song nhìn năm đạo linh phù trở nên sáng rọi hơn, năm đạo linh phù này đã đánh trúng tâm khảm hắn.
Tần Vô Song không trầm mê trong đám linh phù này lâu, mà đi đến chỗ bảo vật thứ sáu, cũng là bảo vật cuối cùng. Nói một cách chính xác, nó không phải là bảo vật, mà là một quyển bí tịch.
Quyển bí tịch này tên là Ma Tượng Đại Khôi Lỗi.
Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này không giống với khôi lỗi thuật của Thần Cổ Mật Đạo mà Tần Vô Song lấy được từ trong tay gã tu luyện giả tại Quy Vương Sơn lúc trước.
Khác biệt cơ bản nhất, đây không phải là dùng để thao túng khôi lỗi, mà là dùng để luyện chế ra phân thân Ma Tượng Khôi Lỗi của chính mình. Ở trong thực chiến, có thể dùng những khôi lỗ này che chắn tai nạn, kim thiền thoát xác.
Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này một khi có thể luyện thành, tuyệt đối có thể dùng giả tráo thật, khiến cho người ta căn bản không thể phát hiện ra thật giả. Hy sinh một Ma Tượng Khôi Lỗ, có thể dùng chân thân bỏ chạy, vượt qua tai kiếp.
Loại thủ đoạn thần kỳ thế này có thể nói là trước giờ chưa từng nghe qua. Trong lòng Tần Vô Song cũng nhất thời xung động một trận.
Có thể nói, sau kiện bảo vật này, mỗi một kiệt cũng đều khiến cho Tần Vô Song động tâm không thôi. Nhưng mà hắn biết, nếu như hắn lấy đi sáu kiện bảo vật này, như vậy có ý nghĩa hắn phải kế thừa chí nguyện tiêu diệt hoàn toàn La Thiên Đạo Trường của Lỗ Tiên Lâu.
Đương nhiên, cái này cũng không phải là trao đổi, bởi vì chí nguyện to lớn này của Lỗ Tiên Lâu, cũng không hẹn mà gặp với chí nguyện to lớn hiện tại của Tần Vô Song.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s! (adf.ly/4EmoB)
Khí Xung Tinh Hà Khí Xung Tinh Hà - Lê Thiên