To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: Nicholas Sparks
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2404 / 97
Cập nhật: 2017-08-09 10:28:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mở Đầu
enoir, 2006
Yêu thương người khác thật sự là như thế nào?
Đã có lúc trong cuộc đời mình tôi nghĩ rằng mình biết câu trả lời: Điều đó có nghĩa là tôi quan tâm đến Savannah nhiều hơn cả chính bản thân mình và rằng chúng tôi trải qua hết phần đời còn lại với nhau. Một lần em nói với tôi rằng chìa khóa dẫn tới hạnh phúc là những giấc mơ có thể đạt được, và những ước mơ của em cũng rất đỗi bình thường. Hôn nhân, một gia đình… những điều cơ bản. Tôi muốn có một công việc ổn định, một ngôi nhà với hàng rào picket trắng, và một chiếc minivan hoặc một chiếc SUV lớn đủ để chở những đứa trẻ của chúng tôi đến trường hoặc đến nha sỹ hoặc một buổi tập bóng đá hay những buổi diễn tấu Piano. Hai hoặc ba đứa trẻ, em chưa bao giờ chắc chắn về điều đó, nhưng linh cảm của tôi mách bảo rằng khi thời khắc ấy đến, em sẽ đề nghị rằng để điều đó diễn ra thật tự nhiên hay để Chúa quyết định điều đó. Em dường như rất… sùng đạo, ý tôi là…và tôi cho rằng đó cũng là một trong những lý do tôi yêu em. Nhưng dù điều gì có xảy đến với cuộc sống của chúng tôi, tôi vẫn có thể tưởng tượng ra mình đang nằm dài bên cạnh em vào cuối ngày, ôm em khi chúng tôi trò chuyện và cười đùa, đánh mất bản thân trong vòng tay của người kia.
Điều đó đâu có gì là không tự nhiên, đúng không? Khi hai người yêu nhau? Đó cũng là những gì tôi nghĩ. Và trong khi một phần trong tôi muốn tin rằng điều đó là có thể, tôi vẫn biết rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Khi tôi rời khỏi đây lần nữa, tôi sẽ không bao giờ quay lại.
Để giờ đây, dù tôi ngồi trên sườn đồi phóng tầm mắt ra trang trại của em và chờ đợi em xuất hiện. Dĩ nhiên, em không thể nhìn thấy tôi. Trong quân đội, bạn học cách để hòa mình vào môi trường xung quanh, và tôi đã học rất tốt, bởi vì tôi không muốn chết ở một kho đạn nào đó giữa sa mạc Iraq. Nhưng tôi phải quay lại thị trấn nhỏ ở vùng núi phía bắc Carolina để tìm ra điều gì đã xảy ra. Khi một việc gì đó chưa được sáng tỏ, bạn sẽ có cảm giác bứt rứt, gần như là hối tiếc, cho đến khi bạn tìm ra sự thật.
Nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng Savannah sẽ không bao giờ biết được tôi đã ở đây ngày hôm nay.
Một phần trong tôi nhức nhối với cái ý nghĩ rằng em ở rất gần nhưng không thể nào với tới được, nhưng tôi và em đã đi trên hai con đường khác nhau. Thật không dễ dàng gì để tôi chấp nhận sự thật đơn giản đó, bởi vì đã có thời gian chúng tôi cùng đi trên một con đường, nhưng đó là sáu năm về trước và là quãng đời trước đây. Dĩ nhiên, có rất nhiều kỷ niệm giữa hai chúng tôi, nhưng tôi đã học được một điều rằng những kỷ niệm có thể là một, gần như hiện diện, và trong đó, Savannah và tôi cũng đã hoàn toàn khác nhau. Nếu của em là những ngôi sao trong bầu trời đêm, thì của tôi là những khoảng trống thăm thẳm ám ở giữa hai chúng tôi. Và không giống em, tôi bị bao vây bởi những câu hỏi mà tôi đã tự hỏi mình hàng ngàn lần kể từ lần cuối chúng tôi bên nhau. Tại sao tôi lại làm điều đó? Và phải chăng tôi sẽ tiếp tục làm như vậy? Đó là tôi, bạn thấy đấy, chính tôi đã kết thúc nó.
