No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 744: Khôi Phục. (2)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 744: Khôi phục. (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:.vn
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Lại nhìn Hứa Tiên nói:
- Quan nhân, ngươi cũng nên trở lại kinh thành hoàn thành nhiệm vụ sư phó ngươi giao phó đi!
Hứa Tiên hơi có chút không bỏ sinh hoạt này dược, muốn mở miệng giữ lại, nhưng nghĩ tới tình cảnh của nàng trên Phi Lai Phong, sau đó gật đầu nói:
- Ngươi yên tâm bế quan đi thôi, ta ở lại dây thêm vài ngày rồi sẽ rời đi.
Trong lời nói: dù sao ngươi ở đâu ta cũng sẽ nghĩ tới ngươi.
Bạch Tố Trinh mỉm cười, nhìn Tiểu Thanh nói:
- Tiểu Thanh, kỹ năng bơi của ngươi rất tốt. Hãy theo quan nhân đi tìm dược liệu đi.
Tiểu Thanh hờn dỗi một phen.
- Ta không muốn, ta phải ở lại chỗ này tu luyện!
Bạch Tố Trinh cười nói:
- Đi tới biển tu luyện cũng tốt đấy, đừng giận dỗi!
Lại nhìn Vân Yên nói:
- Yên nhi, lần này quan nhân trở lại kinh thành, phần lớn thời gian đều phải ra biển, chỉ sợ không có bao nhiêu thời gian với ngươi cả. Ngươi vừa mới tu thành Âm Thần, có lẽ nên tĩnh hạ tâm thần tu luyện trong thời gian ngắn, Tiểu Thiến vốn là quỷ tu, ngươi có thể ở trong núi thỉnh giáo với nàng!
Nàng lại nháy mắt mấy cái.
Vân Yên cũng hiểu được cái gì đó, cười nói:
- Tỷ tỷ nói sao, ta sẽ làm như vậy.
Bạch Tố Trinh cuối cùng đi tới sau lưng của Ngao Ly, đem tay đặt lên vai của Ngao Ly, lại nhìn Tiểu Thiến nói:
- Tiểu Thiến, Ngao Ly phải nhờ ngươi chiếu cố rồi!
Tiểu Thiến gật đầu nói:
- Tốt!
Ngao Ly lại bất mãn nói:
- Ta mới không cần người khác chiếu cố, muốn chiếu cố cũng là ta chiếu cố nàng, ta còn mạnh hơn cả nàng!
Tiểu Thiến cười tủm tỉm ôm gò má của nàng, nói:
- Nên nghe lời tỷ tỷ nói a!
Bạch Tố Trinh lộ ra nụ cười thỏa mãn, cúi đầu xuống hôn lên trán của Ngao Ly, nói:
- Ngao Ly, trong khoảng thời gian này tốt nhất ngoan ngoãn ở trong nước không ra ngoài, ta lo lắng thừa dịp ta không ở đây, Long tộc Đông Hải sẽ có động tác, chỉ cần ngươi phong bế thuỷ vực, bọn họ muốn bắt ngươi cũng không có biện pháp, biết không?
Ngao Ly bất đắc dĩ nói:
- Biết rõ!
Bạch Tố Trinh cuối cùng nói:
- Nếu như có vấn đề gì, nên sử dụng thần phù, quan nhân sẽ mau chóng tới giúp ngươi.
Nói xong nhin quanh một vòng, cảm thấy không có sơ hở gì, liền đi ra ngoài cửa, Hứa Tiên đứng dậy cùng đi ra ngoài.
Những người khác biết điều không có quấy rầy.
Hứa Tiên đuổi kịp bước chân của nàng, từ phía sau ôm nàng.
Ánh mặt trời chiếu lên gương mặt của hai người bọn họ, vô cùng chói mắt.
Hứa Tiên có chút lo lắng hỏi:
- Rất nghiêm trọng sao?
Bằng tính cách của nàng, có vấn đề gì, sẽ chạy tới nói chuyện với mình.
Bạch Tố Trinh có chút mềm yếu tựa vào trong ngực của hắn, nói:
- Ta cũng không biết có thể hay không, sợ hãi chính mình biến thành bộ dáng của ngày hôm đó!
Hứa Tiên chân thành nói:
- Không cần sợ, sẽ không có việc gì. Nếu như cần thì nên nói với ta. Ta sẽ tùy thời đi cùng ngươi. Tâm của chúng ta kết lại với nhau, xảy ra chuyện gì cũng nên chia sẻ a.
Bạch Tố Trinh cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, xoay người nói:
- Ở trên biển ngươi phải chiếu cố Thanh nhi nhé, nhưng không được khi dễ nàng.
Hứa Tiên hơi có chút xấu hổ sờ sờ cái mũi, nói:
- Ân, không khi dễ!
- Ta đi!
Bạch Tố Trinh nói như vậy xong, liền hóa thành hào quang bay lên bầu trời.
- Đi nhanh về nhanh!
Một câu đi nhanh về nhanh vẫn còn quanh quẩn trong đáy lòng của Hứa Tiên.
