We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 791: Tiệc Cưới. (2)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 791: Tiệc cưới. (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:.vn
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Đem ánh mắt đưa vào trong thân thể, Thái Dương tinh và Thủy tinh, Kim tinh đều có biến hóa, trải qua thiên lôi của thiên kiếp tẩy lễ, sớm sinh ra dị biến. Thái Dương tinh càng thêm nội liễm, mà biến hóa lớn nhất chính là Thủy tinh và Kim tinh.
Trong Thủy tinh không chỉ có thủy linh chi lực, còn có một loai hàn quang, đây chính là hàn khí từ nguyên âm của Hàn Mai tiên tử truyền ra, sau khi luyện hóa liền biến hóa thành thế này. Hắn lần trước nhất thời vô ý, thiếu chút nữa bị đông cứng, cho nên một mực dựa vào Thái Dương Chân Hỏa cũng không dễ dàng thoát ra được, có thể thấy được cổ lực lượng này bất phàm ra sao.
Mà Kim tinh cũng không phải màu vàng, mà đã chuyển hóa làm bạch kim, đây mới là kim linh chi lực ở trạng thái tinh khiết nhất. Bởi vì Ngao Hạo chưa vượt qua trung thiên kiếp, cho nên không có đạt tới trình độ này. Nếu có thể chỉ chuyển hóa thành thuần trắng mà thôi.
Hứa Tiên vung tay lên, hồ sâu bên cạnh đông cứng thành băng, sau đó lại rót bạch kim chi khí vào trong hồ, linh khí bắn ra ngàn vạn kiếm khí, cắt băng thành phấn mạt. Sát khí mạnh mẽ tràn ra ngoài, chim bay thú chạy.
Bỗng nhiên Hứa Tiên vươn tay bắm "Nội Sư Tử Ấn ", miệng niệm "Kim Cương Tát Đóa Hàng Ma Chú", những chim thú đang sợ hãi kia không tự chủ được bay trở về.
Đây là chữ tứ tư trong "Cửu Tự Chân Ngôn", "Nhân". Chính là chi phối lực lượng thân thể của mình và của người khác. Linh lực vạn vật, mặc ta khống chế, chính là như vậy.
Nước hồ hòa tan ra, đã thấy cá trong đầm bởi vì thí nghiệm của mình mà phân thân toái cốt Hứa Tiên điểm một ngón tay lên bờ đầm, tụ tập thành bộ dáng vốn có, nhưng hồn phách đơn bạc bị quấy nát, cũng không hoạt động. Trong nháy mắt bắn thành màu lam, ở giữa không trung tán loạn thành trăm ngàn quang điểm, rơi vào thân cá đang bơi, lúc này bắt đầu đu động lại.
Hứa Tiên thầm than, có loại lực lượng này, còn hơn tất cả y thuật trong nhân gian và kiếp sau a, đạo pháp thần kỳ quả nhiên không uổng.
Bỗng nhiên Hứa Tiên đứng dậy, nói:
- Là thời điểm này!
Trở lại nhà gỗ, đám người Tiểu Thanh đã sớm đứng chờ, ngay cả Ngư Nhi cũng mặc một bộ trang phục lộng lẫy, diện mục như tranh vẽ, cột thành búi tóc dài. Làn váy chấm đất. Càng làm dáng người cao gầy nổi bật, lộ ra nét cao quý chói mắt, không cần phải nói đây là thủ bút của Tiết Bích.
Ngư Nhi hơi có chút ít đắc ý, nhưng không được tự nhiên. Bị Hứa Tiên khen một tiếng xinh đẹp, mới nhe răng cười rộ lên.
- Cười phải dấu hàm răng!
Tiết Bích ở một bên nhắc nhở, nói:
- Đừng quên ta dạy cho ngươi, dáng vẻ, dáng vẻ, không có dáng vẻ là không thể phục chúng.
Ngư Nhi le lưỡi, tiến lên ôm lấy cánh tay của Hứa Tiên.
Hứa Tiên mỉm cười sờ sờ đầu của nàng, Tiết Bích há miệng muốn nói, nhưng lại nhớ cảnh cáo ngày đó, cũng không thể làm gì.
Tiểu Thanh tiến lên, bàn tay không chút dấu vết cầm tay của Hứa Tiên.
Hứa Tiên mỉm cười, nói:
- Chúng ta đi thôi, tìm được Ngao Ly, lấy thất minh chi, tựu đi về nhà!
Đằng vân giá vũ, Hứa Tiên lại tĩnh tọa nhắm mắt lại.
Lúc mở to mắt dã nhìn thấy tình cảnh Thủy Tinh Cung, thầm bấm phát quyết Nội Sư Tử Ấn, khống chế thân thể của Ngao Hạo khống chế thuận lợi hơn. Những ngày này hắn ăn không ít linh đan diệu dược, thân thể của Ngao Hạo đã mạnh hơn trước.
Thị nữ ở bên ngoài bức rèm nói vọng vào.
- Thái tử. Đã chuẩn bị cho tốt, xin ngài thay quần áo a!
Hứa Tiên đứng dậy, nói:
- Tốt!
