To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 96 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 801 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:03:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Tìm Kiếm
rong phòng một đoạn thời gian đều chỉ có tiếng bàn phím vang lên lốp bốp, Lưu Cường đã mang theo đầy bụng sầu lo đi tìm lãnh đạo thượng cấp báo cáo.
“Thành phố T, thành phố J tổng cộng có năm đại học, phân biệt là đại học T, đại học khoa học T, đại học nông nghiệp T, đại học J, học viện y J, năm trường đại học này sắp tới kỳ tốt nghiệp có 295 người, đang kỳ tốt nghiệp có 11.800 người, trong đó nam sinh là 7.088 người, nữ sinh 4.712 người, ở trong 4.712 người này, sinh viên nữ nông thôn có 3.012 người”.
“Hơn ba ngàn người, số lượng này cũng đủ lớn, sắp xếp tra lên cũng cần một đoạn thời gian” Đinh Hoài Đông nói.
“Tra một chút những người đã cùng công ty ký hợp đồng, đã báo danh học lên nữa, bộ phận này hẳn là có thể bài trừ” Nhược Nạp nói.
Lê Ngạn nhìn về phía Huyền Mạc gật gật đầu.
“Bài trừ những người đã ký hợp đồng cùng đã báo danh học lên nữa, còn lại 1.305 người”.
“Lại tìm một chút những người đã từng làm việc ngoài giờ”.
“Có ghi lại là 121 người”.
“Có thể bài trừ nhiều như vậy?”
“Trong trường những cô gái thích hợp làm việc ngoài giờ cũng rất ít, hơn nữa rất nhiều cô gái là vì thể diện nên không đi làm cái này, càng nhiều là đi ra ngoài tìm kiêm chức”.
“Vậy vì sao phải xác định bộ phận này?”
“Bộ phận nữ sinh này tình huống gia đình so sánh ra mà nói là kém nhất, bởi vì phải làm việc ngoài giờ, thời điểm về nhà càng ít, cùng trong nhà liên hệ cũng sẽ không thường xuyên, mặt khác bởi vì trường học chiếm dụng đại bộ phận thời gian của họ, cho nên kinh nghiệm xã hội tương đối ít, càng dễ dàng trở thành mục tiêu”.
“Kế tiếp thì sao?”
“Tìm chủ nhiệm lớp hoặc là giáo viên của những người này, nếu ngày mai Lưu đội cùng cục giáo dục bên kia liên hệ không thông thuận, chúng ta trước hết lén tiếp xúc một chút, càng sớm chứng thực càng tốt”.
Không ra ngoài Lê Ngạn dự đoán, Lưu Cường bên kia tiến triển thực vô cùng như dự đoán, thượng cấp yêu cầu xuất ra chứng cớ vô cùng xác thực, mà không phải phỏng đoán khả năng, hơn nữa phía cục giáo dục cũng bày ra gương mặt không chịu hợp tác, cho rằng cái này hoàn toàn không có khả năng. Đương nhiên trong lòng mọi người đều rõ ràng cái này chỉ là ở mặt ngoài, nguyên nhân chính yếu là lo lắng một khi thẩm tra ra, cục giáo dục sẽ phải gánh vác trách nhiệm chủ yếu, giám thị bất lực, quản lý sơ sẩy.
Lưu Cường đồng ý đề nghị lén tiếp xúc chủ nhiệm lớp của Lê Ngạn, hơn một trăm nữ sinh này phân biệt thuộc 72 chủ nhiệm lớp, thành phố T có 25, thành phố J có 47, sáu người chia làm hai tổ, Lê Ngạn, Nhược Nạp, Huyền Mạc phụ trách thành phố T, Lưu Cường, Đinh Hoài Đông, Bạch Tuyết Tĩnh thì phụ trách thành phố J.
Ngay từ đầu cũng có vẻ thuận lợi, nhưng mà sau lại không biết phương diện trường học hạ đạt cái mệnh lệnh gì, hầu như toàn bộ chủ nhiệm lớp đều sinh ra cảm xúc mâu thuẫn, càng ngày càng khó từ trong miệng bọn họ được tư liệu hữu dụng.
Căn cứ Lê Ngạn cùng Lưu Cường phân tích, hẳn là phía trường học cùng cục giáo dục đối với hành động của bọn họ có phát hiện, rơi vào đường cùng, chỉ có thể để cho Nhược Nạp cùng Bạch Tuyết Tĩnh giả mạo phóng viên tin tức, nói là muốn viết một phóng sự về nữ sinh nông thôn làm việc ngoài giờ như thế nào, cố gắng hoàn thành nghiệp học như thế nào.
“Thầy giáo Tôn, nữ sinh này thực liên hệ không được sao?” Nhược Nạp hỏi Chủ nhiệm Tôn Phi thuộc hệ ngoại ngữ đại học T.
“Thực thật có lỗi, tôi đã liên hệ qua với những người bạn chơi có vẻ thân với nữ sinh này, các em nó đều nói không có liên hệ được, chỗ ở của em này tôi cũng đã đi tới, bạn cùng phòng cũng không rõ ràng, tôi nghĩ em này có lẽ đi ra bên ngoài tìm công việc, như vậy đi, tháng 7 này em nó khẳng định sẽ đến dự lễ tốt nghiệp, nếu tới kịp mà nói, đến lúc đó tôi lại cùng cô liên hệ”.
“Vậy ngài nói em nó có khả năng về nhà hay không?”
“Nhà em này ở Nội Mông, trong nhà thực khó khăn, toàn trông cậy vào em này có thể tìm được công việc tốt để giúp đỡ trong nhà một chút, bốn năm đại học em này chỉ về nhà hai lần, thời gian còn lại tất cả đều ở trong trường học cùng làm việc ngoài giờ, lúc này là thời điểm mấu chốt tìm công việc cùng tốt nghiệp, em nó làm sao có khả năng lãng phí thời gian cùng tiền để về nhà? Tôi nguyện ý giúp mọi người tìm em nó, cũng là hy vọng thông qua cô đưa tin, có thể giúp em nó liên hệ được cơ quan nào tốt một chút, sớm một chút giải quyết vấn đề tìm việc của em nó”.
Nhược Nạp mang theo tâm tình trầm trọng đã xong điều tra cuối cùng. Một cô gái như vậy vạn nhất thực xảy ra chuyện gì, trong nhà làm sao có thể thừa nhận được đây.
Cuối cùng tập hợp kết quả là có chín người không thể liên hệ, mẫu lông tóc cũng đã đưa đi kiểm nghiệm.
“Nhị ca, người này anh có ấn tượng hay không?” Nhược Nạp chỉ vào một cái tên trên danh sách hỏi.
“Vương Tiểu Phân? Hình như là đã thấy qua chỗ nào đó”.
“Có phải cô gái lý làm công ở phòng làm việc của chị hay không?”
“Đúng, là người có như vậy, đó là một cô gái hay thẹn thùng, lúc ấy Nhược Cẩm đi tới trường tìm ý tưởng, thì gặp được cô gái này ở sân thể dục quét tước vệ sinh, Nhược Cẩm cảm thấy cô gái này phẩm hạnh không tệ, liền mời cô ta đến phòng làm việc hỗ trợ, xem như cho cô ta một phần kiêm chức”.
“Em còn nhớ rõ đã gặp qua cô ta vài lần, chị cũng thường thường ở nhà nhắc tới cô ta, nói cô ta từ khi đến phòng làm việc, tính tình hoạt bát lên không ít, trước kia cứ nghĩ là như con mọt sách, ngay cả câu nói xã giao cũng không biết nói”.
“Nghe lên như vậy thực phù hợp với tình huống chúng ta phân tích”.
