From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: Ám Ma Sư
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Vô Tranh
Upload bìa: Vô Tranh
Số chương: 236 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 5
Cập nhật: 2021-09-01 14:42:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52: Ngậm Máu Phun Người (2)
ừng thấy Vân Ngạo Tuyết chỉ là một vị lão sư bình thường của học viện, nhưng đám người Hứa lão sư biết rõ đạo sư của Vân Ngạo Tuyết chính là viện trưởng của Tinh Huyền học viện, Vân Ngạo Tuyết là lão sư thiên tài do viện trưởng đại nhân tự mình mang về từ vương thành, cả đám vội nói:
- Vân lão sư, vừa rồi Vương Việt dám cam đoan chắc chắn là đúng, chúng ta cũng chỉ là… ai…
- Cam đoan chắc chắn là đúng? Hừ, Hứa lão sư, ta dám khẳng định, các ngươi đều bị Vương Việt lợi dụng rồi.
Diệp Huyền cười lạnh hai tiếng, nghiêm giọng nói:
- Vương Việt, vừa rồi ngươi nói nhìn thấy ta đưa cô nương Xuân Phong Lâu trở về, là ngươi tận mắt nhìn thấy hay là nghe tin bậy bạ?
Vương Việt mấp máy môi, vốn định phủi sạch mọi chuyện, nhưng phát hiện ánh mắt của mấy người Hứa lão sư đang hung hăng nhìn mình chằm chằm với ánh mắt lạnh lẽo, trong lòng chùn xuống, lập tức lớn tiếng nói:
- Hừ, là ta tận mắt nhìn thấy, Diệp Huyền, xế chiều hôm nay ngươi chạy tới Xuân Phong Lâu, sau đó dắt một cô nương đi ra khỏi đó, cho dù ngươi có chối cãi thế nào đi nữa thì đây cũng là việc thật sự đã xảy ra, bất quá là bây giờ không biết cô nương kia đã bị ngươi giấu ở đâu rồi, ta cũng không biết phải nói gì hơn.
Trong lòng Vương Việt bây giờ đã mắng đám người Mã Binh muốn chết rồi, gã cũng nghĩ kỹ rồi, nhất định là Diệp Huyền phát hiện điểm khác thường nên đã sớm giấu bị cô nương Xuân Phong Lâu kia đi rồi, còn gọi đám người Vân lão sư tới đây, thuận tiện trả đũa, tốt lắm, tiểu tử ngươi cứ đợi đó, đợi việc này trôi qua xem ta dạy dỗ ngươi thế nào.
- Ha ha.
Diệp Huyền đột nhiên cười phá lên:
- Vân Ngạo Tuyết lão sư, xế chiều hôm nay ta rõ ràng bị ngươi gọi tới phòng làm việc, Vương Việt đồng học cũng khẳng định là đã nhìn thấy ta tới Xuân Phong Lâu, không biết là do ta có thuật phân thân, hay là do Vương Việt đồng học trợn mắt nói láo đây.
A? Trong mắt mấy người Hứa lão sư loé lên, nhìn về phía Vân Ngạo Tuyết, chỉ thấy Vân Ngạo Tuyết khẽ gật đầu một cái, mấy người đều tức muốn nổ phổi, Vương Việt ngươi giỏi lắm, dám lợi dụng chúng ta, đừng tưởng rằng ngươi là đệ tử Vương gia thì chúng ta không thể làm gì ngươi.
Mấy vị lão sư đều tức giận tới mức phát run, đây đúng là sỉ nhục.
Cái gì? Mặt của Vương Việt xám nghoét. Gã chỉ biết là hôm nay sau khi rời khỏi trung tâm tu luyện thì Diệp Huyền đã biến đâu mất không thấy tung tích, ký túc xá không có, phòng học và phòng huấn luyện cũng không, đoán chắc rằng hắn đã rời khỏi học viện, nào ngờ hắn lại ở phòng làm việc của Vân Ngạo Tuyết lão sư cả buổi trời.
- …. Vậy cũng có thể là ta nhìn nhầm.
Chuyện đã tới nước này rồi, Vương Việt cũng không biết nên làm gì mới phải.
- Hừ, có phải nhìn nhầm hay không ta tự có định đoạt.
Hứa lão sư lạnh lùng mở miệng:
- Nếu như Diệp Huyền trong sạch vậy thì tất cả mọi người giải tán đi, về phần Vương Việt rốt cuộc là nhìn nhầm hay cố ý hãm hại đồng học, chờ chúng ta điều tra xong sẽ kết luận sau.
Hứa lão sư nhìn về phía Vân Ngạo Tuyết:
- Vân lão sư, ngươi là luyện hồn sư xin ngươi hỗ trợ chúng ta cùng đưa Trần Tinh đồng học tới phòng y vụ để kiểm tra, nhất định không thể để xảy ra chuyện gì.