Trên những cành cây xung quanh tôi, những chiếc lá bắt đầu chậm chạp đổ lửa, chúng bùng cháy như những tia mặt trời lóe lên phía chân trời. Những chú chim bắt đầu bài hát của một ngày mới, và không khí được ướp bởi mùi gỗ thông và đất, khác hẳn với mùi mằn mặn của biển ở quê tôi. Cùng lúc đó, khe cửa trước chợt hé mở và ngay sau đó tôi nhìn thấy em. Mặc cho khoảng cách giữa chúng tôi, tôi vẫn giữ để không đánh mất nhịp thở của mình khi em bước vào buổi bình minh. Em sải bước trước khi chậm lại dần và quay đầu nhìn xung quanh. Xung quanh em, đồng cỏ trải ra như một đại dương xanh, em bước qua cổng hướng về chuồng ngựa. Một chú ngựa hí vang lời chào, và rồi tất cả những chú còn lại cùng đồng thanh, ý nghĩ đầu tiên đến với tôi là Savannah trông quá nhỏ bé để có thể di chuyển giữa chúng. Nhưng em thực sự cảm thấy thoải mái với lũ ngựa và chúng cũng vậy. Một nửa tá gần hàng rào, hầu hết đều là những giống ngựa quý, và Midas, con ngựa Ả Rập màu đen cổ chân trắng của em, đang đứng nghỉ ở một bên. Tôi đã cưỡi nó với em một lần, may mắn là không có thương tích, và khi tôi đang bám lấy cuộc sống quý giá của mình, tôi nhớ rằng em trông thật ngồi thật thư thái có lẽ em đang xem TV. Khỏanh khắc Savannah chào Midas. Em chà tay trên mũi nó trong khi em thì thầm điều gì đó, em vỗ nhẹ lên hông nó, và khi em quay đi, đôi tai nó hơi vểnh lên.
Em biến mất, rồi đột ngột xuất hiện, với hai xô yến mạch, tôi đoán thế. Em treo những cái xô lên hàng rào, và một cặp ngựa phi nước kiệu về phía chúng. Em bước vào chuồng ngựa, tôi thấy mái tóc em run rẩy trong gió trước khi em thắng yên ngựa. Trong khi Midas ăn, em chuẩn bị sẵn sàng cho nó để cưỡi, và vài phút sau em dẫn nó ra đồng cỏ, hướng về phía con đường mòn vào rừng, chính xác như việc em đã làm sáu năm về trước. Tôi biết rằng điều đó không thực, tôi đã nhìn thấy em thật gần vào năm ngoái và đã chú ý đến những nếp nhăn bắt đầu xuất hiện nơi khóe mắt em, nhưng qua ống nhòm đối với tôi dường như em chưa bao giờ thay đổi. Với tôi, em sẽ vẫn luôn là cô gái hai mươi mốt tuổi và tôi sẽ luôn luôn ở cái tuổi hai mươi ba. Tàu chúng tôi ngừng lại ở Đức, tôi vẫn chưa đến Fallujah hay Baghdad hay nhận được thư của em mà tôi đã đọc ở ga xe lửa Samawah trong tuần lễ đầu tiên của chiến dịch; tôi chưa từng trở về nhà kể từ sau sự kiện thay đổi cả cuộc đời tô
Giờ đây, khi bước sang tuổi 29, nhiều lúc tôi vẫn thắc mắc về những lựa chọn của mình. Cuộc sống trong quân ngũ là cuộc sống duy nhất mà tôi biết. Tôi không biết liệu mình có nên tự chuốc đến say bí tỷ hay bằng lòng với sự thật; hầu hết thời gian tôi thấy mình vẩn vơ đi ra rồi lại đi vào. Khi mọi người hỏi, tôi bảo họ rằng mình là một Grunt, và tôi thật sự có ý đó. Tôi vẫn sống ở một cơ sở tại Đức, tôi có một ngàn đô la trong sổ tiết kiệm, và chưa bao giờ hẹn hò với ai trong nhiều năm. Tôi không còn lướt sóng nhiều kể cả những ngày nghỉ, những ngày này tôi lái chiếc Harley của mình về phía bắc hoặc phía nam, bất cứ nơi nào tôi muốn. Chiếc Harley là thứ duy nhất tôi mua cho mình dù nó đáng giá cả một gia tài. Nó hợp với tôi, bởi vì tôi là một kẻ đơn độc. Hầu hết bạn của tôi đều rời khỏi quân ngũ, nhưng tôi có lẽ sẽ trở lại Iraq trong vài tháng nữa. Ít nhất, đó là những tin đồn. Khi tôi gặp Savannah Lynn Curtis lần đầu tiên, đối với tôi em sẽ mãi mãi là Savannah Lynn Curtis, tôi đã không bao giờ ngờ được cuộc sống của mình sẽ thay đổi theo cách này hoặc là tôi có thể có một sự nghiệp trong quân ngũ.
Nhưng tôi đã gặp em, điều đó đã làm cho cuộc sống hiện tại của tôi trở nên kỳ lạ. Tôi yêu em khi chúng ta ở bên nhau, và dường như nó càng trở nên sâu sắc hơn trong như năm chúng ta chia cách. Câu chuyện của chúng ta có ba phần: mở đầu, phần giữa và kết thúc. Dù cho đây là cách mà một câu chuyện diễn ra, tôi vẫn không thể tin rằng chúng ta mãi mãi không thể bước tiếp cùng nhau. Tôi đã không ngừng nghĩ về những điều này và như thế câu chuyện của chúng ta lại ùa về với tôi. Tôi nhận ra rằng mình vẫn luôn nhớ cách nó bắt đầu, và giờ đây tất cả những ký ức mà tôi bỏ lại.
John Yêu Dấu John Yêu Dấu - Nicholas Sparks John Yêu Dấu