Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 811: Thần Miếu. (1)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 811: Thần miếu. (1)
Nguồn: Vipvanda
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Ngao Nghiễm nắm chặt tay phải, cảm thấy đau đớn tràn lan.
- Đây là... Đây là cái gì?
Hắn là Đông Hải Long Vương, là chủ nhân của biển cả, được vô số người thờ phụng, tín ngưỡng lực đã sớm ngưng kết tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi, ngày bình thường cùng người ta tranh đấu, căn bản không cần tới bất cứ pháp bảo gì, đem đại thủ ấn đánh ra, cũng dễ dàng có uy lực mạnh hơn pháp bảo. Loại tình huống này mới gặp lần đầu tiên.
...
Mà ở sâu trong nước, trong một cái hạp cốc lớn, Liệt Hỏa Hạp cùng một mạch tương liên với Tiên Cung này.
Một tòa tiên phủ lăng không hiện ra, xuất hiện đại môn bằng bạch ngọc, ở trên cửa có điêu khắc con chim làm đồ đằng, giờ phút này đã mở ra một khe nhỏ, vạn đạo hào quang phun ra ngoài, muôn vàn kỳ hương.
Cái cửa này lớn không tưởng tượng nổi, một đạo khe hở này đủ ột người lách vào trong. Có mấy thân ảnh đã tiến vào, chính là con của Long Vương.
Ba người Ngư Nhi đi theo phía sau, Yến Tử lôi kéo Ngư Nhi cùng Tiết Bích, nhanh chóng lao về phía trước, vừa tiến vào trong cửa lớn, hào quang và kỳ hương nồng đậm, đã triệt để bao phủ các nàng lại. Khiến lục giác của người ta mát đi tác dụng, căn bản không biết nên tiến lên hướng nào.
Thời điểm này, có một cây thương đánh tới, căn bản không thể nào biết được, càng không cách nào trốn tránh.
"Binh" một tiếng vang thật lớn, bốn phía của các nàng có bình chướng ngăn cản, chính là Bích Thủy Kim Tinh Tráo của Tiết Bích, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Ngay sau đó là những công kích mãnh liệt, Tiết Bích cắn chặt răng, nỗ lực chèo chống.
Đợi cho hào quang biến mất dần, rốt cục đã nhìn thấy tình hình chung quanh.
Địa phương các nàng đứng là một đại điện, một cây cột đá lớn mấy trăm người mới có thể ôm hết, mọc lên san sát như rừng, hai hàng cột kéo dài ra xa vô tận, phía trên có khắc cổ thú muôn hình muôn vẻ, như là chim bay tẩu thú, nhưng đồ hinh cực kỳ bình thường, tất cả không có giống nhau. Giản lược vài nét bút phác hoạ, những con quái thú này giống như vật sống, giống như tùy thời muốn từ trong trụ lao ra ngoài vậy.
Mà công kích các nàng chính là đồng nhân màu vàng ười trượng, có tât cả mười hai tên, diện mục dữ tợn, tướng mạo phong cách cổ xưa, quần áo và chiến giáp cũ nát, trong tay cầm một cây thương màu vàng, ra sức múa. Âm thanh xé rách không khí lao tới, trở thành tiếng vang duy nhất trong đại điện.
Những đồng nhân này không chỉ có uy lực mạnh mẽ, hơn nữa có xu hướng tổ hợp thành quân trận, tiến thối phối hợp, rất có kết cấu. Cộng thêm thân hình do kim thiết tạo thành, công kích tầm thường không đặt vào trong mắt, chỉ công không thủ. Chính mười hai tên này, bày ra xu thế địch lại thiên quân vạn mã, sát khí khốc liệt.
Tiết Bích kinh ngạc nói không ra lời, nàng cũng biết được tin tức, ở đây có một tìa tiên phủ sắp xuất thế. Nhưng trong suy nghĩ của nàng, trình độ cũng chỉ sánh ngang với Thủy Tinh Cung thôi, nhưng to lớn cũng không bằng Thủy Tinh Cung, nào ngờ có quy mô như vậy. Các nàng thân ở bên trong giống như con ruồi, thậm chí ngay cả đồng nhân cao lớn cũng lộ ra dáng vẻ nhỏ bé.
Thấy rõ phương hướng, Yến Tử mang theo Ngư Nhi cùng Tiết Bích nhanh chóng xuyên qua công kích của đồng nhân, hướng vào sâu trong nội cung mà đi, nhưng không thể né tránh, cũng có thể dùng Bích Thủy Kim Tinh Tráo ngăn cản.
Sáu đồng nhân đuổi theo các nàng, giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng nổ mạnh bang bang.
Mà sáu đồng nhân khác đuổi giết mấy tên Long tử Long tôn, mấy tên thái tử này dám xông vào Tiên Cung, trên người đều mang theo bí bảo, ngăn cản tất cả công kích lúc ban đầu.
