Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 280 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1061 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 00:29:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36: Thoát Khỏi Cái Chết
ditor + Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt
“ Được! Đình Nam!” Thiên Tình vốn là một người không câu nệ tiểu tiết, cũng không từ chối nữa. “ Cám ơn ngươi đã chiếu cố ta, giờ ta cũng tốt hơn nhiều rồi!”
Lạc Đình Nam không e dè lấy tay thử độ ấm trên trán nàng, thở ra một hơi, “ Không phát sốt, ta còn lo ngươi nóng quá mà trở thành cái người ngốc. Ngươi một ngày một đêm nằm mơ ác mộng, ta lo ngươi hôn mê thật lâu đâu! Vết thương trên ngực ngươi có chút tích mủ, mỗi ngày phải kiên trì bôi thuốc, ta sẽ đến giúp ngươi!”
Một động tác nhỏ như vậy lại làm cho khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Thiên Tình hơi hơi đỏ lên: “ Cám ơn ngươi đã cứu cái mệnh này của ta! Ân tình này, Thiên Tình nhất định ghi tạc trong lòng!”
Thiên Tình cuối cùng đã thoát khỏi cái chết, Mai Nguyệt Điện nhìn có chút cô tịch. Hề Hề đưa bát súp tới, Lạc Đình Nam tự mình đút cho nàng. Thiên Tình hơi hơi sửng sốt, cảm thấy có chút không ổn. Tiếp nhận cái bát, “ Đình Nam, ta tự mình ăn là tốt rồi!”
Không khí náo nhiệt bên ngoài làm cho Thiên Tình có chút giật mình, nàng như thế nào lại quên, người mà Âu Dương Thanh Minh mới cưới mới chính là người hắn yêu!
Lắc lắc đầu, đem mọi suy nghĩ về hắn vứt qua một bên, lại hỏi: “ Tuyết còn rơi sao không?”
Lạc Đình Nam gật đầu nói: “ Không được, ngươi nhanh dưỡng khỏe thân thể! Sức khỏe của ngươi tốt lên ta sẽ mang ngươi đi nặn người tuyết!”
Thiên Tình cảm thấy nam nhân này tuy không thân với chính mình lắm, nhưng lại đối với chính mình cực tốt. Nàng không phải đứa ngốc, ai đối nàng tốt, ai đối nàng không tốt, nàng tự nhiên có thể cảm giác được, Bạch Mai Nhân cùng nàng nói chuyện luôn có vài phần che giấu bởi thân phận đặc thù của nàng, nhưng là Lạc Đình Nam này giống như cũng không có giấu diếm điều gì, hắn cứu chính mình, nàng cảm kích hắn, niềm cảm kích đến từ trái tim!
“ Đình Nam, Âu Dương Thanh Minh thực yêu Duẫn Lâm Vương phi sao?” Thiên Tình thử hỏi một câu.
“ Cũng không tính là yêu, chính là thích mà thôi. Nếu là yêu nhau, hẳn là hai người sẽ sống vui vẻ cả đời, sẽ không thê thiếp thành đàn như vậy”. Lạc Đình Nam tựa hồ đối với lời nàng nói không cho là đúng.
Thiên Tình cũng không dự đoán được hắn sẽ giải thích như vậy. “ Cả đời chỉ có hai người, hình như là cái ảo tưởng!”
“ Như thế nào lại là ảo tưởng?” Lạc Đình Nam nhìn chằm chằm vào mắt Thiên Tình nói: “ Nếu là ta, tất nhiên sẽ không làm cho nữ nhân mà ta thích phải chịu thương tổn!”
Đón lấy cái bát trong tay Thiên Tình, Lạc Đình Nam giúp nàng chỉnh lại cái chăn, sau lưng thêm cái gối đầu, làm cho nàng nửa ngồi tựa vào trên giường, thân mình nàng cũng thoải mái lên rất nhiều. “ Đình Nam…….”
Giọng nói của nàng có chút mị hoặc, ngay cả không khí xung quanh cũng trở nên thập phần ái muội.
Lạc Đình Nam ngăn chặn tim đập, dương mi đạm cười: “ Làm sao vậy?”
Nàng nhẹ nhàng cắn môi, trong mắt lấp lánh một giọt nước trong suốt, như là có tinh tử rơi vào trong mắt, nỉ non, “ Vẫn là phải cám ơn ngươi…… Ngươi là một người tốt, một người có thể có cái nhìn về tình yêu như thế nhất định là một người tốt!”
Lạc Đình Nam nhìn nàng, nữ nhân này thực thanh đạm, trong mắt như có thể nở ra một đóa hoa trắng muốt. Lời cám ơn của nàng thực chân thành, hắn đưa mắt lên nhìn nàng, thấy hình dáng của mình trong con ngươi của nàng, trong lúc nhất thời có chút thất thần. Nhưng, hắn vẫn là bỏ qua cảm xúc manh động nhất thời của mình. “ Thế giới phàm nhân luôn tràn ngập khó khăn, Vương gia không phải phàm nhân, thê thiếp thành đàn cũng là lẽ tất nhiên. Cho nên ngươi đã thoát chết một lần cũng cần quý trọng bản thân mình, đây cũng chính là hồi báo tốt nhất ột cái đại phu. Chính vì vậy, ngươi phải hảo hảo dưỡng mình, có việc gì thì kêu bọn nha đầu đến bảo ta! Ngươi nghỉ ngơi trước, buổi chiều ta lại đến!”
“ Được!” Rưng rưng gật đầu, Thiên Tình thiệt tình cảm kích nam nhân này- là người đầu tiên ở Vương phủ đối tốt với nàng. “ Cám ơn!”
Lạc Đình Nam đứng im nhìn đôi mắt tĩnh lặng của nàng, một bộ như muốn đi, lại dừng lại đến, như muốn nói lại thôi.
“ Làm sao vậy?” Thiên Tình khó hiểu, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt ngẩng lên. “ Ta sẽ hảo hảo chăm sóc tốt thân thể chính mình nha”
Lạc Đình Nam lắc lắc đầu, ánh mắt đột nhiên ám trầm xuống, gặp được một nữ tử như Thiên Tình, chỉ sợ là kiếp số của hắn đi! Rốt cục mở miệng: “ Nếu ngươi không muốn ở trong Vương phủ nữa, nói cho ta, ta có thể mang ngươi đi”
Trong lòng Thiên Tình run lên, nam nhân này có ý gì? Chính là nàng là nữ nhân của Âu Dương Thanh Minh, chạy trốn? Này tựa hồ không ổn đi! Sau đó nàng cười nói: “ Ta vì cái gì phải chạy trốn a?”
Lạc Đình Nam có chút đăm chiêu gật đầu. “ Thiên Tình, một ngày nào đó nhất định ngươi sẽ đi!”
Không đợi câu tiếp theo, Lạc Đình Nam đi rồi, để lại một mình Thiên Tình cảm thấy thật khó hiểu.
Khí Thiếp Vương Gia Khí Thiếp Vương Gia - Phong Bàn Nhược Khí Thiếp Vương Gia