"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 270 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 576 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 124: Chủ Động Hôn
” Vương gia!” Thiên Tình cảm động hô nhỏ, nước mắt thiếu chút nữa lại chảy xuống
“Nha đầu, nàng chịu khổ rồi!” Âu Dương Thanh Minh ôm nàng, bọn họ rúc vào nhau
“Vương gia!” Rốt cục tất cả mọi vấn đề đã được giải tỏa, hai mắt rưng rưng cười, gắt gao ôm lấy Âu Dương Thanh Minh “vương gia!”
Nhẹ nhàng hôn lên tóc nàng, Âu Dương Thanh Minh toàn thân đau đớn, nhưng cảm giác thỏa mãn tràn đầy trong lòng làm cho hắn quên đi cơn đau ở miệng vết thương “Mãi mãi ta sẽ không buông tay nàng, mãi mãi sẽ không, từ nay về sau, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không buông tay!”
“Cảm ơn chàng!” Thiên Tình thấp giọng nói
“Đứa ngốc! Cảm ơn ta cái gì! Nàng không tức giận ta, ta nên cảm ơn nàng mới đúng!” âu Dương Thanh Minh cười cười, hai người ôm nhau dưới mưa trong vách núi tối đen “Chúng ta còn cần nói lời cảm ơn sao? Nàng là nữ nhân của ta! Ta là nam nhân của nàng! Giữa chúng là là quan hệ thân mật nhất!”
” Vương gia!” Thiên Tình hạnh phúc nhắm mắt lại
Thượng đế, xin cho phép nàng hưởng thụ hết chút hạnh phúc cuối cùng này, cho dù ngày sau đó thống khổ thế nào nàng đều sẽ không oán hận, chỉ cần hiên tại có thể chân thật có được sự sủng ái của hắn. Cho dù 20 ngày sau có chết, có thể để nàng hạnh phúc ở bên hắn, đem chút hạnh phúc ngắn ngủi này về cõi vĩnh hằng. Như vậy cũng đủ rồi
Trời vẫn đổ mưa, cả hai cùng nhìn lên trời, Thiên Tình lặng lẽ cong môi, cảm giác này thật đẹp, tình yêu quả nhiên khắc cốt ghi tâm, nàng thế nhưng hy vọng bọn họ có thể mãi mãi như vậy, không có chiến tranh, không có bất cứ kẻ nào, tình nguyện cùng hắn song túc song phi
Không cần quá mức hạnh phúc, không cần quá nhiều lời ngọt ngào, chỉ cần khi tỉnh lại có thể nhìn thấy dung mạo bình yên khi ngủ của hắn, chỉ cần ban đêm khi ngủ có vòng ôm của hắn, như vậy đã đủ, hạnh phúc đơn giản, hạnh phúc của hai bọn họ. Hạnh phúc như vậy cũng quá xa vời. Nàng còn có thể sống đến lúc đầu bạc sao? Còn có thể cùng hắn nắm tay vào sinh ra tử sao?
“Thiên Tình, ta không muốn làm vương gia!” Âu Dương Thanh Minh đột nhiên phá vỡ tĩnh lặng
Lời nói của hắn làm cho Thiên Tình ngẩn ra “Làm sao vậy Vương gia?”
” Ta vốn là họ Âu Dương, tổ tiên là ta vốn xuất thân từ thường dân, tiên hoàng yêu quý ban danh hiệu vương gia, nhưng ta lại quá mệt mỏi rồi. Nàng cũng biết ta và Đình Nam không hợp nhau, bởi vì cùng lớn lên, hắn được cha ta sủng ái, từ rất nhỏ đã được đưa đến Thiên Sơn học nghệ, dưỡng thành phong thái tiêu sái như ẩn sĩ, lúc đầu ta nhìn hắn không thuận mắt, nhưng từ khi nàng và Duẫn Lâm liên tiếp chết đi, ta đột nhiên cảm thấy nhân sinh bất quá cũng chỉ như thế! Cuộc sống xa hoa thì có thể nào? Từ đầu đến giỡ vẫn là trống vắng, giấc mộng cả đời 1 đôi của hắn làm cho ta bắt đầu ngưỡng mộ. Không có phân tranh, không có tranh sủng, chỉ có 1 đôi tình nhân quyến chúc!”
” A a……” Thiên Tình cười rộ lên. ” Ta nghĩ chàng không nỡ bỏ rơi những nữ nhân của chàng đâu~!”
“Ta còn không từ bỏ được nàng!” Hắn nhéo nhéo mũi nàng “Nha đầu, ngủ đi! Ta ôm nàng, chờ ngày mai chúng ta đi lên!”
” Ân!” Thiên Tình tựa vào ngực hắn
Trời còn mưa, đêm thật lạnh, Âu Dương Thanh Minh lấy áo choàng của hắn bọc 2 người lại, cho thêm củi vào lửa, 2 người tựa vào nhau lại cảm thấy sự ấm áp phi thường
Hôm sau.
