Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 817: Kinh Sợ Thối Lui. (2)
ứa Tiên Chí
Tác giả: Thuyết Mộng Thần đọc truyện mới nhất tại.
Q.6 - Chương 817: Kinh Sợ Thối Lui. (2)
Qua không đến một lát, chỉ thấy đáy biển chấn động, nước biển cuồn cuộn.
Vô số hư ảnh yêu thú khổng lồ bay lên bầu trời. Hướng về bốn phương tám hướng bay ra, trong nháy mắt đã tiêu tán trong không trung.
Sầu khổ trên mặt Khổ Trúc thiền sư quá nặng.
- Cô Tùng, tiên phủ này là ngươi phát hiện đầu tiên, rốt cuộc là tiên phủ gì? Những bóng dáng kia, hình dáng chính là thượng cổ yêu thần a.
Cô Tùng đạo nhân nuốt nước bọt.
- Ta cũng chỉ phát hiện chút dấu vết, không nghĩ tới, không nghĩ tới lại có biến hóa như vậy.
Tiểu Thanh giật mình nói:
- Thượng cổ yêu thần, chẳng lẽ bọn người Hứa Tiên...
Đúng lúc này, mặt biển xuất hiện biến dị, nhưng băng trôi trên biển tan ra, những yêu thú bị băng phong bên trong, gào thét phá băng mà ra, nhưng ánh mắt lại đỏ hồng lên.
Thân thể một con tướng cua còng xuống, trừng to mắt đột nhiên đánh vào một con Hải Dạ Xoa ở bên cạnh, xuyên thép mạnh mẽ đâm qua, cũng không còn dáng vẻ hèn mọn bỉ ổi thường ngày. Đánh con Hải Dạ Xoa nát bấy.
Những yêu quái kia điên cuồng phá băng mà ra, đều mê muội điên cuồng công kích những con yêu quái bên cạnh, gào rú cùng gào thét vang lên, đột nhiên mặt biển yên tĩnh biến thành chiến trường giết chóc. Trong nháy mắt, mặt biển đỏ hồng lên.
Thời điểm chúng bị băng phong, ngăn cản đường đi của những hư ảnh, bị hư ảnh xuyên qua, ý niệm của thượng cổ yêu thần xâm nhập. Ngay cả Ngao Nghiễm cũng khó khăn lắm mới chống cự được, huống chi những yêu vật bình thường. Trong đó bao hàm ý niệm và điên cuồng khiến cho sinh linh nổi điên.
Mấy người bọn họ trợn mắt há hốc mồm, Tiểu Thanh hít sâu một hơi, nói:
- Ta muốn xuống dưới!
Trong mắt tràn đầy kiên quyết, thực sự không phải là quyết định xúc động nhất thời.
Nhưng nàng còn chưa dứt lời, băng sơn đã hạ xuống biển cả ròi.
Tiểu Thanh quay đầu lại, thấy trên mặt của Hàn Mai tiên tử trên mặt, vẫn còn lạnh lùng như băng, không có chút biểu lộ nào.
...
Trong đại điện trống rỗng, Hứa Tiên vẫn còn duy trì tư thế khai cung, giống như pho tượng.
Mà trong lòng hắn. Hai con mắt hữu thần, nhưng miệng của Hứa Tiên lộ ra nụ cười khổ, giống như có thêm rắc rối.
Trải qua đoạn kinh nghiệm lần trước, ngược lại cũng không trở thành khôi lỗi mất đi điều khiển, không có dùng công đức áp chế trí nhớ. Mấy ngày nay tới bây giờ, hắn dựa vào sách thuốc, tích góp từng chút công đức lại, tất cả đều dùng cải tạo nhân cách phụ, làm quen từng chút.
Hồi lâu sau, Hứa Tiên mới chậm rãi thu hồi tư thái bắn cung, từ trên thần tọa cao lớn nhảy xuống, rơi xuống bên cạnh đám người Tiết Bích, còn chưa kịp nói chuyện, một thân ảnh mềm mại thon dài đã nhào vào trong ngực của hắn, mang theo khí tức của mặt trời và biển cả.
Ngư Nhi mặt mũi tràn đầy vui mừng, nói một tiếng:
- Hứa Tiên!
Khóe mắt có nước mắt chớp động, vừa rồi nàng rất lo lắng sẽ xảy ra chuyện, hiện giờ thấy Hứa Tiên bình an vô sự, cũng thở ra một hơi, cảm thấy chưa bao giờ vui sướng như lúc này.
Hứa Tiên vỗ vỗ lưng của nàng, ôn nhu nói:
- Yên tâm đi, ta không sao!
Sau đó vịn vai của nàng, dùng tay lau nước mắt trên mặt của nàng.
Ngư Nhi đẩy hắn ra, trên da thịt như mật xuất hiện nét đỏ ửng, vội vàng dùng mu bàn tay lau nước mắt, hiện ra thái độ xấu hổ. Cảm thụ lạ lẫm vưa rồi, vẫn còn lưu dưới đáy lòng, cũng đánh tan mấy phần ngây thơ.
Tiết Bích kinh ngạc nói:
- Ngươi, ngươi là Hậu Nghệ chuyển thế?
- Xem như thế đi!
Hứa Tiên không thèm quan tâm, liền hỏi:
- A Tử nàng như thế nào rồi?
Tiết Bích lập tức quên cái gì Hậu Nghệ, đem ánh mắt lo lắng nhìn vào Yến Tử trong ngực, khí tức càng ngày càng yếu.
- A Tử nàng bị Thiên Hỏa Thần Mang tổn thương, Thiên Hỏa Thần Mang thiêu đốt thân thể và thần hồn của nàng, lại còn hủy hoại thân thể cùng thần hồn, cần phải nhanh chóng bức ra ngoài mới được.
Hứa Tiên nói:
- Thiên Hỏa Thần Mang! Chẳng phải hỏa diễm như mặt trời sao? Làm sao bức ra được?
Hắn có thể nhận thức cảm giác của Yến Tử, những Thiên Hỏa Thần Mang này cũng đâm vào thân thể của hắn. Nhưng dựa vào lực lượng thái dương chủ tinh, cũng nhanh chóng hoa tan chúng.
Nhưng Yến Tử bị thương nghiêm trọng hơn nhiều lắm, nàng thường ngày lấy tốc độ làm tự hào, nhưng thời điểm đối mặt với Kim Ô chi nhãn, tốc độ quá nhanh. Cho nên Thiên Hỏa Thần Mang bạo phát ra cũng vượt qua cực hạn thừa nhận của nàng.
Tiết Bích nhíu mày lắc đầu,
- Ta cũng không biết, đây là pháp thuật của Đông Hoàng Thái Nhất, thất truyền ngàn năm, toàn bộ đều tại ta, nếu không phải ta quá đại ý...
Nói xong liền rơi lệ, cưỡng ép ngăn lại, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn qua Hứa Tiên, nói:
- Ngươi không phải có Thái Dương Chân Hỏa sao? Nhanh cứu nàng đi, nếu như không được, ta sẽ mang về Côn Lôn Sơn, thỉnh nương nương cứu nàng.
Hứa Tiên gật đầu, đem tay đặt lên lưng của Yến Tử, nương tựa vào thái dương chủ tinh, hắn lập tức cảm giác được trong thân hình nhỏ nhắn của nàng, có mấy chục vạn đạo thần mang nhỏ như lông trâu. Thiên Hỏa Thần Mang ẩn chứa lực lượng vượt qua hỏa diễm như Thái Dương Chân Hỏa mà hắn sử dụng gấp nhiều lần, không ngừng tản ra trong thân thể nàng.
Khá tốt những Thiên Hỏa Thần Mang này đều ở trạng thái vô chủ, nếu không chỉ cần có một ý niệm của Đông Hoàng Thái Nhất, tất cả Thiên Hỏa Thần Mang đồng thời bộc phát, làm nàng hóa thành tro tàn trong nháy mắt.
Nhưng cũng vì thế, nàng cũng chèo chống không quá lâu, một ít Thiên Hỏa Thần Mang bắt đầu hòa tan rồi, mỗi cái nghiền nát đều làm thân thể của nàng run lên, trên dung mạo xinh đẹp xuất hiện đau đớn.
Đợi thời điểm Thiên Hỏa Thần Mang đạt tới cực hạn, chính là lúc nàng phải chết, chuyện này còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của Tiết Bích rất nhiều, căn bản không có thời gian mang nàng trở lại Côn Lôn Sơn. Chỉ có thể ở tại đây, do chính mình nghĩ biện pháp.
Hứa Tiên nhìn Tiết Bích nói chuyện này, Tiết Bích quá sợ hãi, nàng còn tưởng rằng chỉ là một ít nội thương, thật sự không được còn có thể đến Dao Trì cầu viện, nhất định sẽ không có chuyện gì, hôm nay mới biết Yến Tử đã lâm nguy trong sớm tối.
Sắc mặt của nàng biến thành trắng bệch, cũng không còn trấn định nữa.
- Van cầu ngươi, Hứa Tiên, nhất định phải cứu cứu nàng!
Hứa Tiên nói:
- Ta đến thử xem a!
Đưa tay đặt lên lưng của Yến Tử.
Hắn không dám đem Thiên Hỏa Thần Mang hòa tan. Chỉ có thử, dùng lực lượng của thái dương tinh, đem nhữngThiên Hỏa Thần Mang này hút vào trong thân thể của mình, giống như dùng nam châm hút lấy kim châm vậy.
Đem Thái Dương tinh trong thần hồn thiêu đốt tới mức tận cùng, thủ đem những Thiên Hỏa Thần Mang này hút vào trong thần thể của mình, quả nhiên, tuy động tác của hắn làm được, một cây Thiên Hỏa Thần Mang trong thân thể Yến Tử bắt đầu dao động, bỗng nhiên mút vào một căn Thiên Hỏa Thần Mang, đâm vào trong lòng bàn tay của Hứa Tiên, qua trong giây lát đã hòa vào cơ thể của hắn
Thời điểm này, đám người Tiểu Thanh cũng đi vào trong điện phủ này, khó dấu nổi kinh ngạc của mình, thần điện này quá mức rộng lớn, vượt qua tưởng tượng của mọi người. Những đồng nhân kia đương nhiên không ngăn cản bọn họ được rồi, mặc cho bọn họ đi thẳng vào nơi trọng yếu nhất trong thần điện, trước thần tọa, nhìn thấy tình cảnh trước mắt cũng cả kinh.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần