People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:15:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 85
hìn chung quanh, lúc này không gió, người nào?
Võ công cao như thế, chẳng lẽ là Tu Hồng Miễn? Nhìn A Hu trong tay một chút, nếu như thực là hắn đại sự không ổn rồi.
Hạ Phù Dung mau chóng rời khỏi nơi này, nếu quả thật là hắn, tại sao mới vừa không vạch trần nàng?
"Nhị ca!" Hạ Phù Dung xa xa thấy Thiện Xá đang ở chỗ chỉ huy luyện binh.
Hắn ý bảo binh lính tiếp tục, liền đi tới đây, "Thế nào?"
"Đại ca đâu?"
"Đại ca? Vừa rồi không phải còn ở chỗ này à." Thiện Xá nói xong liếc nhìn chung quanh, trong lòng Hạ Phù Dung trầm xuống, chết chắc, nhất định là hắn! Hiện tại không chạy thì đợi đến bao giờ?
"Nhị ca, đệ bị đau bụng, đệ đi đại tiện một chút." Nói xong Hạ Phù Dung liền hướng rừng cây chạy đi, dĩ nhiên, đây nhất định là có đi không trở lại. Gặp lại sau, quân doanh.
"Đại ca! Huynh đi nơi nào rồi hả, Tam đệ vừa rồi còn đang tìm huynh."
Hạ Phù Dung bước ra một nửa chân như ngừng lại nơi đó, hắn thế nào sớm như vậy đã trở lại rồi hả?
"Đừng hỏi, đệ và Tam đệ lập tức đến lều của ta, ta mới vừa hiện tung tích của Y Tháp tộc."
Hạ Phù Dung quay đầu nhìn Tu Hồng Miễn một chút, vừa nãy người kia không phải hắn!
"Chuyện gì xảy ra à?" Vừa vào lều, Thiện Xá liền hỏi. Hạ Phù Dung cũng nhìn chằm chằm vào Tu Hồng Miễn, muốn biết rốt cục đã phát sinh cái gì.
"Vừa rồi khi ta đứng xem các ngươi luyện binh, cái cây trước mặt có lá cây bỗng nhúc nhích, bốn phía không có gió, ta liền đuổi theo, nhưng phát hiện không có bóng người, chỉ để lại cái này." Tu Hồng Miễn nói xong đưa cái gì đó trong tay ra.
Hạ Phù Dung vừa nhìn, "Lê bạo!"
Tu Hồng Miễn và Thiện Xá đều kỳ quái nhìn về phía nàng, "Đệ biết?"
Hạ Phù Dung sững sờ, "A, là a, cái đó và cái phát hiện được khi lều của ta nổ tung giống nhau như đúc."
Hai người họ gật gật đầu, "Nghe nói lê bạo chỉ cần chạm đất sẽ gặp nổ, nhưng là vì sao hắn muốn đặt nó đến trên cây?"
Hai người đang nghi ngờ, Hạ Phù Dung lại vô cùng sáng tỏ, hắn là nghĩ muốn nổ chết nàng, bởi vì lúc ấy nàng đang dưới tàng cây, nhưng chẳng biết tại sao lại đột nhiên thu tay lại, cũng chính là lúc vừa thu tay lại khiến cho bọn họ phát hiện tung tích của hắn, liền trốn thoát. Nếu như mà nàng không có đoán sai, thời điểm khi Tu Hồng Miễn chạy tới trên ngọn cây kia, nàng vừa mới rời đi.
"Đệ hiểu biết rõ tại sao."
Tu Hồng Miễn và Thiện Xá đều kỳ quái nhìn nàng.
"Hắn là nghĩ muốn nổ chết đệ, bởi vì lúc ấy đệ đang ở nơi đó đi tiểu. Đệ cũng nghe được lá cây bỗng nhúc nhích, nhưng cũng không thấy có bóng người, cho nên liền lập tức rời đi. Đệ cho rằng lúc đó là đại ca, cho nên trở lại liền hỏi nhị ca."
Bọn họ đều kinh hãi sửng sốt nhìn về hướng nàng, Thiện Xá kỳ khó hiểu hỏi, "Vậy tại sao lúc ấy hắn không có động thủ?"
"Đây cũng chỗ đệ cảm thấy kì quái, không biết lúc ấy xảy ra chuyện gì."
Tu Hồng Miễn có chút hoài nghi nhìn nàng, "Đệ và bọn họ rốt cuộc là có quan hệ gì? Tại sao bọn họ nhất định phải nổ chết đệ?"
Hạ Phù Dung nhún vai một cái, "Đệ cũng rất muốn biết đáp án."
Tu Hồng Miễn suy nghĩ một chút, "Nghe nói Y Tháp tộc đối với việc trừng phạt trong tộc cũng có quy định nghiêm khắc, đối với laoij trừng phạt dùng đến lê bạo ít lại càng ít, có lẽ chúng ta có thể bắt đầu điều tra từ đây."
Hạ Phù Dung gật đầu một cái, "Đã như vậy, huynh có thể tra được những người đã làm gì để họ phải dùng tới lê bạo để trừng phạt?"
Tu Hồng Miễn chợt nhíu mày, "Đệ cho là có cái gì là trẫm không tra được hay sao?"
Nàng nhìn không quen nhất cái thái độ kiêu căng ngạo mạn đó, "Huynh lợi hại như thế sao không tra được nữ nhân huynh gặp trong mộng?" Vừa nói xong nàng liền hối hận, thật muốn vả ình một cái, sao lại đáng đánh đòn vậy hả! Rõ ràng không có việc gì rồi, còn phải mình nói ra.
Tu Hồng Miễn hình như bị nàng đả kích, "Đó là bởi vì trẫm không có đi tra mà thôi, nếu quả thật đi tra, đệ cho là trẫm sẽ không tra được? Còn nữa, lúc ấy là nàng không biết trẫm là vua của một nước, nếu để cho nàng biết, chỉ sợ sẽ chủ động đưa tới cửa."
Hạ Phù Dung bĩu môi, thật sự là người tự cao tự đại mà, nàng chính là bởi vì biết hắn là vua của một nước mới trốn đấy!
Khí Phi Không Dễ Làm Khí Phi Không Dễ Làm - Tương Tương Ngọc Nhân