Nhưng những thái tử tiến vào trong Tiên Cung này không có ai là Địa Tiên. Cộng thêm từng người tự chiến, cũng không phối hợp cái gì. Cho nên dưới công kích của đồng nhân rất nhanh bị tan tác, không có nhẹ nhõm như đám Tiết Bích.
Cộng thêm Ngao Nghiễm cũng không tin có người nào nắm giữ được đầu mối Tiên Cung, cho nên mới phái đám này đi, liệu định có thể nhẹ nhõm chế ngự những người khác, sau đó xuống dưới giúp đám này một tay, nhưng không ngờ tới bản thân mình bị đối thủ giam tay trên mặt biển.
Những tên thái tử này không còn cách nào khác nữa, trong đó có một tên né tránh công kích, kinh hoàng hỏi:
- Tại sao phụ thân còn chưa xuống đây?
Một tên khác tức giận quát:
- Câm miệng, ta làm sao biết, có mấy con đàn bà đi vào, chờ ta bắt lấy các nàng, cần phải, ah! Ta bị thương!
Ngôn ngữ tầm đó hơi vừa phân thần, bị ba thanh giáo phong bế hết thảy, lưu lại vài đạo thật sâu vết thương.
Nhưng những tên thái tử Long cung này dù sao cũng là long chủng, thân hình cường hãn, không thể chết được. Nhưng hắn vẫn giống như mèo bị giẫm đuôi, nhảy dựng lên, không phải phấn khởi phản kích, mà là quay người chạy trốn.
- Lưu được núi xanh lo gì không có củi đốt. Tính mạng của bản thái tử quý giá, không đáng mạo hiểm ở nơi này.
Hắn vừa bỏ chạy, những tên thái tử khác vốn đang nỗ lực chèo chống, lập tức ngăn cản không nổi, chửi bậy sau đó hốt hoảng chạy ra ngoài. Lúc bối rối lại có người bị thương, tiếng kêu thảm thiết và tiếng oán hận vang lên đồng loạt.
Kỳ thật nếu bọn này đồng tâm hiệp lực, cộng vào pháp bảo trong tay của mình, chưa hẳn đấu không đám đồng nhân này. Nhưng bọn này tử nhỏ đã lớn lên tại Đông Hải Long Cung, ở trên biển cả, ai gặp mà không gọi một tiếng "Thái tử", cho nên không có chiến đấu sinh tử lần nào. Hơn nữa đám này có mối thù sinh tử với nhau không phải mới một hai người, còn nói gì tới hợp tác.
Mà bên kia, Yến Tử mang theo Tiết Bích cùng Ngư Nhi không ngừng tiến vào trong điện, không bao lâu liền bỏ rơi đồng nhân, nhưng diện tích của cung điện giống như vô cùng vô tận, hoàn toàn không thấy giới hạn cái gì.
Trên đường đi, Tiết Bích không ngừng tập trung tư tưởng suy tư, tu vi ngàn năm nên kiến thức của nàng bất phàm, chẳng biết tại sao, nàng cảm giác, cảm thấy đã gặp được cung điện này ở nơi nào rồi.
Nếu như không có đoán sai, thì mười hai đồng nhân lúc nãy là tác phẩm của Từ Phúc, Tần Thủy Hoàng ra lệnh xuất quốc lực thu thập binh khí chế tạo thành đồng nhân, hội tụ kim tinh tạo thành mười hai đồng nhân này, tự nhiên nhiễm môt tầng sát phạt chi khí, càng hiểu được chiến trận phối hợp. Sau khi tạo thành, chưa từng nghe nói hắn sử dụng những đồng nhân này, không nghĩ tới lại gặp được tại đây. Uy lực không giống bình thường.
Chẳng lẽ nơi này do Từ Phúc tạo thành sao? Không, không có khả năng? Cho dù là Từ Phúc cũng tuyệt đối không tạo ra cung điện này được. Đông Hải Long Vương mượn lực bốn biển mà kiến tạo Thủy Tinh Cung xa hoa này, nhưng so sánh với cung điện này, giống như món đồ chơi trong tay của hài tử.
Trong nội tâm Tiết Bích khẽ động, nhớ tới đồ đằng nhìn thấy trên cánh cửa.
Mà đúng lúc này, rốt cuộc đã tới điểm cuối cùng của đại điện, ở đây có một cái thần tọa vô cùng to lớn, phía sau vách tường là điêu khắc lông vũ hoa mỹ.
Ba người đứng trước bảo tọa, Tiết Bích nhìn lên hoa văn trên tường, từ từ nhìn lên hoa văn trên cao, nhìn qua, nhìn thấy máy vòm nguy nga.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần