Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:15:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
iền Sở bên này, tất cả mọi người chuẩn bị tập hợp, toàn quân nghiêm túc, tất cả đều nhìn về phía trên đỉnh cửa thành. Đó là một cái bóng dáng nhỏ gầy tay cầm đại đao.
Hạ Phù Dung đứng ở trên đỉnh thành nhìn xuống mọi người, tay cầm đao hằn rõ gân xanh, trong hai mắt đỏ như máu trừ bỏ lửa giận đó là thù hận.
"A!!!" Nàng hét to một tiếng rồi từ trên cửa thành nhảy xuống, nhảy vào giữa vòng vây của quân đội Kiền Sở. Tất cả tướng sĩ đều cả kinh, tất cả binh lính phản xạ có điều kiện đều tránh ra nhường đường cho nàng.
Không có một chút kỹ xảo đánh trận, Hạ Phù Dung từ trong đám người bắt đầu dùng đao cuồng quét, chỉ vì muốn tuôn trào ra lửa giận.
Mỗi một đao đều dùng hết nội lực, chỉ thấy trong bầu trời đêm, lóe lên một luồng đao phong, đảo qua chỗ nào, mọi người đều kêu thảm thiết ngã xuống đất.
Cảm giác bốn phía sát khí đồng loạt đánh úp về phía nàng, Hạ Phù Dung hoàn toàn không để ý, chỉ liều mạng đi về phía có thể cho nàng trút giận.
Sau lưng một cái kiếm khí hướng nàng thẳng tắp bay tới, Hạ Phù Dung đưa tay gạt ra, phía sau lưng một loạt người ngã xuống đất. Tức thì, bên cạnh một cái đại đao hướng nàng bổ tới, Hạ Phù Dung không kịp phản ứng, cảm giác được đao đã đụng tới trên đầu nàng, lại đột nhiên thu lực, đại đao hạ xuống, chỉ chặt đứt được của nàng mấy sợ tóc. Đợi hắn ngã xuống đất, vừa thấy sau lưng, là một con yêu hồ màu lam nhạt.
"Hu hu hu hu
" trên cửa thành A Hu một tiếng rít kêu. Nhất thời bốn phía xuất hiện vô số yêu hồ, chúng nó mở to hai mắt màu đỏ, nhằm phía đám người lao tới.
Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt bóng đen chợt lóe, mấy người liền kêu thảm một tiếng ngã xuống đất, run rẩy vài cái rồi nằm yên.
Hạ Phù Dung hoàn toàn mất đi lý trí ở trong đám người múa đại đao, còn có người sống sót, liền bị đám yêu hồ phía sau chạy tới cắn một ngụm tuyệt mệnh. Đi qua chỗ nào, chỗ đó màu đỏ đầy trời, chỉ để lại vô số thi thể.
Ánh mặt trời hơi lộ ra, Tu Hồng Miễn và Thiện Xá nghe binh lính báo Hạ Phù Dung mất tích một đêm, vừa mới chuẩn bị đi tới trướng doanh của nàng thì vừa thấy Hạ Phù Dung cả người máu tươi tay cầm đại đao đứng ở bên ngoài, đầu đao còn đang nhỏ máu.
Mọi người hoảng hốt, đều không dám hé răng.
Hạ Phù Dung coi như không người hướng trướng doanh của mình đi đến, nơi nào còn có hơi thở của Đại Cá Tử, còn có kỷ niệm của hắn và nàng.
Trì Tô tàn sát hàng loạt binh lính trong thành!
Tin tức này vừa ra, nhất thời khiến cho các quốc gia oanh động, Thánh Dụ quốc người người coi nàng là Chiến thần, quân Kiền Sở coi nàng là quỷ mị.
Mà Hạ Phù Dung, lại lặng im, nhìn chằm chằm trướng doanh ngẩn người. Đại Cá Tử, lấy tánh mạng của cả thành, có thể đổi ngươi trở về?
"Ta nghĩ muốn tìm ngươi nói chuyện." Tu Hồng Miễn đi đến, thế nhưng bỏ qua tôn xưng hoàng đế, mà nói ta.
"Thực xin lỗi, ta hiện tại không tâm tình." Tuy rằng vạn phần không muốn nói chuyện, nhưng ngại hắn đã nhún nhường như vậy, vẫn là miễn cưỡng trả lời hắn.
Tu Hồng Miễn không có để ý lời nói của nàng, trái lại tự nói ra, "Từng đã, ta cũng có tâm tình giống ngươi hôm nay." Hắn nhìn về phía xa xa, làm như lâm hồi ức, "Lúc đó chúng ta ba người là huynh đệ vào sinh ra tử, chúng ta luôn luôn bách chiến bách thắng, bị nước khác coi là thần thoại. Nhưng là ai sẽ nghĩ tới mặc dù là thần thoại, cũng có một ngày kết thúc. Hắn chết trận, chúng ta tận mắt thấy hắn ngã xuống."
Hắn một mặt thưởng thức nhìn nhìn nàng, "Nhưng là ta không có dũng khí lớn như ngươi, dám một mình đi tàn sát hàng loạt dân trong thành."
Hạ Phù Dung quay đầu nhìn phía hắn, hai mắt trống rỗng không một tia tức giận.
Tu Hồng Miễn nhíu nhíu mày, "Ta lúc đó cũng chưa gượng dậy nổi, làm cho địch quốc được lợi, bọn họ nhân cơ hội tấn công lại, thần thoại bất bại cứ như vậy mà tan biến."
Hạ Phù Dung giống như đã hiểu một ít, "Ngươi còn có một người huynh đệ chính là Thiện Xá đi?"
Hắn vi lăng, gật gật đầu, "Hắn nói qua với ngươi?"
"Một chút mà thôi. Ta biết ý tứ của ngươi, nhưng là ta hiện tại thật sự không có khí lực, ta rất mệt, càng đau, ngươi biết không, nơi này không nghe lời!" Hạ Phù Dung dùng ngón tay chỉ vào ngực, nước mắt lại rơi xuống.
Khí Phi Không Dễ Làm Khí Phi Không Dễ Làm - Tương Tương Ngọc Nhân