Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Lee Mina
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 74 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 509 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:53:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63.
hap 63.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
"Anh...Anh... Đê tiện"-Cô điên rồi, thật sự điên rồi, điên mới theo anh ta đến nới này, điên mới không nỡ xuống tay giết chết anh ta, điên mới.... Điên mới.... Muốn.... Nhận lời anh ta. Aizzz rốt cuộc cô còn là Ji Ji-nỗi khiếp sợ của thế giới đêm không vậy
"Đê tiện mới có thể yêu em"-Nói xong, anh dùng bạc môi lạnh lẽo phủ lên đôi môi đỏ mọng ướt át của cô, dùng lưỡi vẽ viền môi, làm cô rung mạnh. Anh hôn đến cô hít thở không thông, liền ngốc nghếch hé môi ra, đoạt được mục đích, lưỡi anh trườn vào miệng cô, trêu đùa cô gái ngây thơ đến ngốc nghếch (t/g: haha, thoả mãn độc giả nha, có cảnh nóng, hot hot hot). Cô chợt bừng tỉnh, dùng chân đá mạnh anh ra (t/g: dân võ mà lị, có chút khổ cho anh kia khi vớ trúng chị này)
*phịch* Anh ngã xuống đất, cái con người này, có cần phải tuyệt tình như vậy không, không nương tay gì cả, không thương hoa tiếc ngọc gì cả (t/g: tên ở nhà của chuỵ ý là Phũ đoá anh)
“Anh…Tên biến thái”-Hừ! Cô đường đường là quân sư tình yêu của anh hai, luôn thúc dục anh ấy phải tán gái kiểu này…Giờ cô hối hận rồi, cô hiểu ra chị dâu khổ sở với mấy tên Sở Khanh như thế nào rồi…..Em xin lỗi chị…..Oa! Oa! (Chị dâu: Giờ mới hiểu hả cô em biến thái>>><<< t/g: chuẩn chị ạ, tự mình chửi mình>>><<
>><<
“Em có thật sự dám nhìn vào mắt anh mà dám nói em không có tình cảm với anh không!?”-anh sử dụng chiêu cuối. Nếu thật sự cô có thể làm vậy, anh sợ rằng….Mình sẽ hết cơ hội
“Tôi dám chứ sao không!?”-Nhưng rồi khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh…..Cô đã không thể nào làm vậy
“Vậy sao em không nói!”-Thiên Ân nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu đen buồn lạnh đó, anh muốn che trở cho cô khiến anh mắt đó trở nên thật sự ngọt ngào, anh đã bị nhấn chìm bởi nét đáng yêu kiêu ngạo của cô rồi. Anh đầu hàng, cái hận thù gì đó anh không quan tâm, người anh quan tâm bây giờ chỉ có mình cô
“Tôi….Phải…tôi có tình cảm với anh đó, thì sao nào!?”- Cô uất ức lên tiếng, cô không muốn bị bắt ép, càng không thích làm theo người khác nhưng….Cô chịu thua rồi…..Cô thật sự đã thất bại trước một người…Đã thực sự rung động trước người đó. Nghe lời thú nhận ngọt ngào của cô, anh liền xúc động ôm cô vào lòng. Mà cô cũng không có đẩy anh ra, đáp lại anh bằng nụ cười nhẹ nhàng như gió xuân
“Vậy cô bé ngốc, em có đồng ý làm bạn gái anh không!?”-Thiên Ân đè nén tâm trang vui sướng, mong chờ hỏi
“Anh nghĩ sao!?”-Cô dội ngược gáo nước lạnh về phía anh, đạt được mục đích-mặt anh trở nên buồn thảm-“Nghĩ cái gì vậy, em cũng yêu anh”-Cô cười ngất, nhào qua chiếm lấy bạc môi anh, nhưng làm sao để anh đạt được mục đích, nụ hôn của cô như chuồn chuồn đạp nước, khiến người ta si ngốc lẫn thất vọng
“Giờ xong rồi nhỉ!? Về tìm Bình thôi, chơi cũng lâu rồi”-Cô thật sự là yêu ma mà, tỏ tình với người ta xong lại có thể tỉnh bơ như vậy, cô đúng là….một tiểu oa nhi biết hành hạ người khác….
****************************************
“Anh kéo tôi đi đâu vậy, tên chết tiệt, thả tôi ra”-Bình dãy dụa một hồi. Shit! Anh ta làm đau cô, tên chết tiệt này, đợi cô thoát ra, cô nhất định hung hăng cho tên này một bạt tai
“Yên một chút! Khi đến cô sẽ tự khắc biết thôi”-Huy quay đầu lại, nở nụ cười sát gái nói, lực đạo dùng trên tay cô giảm đi nhiều nhưng vẫn hết sức nắm lấy, không để cô thoát ra….Anh sợ….Cô bỏ anh lại (t/g: Tội nghiệp đứa trẻ to xác)
“…….”-Trên đường cả hai người không nói một lời nào cả, chỉ lặng lẽ nghe tiếng song vỗ rì rào, tiếng tim đập anh, khi gần đến nơi….
