Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: Soon Nguyễn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 21 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 464 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:31:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ó ngồi ôm cái Ipad cả tiếng đồng hồ, chán chê nó vứt sang một bên. Gương mặt nó tuy là vẫn lạnh lùng nhưng nó đang cảm thấy chán. Nguyên Kỳ vẫn đang mù đầu với đống việc, tay ko ngừng gõ phím. Giờ nó mới ngước lên nhìn Kỳ. Nguyên Kỳ đang tập trung cao độ, một chút nắng chiều hắt vào khiến gương mặt Kỳ trở nên cuốn hút. Từng đường nét hoàn hảo hiện ra trước mắt nó, mũi cao thanh tú, đôi môi quyến rũ và đẹp nhất- đôi mắt đen thẳm hút hồn. Một vẻ đẹp nam tính, quyết đoán, táo bạo cùng với vẻ mặt lạnh lùng của Nguyên Kỳ đã làm nó nhìn ko chớp mắt. Kỳ dường như ko để ý đến nó, trong đầu cậu chỉ có công việc, một khi cậu tập trung thì có cháy nhà cậu cũng ko biết. Kỳ thì cứ cắm đầu vào laptop, còn nó thì ngồi nhìn Kỳ làm việc. Ko ai nói với ai câu nào, yên tĩnh, buồn tẻ. Giờ chắc cũng gần 6 giờ tối rồi, nó quyết định đi tắm. Phòng tắm rộng, có một bồn tắm sang trọng, vòi hoa sen và một bó hồng đỏ.Nó xả nước đầy bồn, đổ một ít tinh dầu vào và rải những cánh hoa hồng lên bề mặt nước. Ngâm mình vào trong dòng nước ấm, mùi thơm của tinh dầu và của hoa hồng khiến nó cảm thấy dễ chịu. Đôi mắt xám mơ hồ khép lại, nó đang cố tận hưởng cảm giác yên bình. Nơi mà nó đang ở ko phải nhà nó, nó cũng ko quen biết ai trong căn nhà này ( có quen Kỳ chứ). nó thích ở đây, thoải mái, an toàn mà nó cũng ko hiểu sao lại cảm thấy an toàn – Vì có “ai đó” bên cạnh chăng?. Ý nghĩ nó vội dập tắt trong đầu nó, nó ko chấp nhận trái tim mình có cảm xúc.
Nửa tiếng trôi wa nó mới tắm xong, nó thì chỉ có một bộ đồ mặc bẩn rồi ko lẽ mặc lại. Nó loay hoay mở tủ quần áo và chọn một cái mặc tạm. Cuối cùng cũng giải quyết hết mọi việc, giờ Kỳ mới thảnh thơi. Gập laptop lại, Kỳ quay đầu tìm nó thì hỡi ôi! Nó đang đứng cạnh tủ sách (gần bàn làm việc của Kỳ), trên người mặc cái áo sơ mi............của Nguyên Kỳ. Kỳ ngạc nhiên nhìn nó dưới bộ dạng đó, tóc tai thì thả lù xù, áo thì rộng thùng thình. Cái áo đó Kỳ mặc chỉ dài đên ngang hông, còn nó hả? dài tới đầu gối. (Nguyên Kỳ cao 1m85 à nó nấm lùn 1m63: Chiều cao chênh lệch quá!). Kỳ hơi “đơ” nên nhìn nó ko chớp, nó là người đầu tiên dám lục lọi đồ của cậu, cũng là người đầu tiên dám lấy đồ của cậu mặc. nhưng ko thể phủ nhận, nó thật quyến rũ. Vẻ đẹp đó còn lung linh hơn khi nó phớt lờ cậu, nó chẳng thèm bận tâm đến ánh mắt Kỳ, với nó mặc gì cũng được miễn là có đồ. Nó lấy một cuốn sách và ngồi đọc. cả ngày nay, cậu và nó chưa nói chuyện với nhau câu nào, cậu lên tiếng:
- Ăn tối.
Nó khẽ gật đầu, mắt vẫn ko rời quyển sách. Nhìn là biết, Kỳ cũng ko nói gì, bấm chuông sai Yến cùng Vi(người giúp việc) mang bữa tói lên phòng và ko quên một cốc sữa. Lát sau bữa tối được mang lên, một phần là cơm kimpap kèm sushi cá hồi, một phần là bánh sandwich, một cốc sữa nóng. (Kỳ rất thích ăn sandwich). Đặt xuống bàn, Yến liếc xéo nó: “Ăn sushi mà uống sữa, ày đau bụng chết luôn”-Yến nghĩ thầm trong đầu tự mãn. Quay sang Kỳ Yến cười thật tươi
- Chúc cậu chủ dùng bữa ngon miệng.
Nguyên Kỳ ko thèm trả lời, ngoắc tay ra phia cửa (ý bảo hai cô này đi ra). Yến và Vi biết ý cậu chủ, phắng liền ko dám đứng lâu. Trước khi đi, Yến còn liếc xéo nó lần nữa.
Hành lang.
- Chị Yến này,con nhỏ đó là ai z?
- Tao ko biết, chắc là một đứa ăn mày được cậu chủ nhặt về.
- Ăn mày mà được ở cùng cậu ấy á?
- Z mới tức! cái con nhỏ chết tiệt. Tao sẽ ko để nó sống yên ổn trong cái nhà này đâu.
- Chị làm vậy ko sợ cậu chủ hả? em nghĩ chắc cậu chủ có tình ý với nó nên mới z ak.
- Mày điên à? Cậu chủ mà thèm thích con nhỏ đó hả? sớm muộn gì cậu chủ cũng là của chị đây.
Linh Yến tự tin khẳng định để mặc con Vi đứng ngơ ngác.
Trong phòng Nguyên Kỳ.
Nguyên Kỳ vừa ăn vừa quan sát nó. Ngửi thấy mùi thức ăn, nó ngẩng đầu lên thì Kỳ đưa cho nó dĩa sushi cá hồi (nó ghét nhất là ăn cá). Ko thèm nhìn tới cái dĩa Kỳ đưa cho, nó đã ngắm được mục tiêu. Nó quăng quyển sách xuống tiến tới phía Kỳ và.............chồm người lấy cái sandwich Kỳ đang ăn dở mà ăn ngon lành. Sặc! nó dành ăn với Nguyên Kỳ. Kỳ còn chưa kịp định hình thì nó ôm luôn cái dĩa bánh leo lên giường nhâm nhi một mình. “Cô ấy thích ăn sandwich, giống mình”. Nguyên Kỳ đành nhường cho nó vậy, cậu ăn phần của nó. Dĩa bánh hết veo, nó tự nhiên tới bàn bưng li sưa lên uống. Một chút sữa còn dính ở hai bên mép môi, lần này nó ko liếm môi như mọi khi mà......tiện tay kéo cái áo Kỳ đang mặc để lau miệng. (z áo nó mặc mới ko bị bẩn, khôn ghê ak). Thật là! Kỳ nghiêng đầu nhìn cái bản mặt của nó, to gan dám lấy áo người ta đang mặc mà lau miệng. Một vệt sữa dính trên áo Kỳ, cậu khẽ lắc đầu “Đúg là trẻ con”. Vẻ mặt thì thờ ơ nhưng Kỳ đang đấu tranh dữ lắm, cậu cố gắng nín cười. Còn nó hả? Vẻ mặt “ngây thơ vô tội”.
Ice Angels (Thiên thần băng giá) Ice Angels (Thiên thần băng giá) - Soon Nguyễn