Tuy là Long tộc, trăm ngàn năm qua cũng dính vào nhân gian, đại hôn đại lễ gì đó, cũng mặc áo bào đỏ thẫm, dưới vây quanh của thị nữ đi vào đại điện, chỉ thấy giăng đèn kết hoa.
Khách nhân đã đến không sai biệt lắm.
Trừ tinh quái trên biển ra, thêm nữa... Đều là tán tiên trên biển, có thể tới phó yến, không người nào có tu vi dưới Địa Tiên.
Cầm đầu đương nhiên là Tuế Hàn Tam Tiên. Cô Tùng chân nhân ngồi ở chủ vị, liên tiếp với ngọc án của Long Vương Ngao Nghiễm. Xuống nữa là Khổ Trúc thiền sư, trông thấy Hàn Mai tiên tử cũng đang tĩnh tọa, Hứa Tiên hơi chú mục, không ngờ nàng thật sự tới đây, thì ra hắn tưởng rằng xảy ra chuyện lần trước, nàng sẽ không chịu tới. Nhưng nhìn thấy thần sắc lạnh nhạt của nàng, chắc hẳn chuyện lần trước không quá trọng yếu với nàng ta.
Hàn Mai tiên tử ngồi trong điện, rất nhiều án tiên tiến lên đây chúc nàng độ kiếp thành công, nàng chỉ gật đầu nhàn nhạt, ngẫu nhiên mới ứng một tiếng "Vâng" "Ah ", chúng tiên giống như đều thành thói quen, sẽ không để ý. Có người tu hành năm đó theo đuổi nàng, thấy ánh mắt của nàng cũng không còn theo cái gì "Thái Thượng vong tình" như trước, cho nên trên người xuất hiện hấp dẫn hơn trước kia.
Tuổi tác của người tu hành khó phán đoán qua bề ngoài, thêm nữa... Là khác biệt tâm tính, chính thức tương tùy tâm sinh.
Hàn Mai tiên tử chú ý tới ánh mắt của Hứa Tiên, đảo mắt nhìn lại.
Hứa Tiên quay lại, trực giác của nữ nhân vô cùng đáng sợ, vẫn tránh lui một chút!
Nhưng trừ tán tiên trên biển và đám dân Thủy tộc, còn có một chút người bên ngoài tồn tại, làm cho Hứa Tiên chú ý nhất, một nam tử mặc vũ y tuấn tú, an tọa phẩm tửu, cũng không tiến lên chúc mừng Hàn Mai tiên tử, đành phải nhìn qua từ xa xa, làm ra tư thái thưởng thức.
Tóc của hắn rối tung, giống như nhà nho tự do, khó biết sâu cạn. Duy nhất biết là, hắn là khách nhân không mời mà tới, hôm nay ngồi ở vị trí của người khác.
Một người khác chính là lão ông đeo kiếm sau lưng, thân thể đan dựa vào cột trụ, nhắm mắt lại, đem khí lưu toàn thân thu liễm lại.
Ngao Nghiễm đến đây, phát biểu một vài chuyện, cảm tạ quần tiên đến dự, thuận tiện xác lập vị trí bá chủ trên biển của mình.
Nhưng "Quần tiên" đều cúi đầu."Ân ah" ứng đối, ai bảo bọn họ có mục đích tới đây quấy phá cơ chứ?
Ngao Nghiễm cũng không nhận thấy quần tiên có gì khác thường, toàn bộ thần sắc và ánh mắt đều nhìn vào lão ông đã đeo kiếm, nhíu mày một hồi.
Sa tướng quân đi lên nói nhỏ vài tiếng với Ngao Nghiễm, ánh mắt ngoan lệ nhìn quét qua nam tử và lão ông, nam tử cùng lão ông giống như không biết gì, một tiếp tục thưởng thức dung nhan của Hàn Mai tiên tử, một người đang nhắm mắt suy tư.
Ngao Nghiễm khẽ lắc đầu, Sa tướng quân không cam lòng lui xuống. Có thị nữ đi lên bảo lão ông ngồi lên ghế, lão ông chỉ nhắm mắt không để ý.
Lúc này Quy thừa tướng tiến lên nói:
- Bệ hạ, có ba Hải Long Vương khác sai người đưa lễ vật tới.
Sắc mặt giận dữ hiện ra trên mặt của Ngao Nghiễm, ba người kia không phải hắn không biết, vì sao mình có huynh đệ như vậy. Cho rằng như thế, Long tộc chúng ta có thể an phận sao?
Mặc ụ tổ kia tiếp tục phát triển, vậy biển cả này cũng không cần Long tồn tại nữa.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Đúng lúc này, sáng diệt sạch rơi vãi tiến trong điện, chúng tiên nhao nhao nhìn qua hướng cửa điện nhìn lại.
Dưới sự bảo hộ của Tiểu Thanh cùng Tiết Bích, Ngư Nhi quần áo trang phục lộng lẫy đi vào trong điện, trên người có hào quang bảy màu, giống như thiên nữ hạ phàm.
Đưa tới nghị luận nhao nhao, công đức như vậy, thần vị như vậy, xem như trên đời hiếm thấy.
Ngao Nghiễm cao giọng nói:
- Thì ra là mụ tổ giá lâm, không thể tiếp đón từ xa.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần