Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:15:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 62
êm đó, ba người cử hành một hoạt động mà ở thời của bọn họ thoạt nhìn thật thời thượng đó là " kết nghĩa", mà đối với Hạ Phù Dung mà nói thì thật ngây thơ, tục xưng chính là thành anh em kết bái.
Nghe tiếng cười sang sảng của bọn họ, thấy gương mặt vui vẻ của Tu Hồng Miễn, Hạ Phù Dung ở trong lòng yên lặng cầu nguyện: là ngươi kéo ta tới bái, chẳng may sự việc bại lộ, cũng không nên trách ta lừa ngươi, ta cũng chưa từng có nói qua ta là nam, hơn nữa chuyện thành anh em kết bái ta đã từ chối rất nhiều lần, ta không còn cách nào khác. Đây là ngươi ép ta đấy nhé. Amen.
Đêm đó mọi người uống rượu say mèm, trừ Hạ Phù Dung ra, nàng giả vờ uống say, cùng bọn họ xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới, nhanh đến trướng doanh của nàng, vừa mới hướng bên kia cất bước, bị Tu Hồng Miễn lôi ngược lại, "Đi nơi nào vậy tam đệ, đi! Đến chỗ đại ca ngủ!"
Định không dấu vết rút tay mình từ trong tay hắn ra, lại phát hiện hắn bắt thật sự nhanh, không có biện pháp, đành phải giả say hàm hàm hồ hồ nói, "Coi như quên đi ~ ta, phải về, về bên kia ngủ, chỗ lạ ngủ không được."
"Tốt lắm! Chúng ta cùng đi chỗ ngươi ngủ! Đi, nhị đệ." Nói xong, Tu Hồng Miễn một tay kia lôi kéo Thiện Xá liền hướng trướng doanh của Hạ Phù Dung đi đến.
Trong lòng Hạ Phù Dung một trận ai thán, bi kịch a bi kịch ~ ai
" Này tam đệ, ngươi ăn chưa no sao?" Bị Tu Hồng Miễn vừa hỏi, làm cho Hạ Phù Dung hoàn toàn không biết trả lời như thế nào, "Ngươi xem cánh tay của ngươi, còn không có bằng một nửa của nhị đệ đâu."
Trong lòng động, chẳng lẽ bị phát hiện?
"Phải không? Ta đến xem." Thiện Xá nói xong đi tới nhéo nhéo cánh tay của Hạ Phù Dung, lại nhéo nhéo Tu Hồng Miễn, "Tam đệ, ngươi không phải là bị bệnh nan y đi! Làm sao mà cánh tay còn chưa có bằng một phần ba của đại ca vậy?"
Hạ Phù Dung đen mặt, tùy ý cho bọn họ nghiên cứu cánh tay của mình.
"Nhị đệ mau đến xem, tay của tam đệ cũng nhỏ, chẳng lẽ là học được lui cốt công?"(1)
"Lui cốt công là cái gì, ta xem là tiểu cốt chứng đi."
"Cái gì tiểu cốt chứng, nghe cũng chưa nghe qua, ta xem chính là lui cốt công. Không tin chúng ta hỏi tam đệ!"
Hai người đồng thời quay đầu nhìn Hạ Phù Dung, "Tam đệ, ngươi nói thật đi, đến cùng là lui cốt công hay là tiểu cốt chứng, đừng ngại, tất cả mọi người là huynh đệ rồi."
Hạ Phù Dung không nói gì ngẩng đầu nhìn trời, vừa định nói chuyện, lại bị tiếng thét kinh hãi của Tu Hồng Miễn ngắt lời, "Mau nhìn! Mặt tam đệ cũng thật nhỏ! Hóa ra là khuôn mặt cũng bị nhỏ nhắn chứng!"
Thiện Xá lập tức hưởng ứng nói, "Quả nhiên đúng vậy! Xem mặt nhỏ này, đều biến thành màu đen rồi!"
Hạ Phù Dung mau phát điên, mặt nhỏ và nhan sắc có quan hệ sao?
"Tam đệ a! Mạng ngươi bạc! Từ giờ trở đi đại ca nhất định chiếu cố ngươi thật tốt!" Tu Hồng Miễn nói xong thế nhưng ôm Hạ Phù Dung khóc lên.
Thiện Xá thấy vậy cười ha ha, "Đại ca ngươi xem ngươi, bộ dạng cao như vậy, sao mà còn khóc." Nói xong còn y y nha nha bắt đầu hát lên.
Bộ dạng cao và khóc lại có quan hệ gì? Hạ Phù Dung nhìn hai người say rượu dở khóc dở cười, một người đang hát, một người thì khóc lớn.
Thật vất vả đem hai người lôi vào màn trướng, dưới sự đe dọa của Hạ Phù Dung, rốt cục đem người đang hát vang dỗ cho ngủ. Bên này còn một người khóc lớn còn chưa có xong, "Tam đệ a tam đệ ~~ ngươi chết thật thảm a!"
Hạ Phù Dung nghĩ mặt nàng đều nhanh tái rồi, bị ngươi khóc như vậy, là người tốt cũng sẽ bị trù cho chết.
"Tốt lắm tốt lắm, ta không phải là còn chưa có chết sao, chờ ta chết ngươi lại khóc a. Đến, lau nước mắt đi."
Tu Hồng Miễn từ trên vai nàng ngẩng đầu lên, "Tam đệ, chúng ta ca hát đi!" Nói xong liền mở cổ họng gào lên.
Hạ Phù Dung đều nhanh muốn khóc, mãi mới dỗ ngủ được một người thích ca hát, giờ lại tiếp tục! Tiếng ca của bọn họ thật sự nàng không dám khen tặng, không nghĩ tới hai ngươi bộ dạng đẹp trai như vậy, một người hát giống con vịt kêu, một người giống sư tử gầm, hoàn toàn không có giai điệu, nghe được mà làm cho nàng lo lắng
~~"Ngừng!" Hạ Phù Dung rống to một tiếng, ngắt lời hắn, lập tức lại đổi lại thủ thỉ thù thì, Suỵt ~~ đừng lên hát vào buổi tối!"
Nói xong, Hạ Phù Dung còn làm ra vẻ hết nhìn đông lại xem tây một chút nói, "Buổi tối có bà ngoại của sói, chuyên môn bắt người hát để ăn ~~" nàng tận lực đè thanh âm thấp đến khủng bố. Đoạn này nàng đã diễn trước mặt Thiện Xá, bản thân cũng cảm thấy thật mất mặt.
Không nghĩ tới, Tu Hồng Miễn không ngoan ngoãn nghe lời giống như Thiện Xá, mà là đứng lên, lảo đảo một chút mới đứng lại, "Đừng sợ! Có đại ca ngươi ở đây!" Nói xong làm bộ muốn rút đao.
Hạ Phù Dung sợ tới mức vội vàng ngăn lại hắn, đùa, say thành như vậy, đến lúc đó còn không biết là chém nàng hay là chém ai.
(1) Bạn nào xem phim kiếm hiệp chắc sẽ biết lui cốt công: người luyện lui cốt công có thể thu gọn xương để trở thành một người nhỏ bé.
Khí Phi Không Dễ Làm Khí Phi Không Dễ Làm - Tương Tương Ngọc Nhân