“V…Vách đá…s….sao!?”-Hỏng! Hỏng rồi! Tên đó định thủ tiêu cô luôn sao! Ông trời ơi! Con chưa có muốn chết đâu. Con còn khi dễ Ngọc Huyền chưa đã mà. Bà tác giả chết tiệt kia, bà định cho tui chết thiệt đó hả (Huyền: Giết con nhỏ đó! Dám khi dễ tui hả, không có truyện đó đâu)
“Tôi không giết cô đâu mà lo”-Như đọc được suy nghĩ của cô, anh trấn an. Cô gái nhỏ, nếu anh giết cô rồi thì thật buồn chán, tim anh sẽ vỡ mất. Nhìn thấy biểu cảm ớn người của Huy, Bình bất giác muốn đánh anh ta một trận
“Oa! Đẹp quá!”-Bình giờ mới để ý cảnh vật xung quanh, tên này cũng lợi hại đấy chứ, tìm ra chỗ đẹp quá trời. Nhìn thấy nụ cười đầy thích thú của Bình, lòng Huy cũng ấm áp hẳn, dẫn cô ra đây cũng không phải ý tồi. Tên Long cũng được việc đấy chứ, chả bù cho cục băng biết đi kia (Thiên Ân)-“Này Huy!”-Bình tiến ra xa một chút rồi quay đầu gọi
“Hả!?”-Anh nở một nụ cười trả lời
“Anh cũng có lúc tuyệt đấy chứ”-Bình cười tươi đến híp mắt nói. Chết! Anh lại bị ‘bệnh tim’ rồi, tại cô đó….
“Em phải chữa bệnh tim cho tôi nữa đó! Cô gái ngốc”-Huy chớt thời cơ, hôn xuống đôi môi cô. Anh không phải Thiên Ân, anh sẽ không phủi phay tình cảm của mình đâu (Thiên Ân: Đến giờ xuống mồ rồi>>><<
Hả! Hả! Hả!!!!!!!!!!!!!!!!!!! WTF! Cái tên mục rữa này, hắn nói cái gì bệnh tim cái gì cô bé ngốc! Tên Baka là anh đó! Còn hôn cô! Mà cũng ngọt chứ bộ! Geezzz! Ngọt ngọt cái đầu! Hắn mốt tuyệt tôn sớm hay sao mà cả gan cướp nụ hôn đầu của cô! Đáng ghét! Đáng ghét! Này thì hôn! Nghĩ đến đó! Cô dung thiết đầu công đập cho Huy choáng váng
“Ai da!”-Cô ngốc này! Cư nhiên đập đầu anh! Anh còn đang thưởng thức mà (t/g: Món ăn ngon ợ)
“Anh làm gì vậy hả! Đồ dâm tặc”-Cô đưa tay lên chà qua chà lại như rất bẩn, vậy mà mặt cô lại phản chủ, đỏ như rặng mây chiều, cô cùng dễ thương
“Thưởng thức phần thưởng của mình”-Huy nhún vai như chuyện bình thường. Biểu cảm của cô ấy……Dễ thương hết sức (Huyền: Tình yêu làm cho người ta mù quáng >>><<< Bình: Có ý gì vậy!!!)