“Kết quả DNA phải đợi hai ngày mới có thể đưa ra, hy vọng trong lúc này sẽ không lại xảy ra chuyện gì” Lưu Cường có chút lo lắng nói.
Huyền Mạc nhìn Nhược Nạp không yên lòng ngồi ở một bên, liền hỏi: “Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Di động của chị đã mấy ngày trời không liên lạc được”.
“Em không cần vì chị mà lo lắng, chúng ta đều rõ ràng chị là dạng người gì, chị cũng không phải là cô gái bình thường”.
“Trước kia em cũng nghĩ như vậy, nhưng từ khi xảy ra chuyện của Nam Hồng cùng án này, em cũng đối với suy nghĩ của chính mình cũng không có nắm chắc, thế giới này rất phức tạp, rất nhiều sự tình khủng bố đều ở dưới tình huống chúng ta bất tri bất giác mà phát sinh”.
“Nếu muốn làm một thám tử tốt, sẽ không thể bị án quấy nhiễu, để vào nhiều cảm tình sẽ làm cho cô rất nhanh sẽ sụp đổ, tất cả sự vật đều tồn tại hai phương diện, một mặt làm cho cô xem thế giới này càng tốt đẹp, cô nhất định cũng phải thừa nhận một mặt càng tà ác của nó sẽ tồn tại, có chống lại cũng thế thôi” Lê Ngạn nói.
***
Lúc này những người vẫn đang ngưng lại ở trong trại cũng là lo lo lắng lắng, Quý Trình Trình vẫn không có tung tích, ngọn núi không có tín hiệu lại không thể báo nguy, chỉ có thể tìm người đi xuống núi, cố tình lại có mưa to, cầu treo duy nhất trên Độc Long Giang bị gió thỏi hỏng mất, đất đá trôi lại bế tắc đường núi.
“Cô ta nếu một mình ở trên núi, đụng phải thời tiết như vậy có thể sẽ không có cơ hội đi ra” Cố Thần Tường chuyển nhìn Ba trưởng lão nói.
Mấy cô gái cũng bất an nhìn thoáng qua lẫn nhau, tâm tình đã từ hưng phấn khi vừa mới tiến vào núi đã biến thành vô cùng lo lắng cùng bất an.
“Không được, chúng ta không thể cứ chờ như vậy, còn phải đi tìm, chúng ta cứ đi ra, cũng không thể để bạn ấy lại chỗ này, nói đến sống không thấy người, chết không thấy xác, chúng ta trở về phải ăn nói ra sao với người nhà của bạn ấy” Lý Mai đứng lên nói.
“Nhưng mà thời tiết như vậy, chúng ta căn bản không có cách nào đi vào trong rừng, người trong trại cũng sẽ không hỗ trợ, đối với loại thời tiết này bọn họ là thực kính sợ, sẽ không đi vào núi, chúng ta lỗ mãng đi tìm như vậy, vạn nhất lại lạc thêm người...” Cố Thần Tường khuyên nhủ.
“Mọi người không đi thì tôi đi, dù sao tôi sẽ không ở trong này chờ nữa, nói không chừng Trình Trình hiện tại đang ở đâu đó kêu cứu mạng, nếu không phải tôi ngủ quá say, bạn ấy sẽ không tự mình chạy ra bên ngoài, tôi không thể yên tâm thoải mái mà ngồi ở nơi này chờ...” Lý Mai nắm lên áo mưa trước cửa, chạy ra ngoài trời mưa.
“Lý Mai...” Khổng Á Nam hô một tiếng, lại không được đáp lại, không khỏi gấp tới giẫm chân.
“Không thể để cho em nó đi một mình, chúng ta cũng đi đi, mọi người đều cách gần một ít, không được đi loạn, có việc liền lớn tiếng gọi” Nhược Cẩm nói.
Mấy người đều gật gật đầu mặc áo mưa vào, hướng về phía Lý Mai biến mất mà đi đến.
Huyền Án Huyền Án - Đông Phương Ất