Vân Ngạo Tuyết gật gật đầu.
- Đợi đã.
Chợt thấy Trần Tinh đột nhiên nhảy dựng lên, nói với vẻ căm phẫn:
- Vân lão sư, Hứa lão sư, tuy rằng ta và Vương Việt đồng học bình thường hay đối đầu, nhưng ta vẫn còn niệm tình đồng học, hôm nay hắn ta đã bất nhân thì ta đây cũng bất nghĩa, ta muốn tố cáo, Vương Việt đồng học uy hiếp ép Lý Nguyệt đồng học của ban chúng ta có quan hệ nam nữ bất chính với hắn, thường xuyên trói ở ký túc xá của hắn, uy hiếp dụ dỗ nàng ta, Lý Nguyệt đồng học đáng thương đối mặt với ma trảo của hắn lại không có khả năng phản kháng, chỉ có thể nuốt hận cam chịu, hiện tại ta muốn vạch trần tên cầm thú bại hoại này.
- Oa!
Toàn trường lập tức ồ lên, các vị lão sư có mặt ở đây cũng lập tức biển sắc.
Vương Việt thở hổn hển, tức giận nói:
- Trần Tinh ngươi đừng có ngậm máu phun người.
Trần Tinh cười lạnh nói:
- Hừ, có phải ngậm máu phun người hay không thì bản thân ngươi tự biết, hôm nay ta nghe được ngươi căn dặn Lý Nguyệt tối nay tới ký túc xá của ngươi, nghĩ thử đi, ngươi gọi một nữ tử nhu nhược nửa đêm tới ký túc xá của ngươi rốt cuộc là muốn làm gì.
Không ít học viên trong ban của đám người Diệp Huyền đều trợn mắt há mồm, Trần Tinh có phải là bị tẩu hoả nhập ma xong thì đầu óc choáng váng rồi hay không, hay là sau khi bị hãm hại liền muốn trả đũa, quan hệ tình lữ của Vương Việt và Lý Nguyệt trong ban có ai mà không biết, hai người buổi tối ở ký túc xá làm vài chuyện gì đó thì cũng bình thường thôi mà.
Bất quá, các học viên ở ban cấp khác và các vị lão sư thì lại không biết quan hệ của Vương Việt và Lý Nguyệt, sắc mặt cả đám vô cùng khó coi, nếu như lời Trần Tinh nói là thật thì Vương Việt này thật sự là một tên súc sinh.
Hứa lão sư trầm mặt hỏi:
- Vương Việt, chuyện Trần Tinh nói có thật không?
Vương Việt vội nói:
- Hứa lão sư, hắn nói bậy.
- Ha, có phải nói bậy hay không thì cứ tới ký túc xá của ngươi xem sẽ biết, Vương Việt ngươi có dám không.
- Hừ, có gì mà không dám chứ, không phải chỉ là muốn xem ký túc xá của ta hay sao, đi theo ta.
Trong lòng Vương Việt chỉ toàn lửa giận, gã đã bị chuyện hôm nay khiến cho đầu óc choáng váng, tức muốn điên rồi, về phần chuyện của Lý Nguyệt mà Trần Tinh nói thì gã cũng không để ở trong lòng, hừ, không nói gì tới chuyện Lý Nguyệt hiện tại không có ở ký túc xá của mình, cho dù có ở ký túc xá của mình đi nữa thì đã làm sao?
Trong Tinh Huyền học viện không cấm nam nữ yêu đương, nam nữ si tình, ngươi tình ta nguyện, cho dù hai người thật sự làm gì đi nữa, thì chỉ cần thừa nhận quan hệ tình lữ thì học viện cũng không quản tới.
Vương Việt là con trưởng của Vương gia, nên không ở ký túc xá công cộng mà đã xin được ở riêng một mình một phòng ký túc xá, chẳng qua tất cả nam sinh trong học viện đều ở chung một khu ký túc xá, mọi người nhanh chóng đi tới trước ký túc xá cá nhân của Vương Việt.
Vương Việt mở toang cửa chính, lạnh lùng nói:
- Các ngươi muốn xem thì cứ vào mà xem, bất quá nếu như làm hư hỏng đồ của ta thì ta sẽ cho các ngươi đẹp mặt.
- Hừ, vậy thì để ta đi vào kiểm tra đã.
Trần Tinh hừ lạnh một tiếng, nào còn bộ dạng yếu ớt như vừa tẩu hoả nhập ma, cất bước đi vào bên trong ký túc xá.
Huyền Thiên Hồn Tôn Huyền Thiên Hồn Tôn - Ám Ma Sư Huyền Thiên Hồn Tôn