“Anh…Anh có ý gì!?”-Bình chớp chớp mắt hỏi, cứ như cô rất mong đợi câu trả lời vậy
“Baka! Vậy mà em còn làm nhà thiết kế nổi tiếng sao! Tôi hơi nghi ngờ đấy!”-Huy khích bác nói, cô quả thực ngốc đến không hiểu sao. Anh không tin người đứng trước mặt anh lại là nhà thiết kế nổi tiếng bậc nhất thế giới
“Vậy đường đường là người mẫu nổi tiếng mà ức hiếp con gái nhà lành à”-Bình cũng không thèm chịu thua, quên bẵng việc kia đi, háu thắng nói
“Em…Thôi tôi mặc kệ! Tôi hết muốn nói với em! Tôi nói: Tôi yêu em”-Huy thở dài nói! Làm như người bị áp bức là anh vậy. Tên cáo già biết uỷ khuất, nhưng lời nói này! Cô chỉ nghe được ba chữ “Tôi yêu em”, còn lại tai cô ù rồi, muốn chết rồi
“Thú nhận đi! Em cũng có tình cảm với tôi phải không”-Anh cũng muốn nghe câu trả lời của cô nha, còn lâu anh mới chịu thiệt
“Anh…Anh bị ngộ à”-Cô bé này, đến chết còn chối, thật sự làm anh đau lòng mà
“Được! Tôi tuyên bố tôi cho em hai sự lựa chọn, 1 là hôn tôi, coi như em nhận em yêu tôi, hai là quay mặt đi và tôi sẽ không gặp lại em thêm một lần nào nữ”-Huy bằng lòng chấp nhận mọi câu trả lời của cô, nhưng anh mong rằng điều anh nghĩ là sự thật, rằng cô thật sự yêu anh
*Chụt* Wa!!!! Câu trả lời nằm ngoài dự đoán của anh, cô chính là Yêu anh. Nhưng so hôn ít vậy, hôn một cái rồi chui vào lòng người ta là sao
“Chuyện này em cấm anh nói cho ai biết”-Cô ngẩng mặt lên, mặt cô lại đỏ, thật dễ thương, cô bảo anh làm gì cũng được á
“Tuân lệnh”-Nói theo kiểu quân đội xong, anh lại ngang nhiên chiếm lấy môi, dịu dàng và nhẹ nhàng như tình yêu của hai người họ…. Hai người hạnh phúc nắm tay nhau, đi dọc bờ biển (tức đi về đó, muộn rồi). Có ai ngờ…. Trên đường lại gặp tảng băng biết đi (Ân) và oa nhi biến thái (Huyền). Một người thì một tay đút túi, tay còn lại thì ôm eo tiểu oa nhi, dường như cô gắng không để cô lao vào cặp đôi trước mặt. Tiểu oa nhi thì nhìn họ với anh mắt cô cùng vô cùng biến thái
“Hai….Hai người ở đây bao lâu rồi”-Huy cười gượng hỏi, anh mắt của HUYỀN giống như ăn tươi nuốt sống anh nha, Thật ghê sợ, đứng bên cạnh còn có sát khí siêu khủng, giống như hai người họ hợp lại muốn giết chết anh
“Từ đoạn cô kia nhảy vào hôn cậu”- Hahaha giờ anh mới biết trong ba người Thiên Ân chỉ nhớ mỗi tên Huyền mà thôi
“Bình ơi! Cậu cũng thật bạo dạn nha!”-Huyền nói bằng chất giọng tuy một ngào nhưng ý tứ thật sự có thể làm người ta chạy mất dẹp. Haizzz vì thế nên cô mới dặn Huy đừng nói cho ai, hễ cứ nói ra thật sự lại có chuyện nha, không Huyền thì chắc chắn là Đan, cô cũng không hiểu hồi đó tại sao lại thân thiết với hai người biến thái như họ (t/g: chị cũng thế, khác gì). Thế rồi cả bốn người bọn họ cùng xỉa xói nhau, đi về biệt thự
****************************************
"Các tiểu thư đã về ạ"-Quản gia hơi ngạc nhiên vì Huyền và Bình đang năm tay xiết eo hai tên người hầu (t/g: Ổng khống biết thân phận 3 người luôn), nhưng không muôn xen vào việc của chủ nhân nên kông cũng khoông hỏi gì nhiều
"Đan đâu ạ"-Bình hỏi, chắc bả đang nhỉ ngơi xơi ngước chè rồi
"Cô chủ đang ở tầng 4, phòng rạp phim mini ạ! Cô có muốn tôi gọi cô ấy không"-Quản gia cúi đầu trả lời
"Khỏi! Chúng cháu tự lên cũng được"-Cô biết nêu ngắt film giữa chừng, Đan sẽ vô cùng mất hứng. Song, cả 4 người lên thang máy tiến tới phòng phim. Trong phòng Đan đang cầm gói bỏng ngô, đeo kính 3D xem phim "Anh Hùng Lên Cạn" bản 3D. Cả 4 người tiến đến giơ cao hai tayđang năắm như tạo phản, làm Đan giật mình quay qua, bấm nút stop film
"Các cậu đóng kịch cho ai xem"-Đan tương cả 4 đang tập kịch nên ngặc nhiên hỏi
"Em tuyên bố chúng em đã có chủ"-Bình làm mặt hài, dùng âm lương vừa đủ nói, nhưng cũng đủ làm Đan hiểu ra vấn đề
"Này hai tên kia! Sao cưa hay vậy"-Một người Phũ còn một người Chỉ Tiêu Cao, cầm cưa quá hay
_____________________________E.N.D Chap 63__________________________
P/S: Như đã hứa, chiều dài chap cải thiện rồi nha
-Ta nhắc lại nà: Lịch off nghỉ tết hết tuần này, tuần sau ta sẽ đang nhoa, cảm ơn mọi người ủng hộ
HAPPY NEW YEAR!!!
Khi Những Siêu Quậy Nổi Loạn Khi Những Siêu Quậy Nổi Loạn - Lee Mina