Mở mắt ra, nhìn thấy nụ cười thâm tình của hắn, Thiên Tình bất giác buồn cười “Sao vậy?”
Vừa mới tình ngủ, nàng giống như 1 con mèo nhỏ đáng yêu
“Tỉnh rồi?” Hắn ôm nàng.
Mơ màng nhìn Âu Dương Thanh Minh, Thiên Tình không khỏi cảm thán nói “Trên đời sao lại có nam tử tuần mỹ như thế chứ!”
Ngây ngốc lấy tay phủ lên hai má hắn
“Nàng đang tham luyến dung mạo của ta?” Híp hai mắt lại, hắn cười hỏi “Lúc trước không phải nàng vừa nhìn thấy dung mạo của ta thì đã nhất kiến chung tình sao?”
“Ân! Đúng a! Nam nhân xinh đẹp có rất nhiều, hoàng huynh rất đẹp, Đình Nam cũng rất đẹp, nhưng ta vì sao vừa nhìn thấy chàng là tim lại đập thật mạnh a? Không đúng! Ta nhìn thấy Sở Nghi Hiên cũng tim đập mạnh!”
Sau đó nàng thấy hắn nhướn mi hắn, không đợi hắn tức giận thì đã gắt gao chui vào trong lòng hắn
Đang muốn tức giận, nhìn thấy trong mắt Thiên Tình hiện lên tia giảo hoạt, bất giác cứng người, Thiên Tình, có lẽ đây mới là Thiên Tình chân chính, chân thật như thế, có thể tiếp xúc, có thể chạm tay vào, làm cho người ta mê muội. Nàng là 1 tiểu nha đầu đơn thuần đến mức làm cho người ta đau lòng, nàng còn nhỏ như vậy, hắn như thế nào có thể gây ra cho nàng nhiều đau khổ như vậy đây? Nhớ đến liền cảm thấy đau lòng
Thấy hắn không nói, nàng nghĩ hắn tức giận, lập tức giải thích “Ta chỉ đùa chàng thôi!”
Hắn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, bá đạo nói “Nàng chỉ có thể tim đập nhanh với 1 mình ta, không được động tình với kẻ khác! Ta biết nàng không thích Đình Nam, nhưng ta cũng không muốn hắn bị tổn thương, dù sao hắn cũng là biểu đệ của ta!”
“Ân! Ta sẽ nói chuyện với hắn, Vương gia yên tâm đi!”
Mưa đã tanh, sơn cốc tràn ngập mùi hoa, 1 bức tranh phong cảnh xuân thiên [trời xuân]
“Chàng 1 đêm không ngủ sao?” Thiên Tình cử động thân mình “Không phải ta đã làm chàng ê người đấy chứ?”
“Ê người cũng là 1 loại hạnh phúc!” Âu Dương Thanh Minh cười thật thỏa mãn, cho tới bây giờ chưa có bao giờ như vậy. Ý cười toát ra từ sâu trong đôi mắt, Âu Dương Thanh Minh nhìn thấy nụ cười trong mắt Thiên Tình, bất giác cong khóe miệng, nàng là của hắn, vô luận về sau có xảy ra chuyện gì, hắn đều sẽ không buông tay nàng “Nha đầu! chúng ta trước hết tìm xem có thể đi lên không! Không biết chừng có lối ra!”
Sau khi đứng lên, Thiên Tình không khỏi thấp giọng nói “Vương gia!”
” Làm sao vậy?” Âu Dương Thanh Minh dừng lại nhìn nàng
“Đây là thật sao?” Nàng ngây ngốc hỏi, chỉ cảm thấy hạnh phúc đến quá nhanh
Âu Dương Thanh Minh trong lòng đau xót “Là thật, nha đầu, là thật, ta đang ở bên cạnh nàng, mãi mãi sẽ không buông tay!”
” Ân!” Thiên Tình dùng hai tay ôm lây khuôn mặt hắn, khóa trụ hắn trong tầm mắt, thân mình rúc vào trong lòng hắn, hắn ôm lấy nàng. Mùi hương ngọt ngào, trong trẻo mà lạnh lùng trên người nàng xông vào mũi hắn, hơi thở phảng phất quanh hắn, dẫn dụ làm cho lòng hắn trầm mê không thể tự kiềm chế
” Nha đầu!” Giọng hắn thô ráp.” Ta muốn hôn nàng!”
” Ân!” Thiên Tình không đợi hắn nói xong, liền áp môi vào môi hắn. Nụ hôn này là nàng chủ động, cũng là mong muốn trong đáy lòng nàng, nàng yêu nam nhân này, vô luận nàng có tổn thương bản thân mình thế nào cũng không thể ngừng yêu hắn
Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia - Phong Bàn Nhược