Trở lại phòng khách, Vân Yên kéo tay của Hứa Tiên nói:
- Phu quân, ngươi giúp ta chấm dứt cái đại hội kia đi, ta không muốn lại đi!
Hứa Tiên cười nói:
- Ghét?
Trong khoảng thời gian này nàng ở trên đài quét ngang bát phương, cũng có cảm giác cao thủ tịch mịch. Hứa Tiên còn nhìn thấy trong mấy người khiêu chiến có người của Hàng Lâm Viện, nhưng nàng vẫn biến thành Độc Cô Cầu Bại.
Vân Yên gật đầu nói:
- Ân.
Hứa Tiên nói:
- Như vậy cũng tốt, kế tiếp ngươi nên tĩnh tâm tu luyện cho tốt, sau khi ta vượt qua thiên kiếp, cũng có một phen thể ngộ với thái dương chi lực, độ cho ngươi sẽ khiến ngươi tu thành Dương Thành nhanh chóng hơn.
Vân Yên đỏ mặt lên, độ linh lực đương nhiên dùng song tu là tốt nhất, rồi lại cắn môi, bộ dạng muốn nói lại thôi,
- Phu quân... Ngươi được không? Không cần nghỉ ngơi thêm một chút sao?
Ngươi... Được... Không?
Hứa Tiên giống như nghe được chuyện kinh thiên động địa nào đó. Sắc mặt đại biến, nói:
- Ha ha, lại bị hỏi loại vấn đề này, buổi tối hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của vi phu!
Vân Yên đã giật mình, vội vàng xin tha.
Rồi sau đó Hứa Tiên mang theo Vân Yên đi vào Cận Thiên Thư Viện, trực tiếp tìm tới Lý Tư Minh, bảo hắn làm lần đại hội này thành lần chung kết.
Doãn Hồng Tụ đã ở trong thư viện, nghe hỏi chạy đến. Hôm qua Hứa Tiên đột nhiên bắt nàng đi, nàng ở nhà, biết rõ đây không phải là chuyện mình có thể tham dự, nhưng nghe được tiếng sấm nổ vang không ngừng, cũng làm cho nàng lo lắng không thôi, nhìn thấy bộ dáng của Hứa Tiên bình yên vô sự, mới yên lòng, cấp cấp tiến lên hỏi ý kiến của hắn vài câu.
Nhưng bỗng nhiên nàng đối với suy nghĩ này của mình xấu hổ không thôi, hơn nữa chuyện hắn vô sự mà không nói với mình, cũng làm cho nàng cảm thấy oán hận, cho nên khi thấy hắn, ngạo nghễ nói:
- Vì cái gì? Như vậy không phải rất tốt sao? Tiếp tục so đi!
Hứa Tiên trừng mắt nhìn nàng, không chút khách khí nói:
- Nếu ưa thích so như vậy, chính ngươi đi lên là được!
Doãn Hồng Tụ cũng không nói thêm cái gì nữa, liếc nhìn hắn, trong thần sắc hơi có chút u oán.
Lý Tư Minh ở bên cạnh cũng thở dài một phen. Bộ dạng như vậy rõ ràng là thiếu nữ hoài xuân đây mà, đáng thương chính mình dùng hết thủ đoạn nói ngon nói ngọt, nàng vẫn không thích được mình.
- Hán Văn, muốn đình chỉ thì không có vấn đề, nhưng ngươi ít nhất cũng nên đứng ra tiếp nhận khiêu chiến mới được, bởi vì người khiêu chiến, đừng nói là ta cùng Mã viện thủ, cho dù là tri phủ đại nhân cũng không thể làm gì!
Hứa Tiên kinh ngạc nói:
- Là ai?
Thần sắc của Lý Tư Minh ngưng trọng nói ra một cái tên.
- Là viện thủ đương nhiệm của Bạch Lộc Thư Viện, Bùi Văn Uyên!
Hôm qua Bùi Văn Uyên đã tới đây, làm cho hắn giật mình, vốn là vì gặp cơn dông, không cách nào thông tri Hứa Tiên.
Lời vừa nói ra, Vân Yên cùng Doãn Hồng Tụ đều phát ra một tiếng sợ hãi thán phục,
- Bùi Văn Uyên!
Hứa Tiên cũng nhíu mày suy tư, "Bùi Văn Uyên!" Trầm mặc suy tư tiếp, qua trong chốc lát, mới nói:
- Bùi Văn Uyên là ai?
Lý Tư Minh cười ngất, nói:
- Ngươi cũng không biết hắn à?
Vân Yên cùng Doãn Hồng Tụ cũng dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn hắn.
Hứa Tiên khoát tay nói:
- Tại sao ta phải biết hắn?
Vân Yên giải thích nói:
- Bùi Văn Uyên vốn là quan cư đại học sĩ, lại là lão sư của bệ hạ, về sau từ quan về hương, tiếp tục dạy đệ tử, hôm nay đã là dạy bảo nhiều đệ tử khắp thiên hạ. Tri kỷ cũ trong triều nhiều không biết bao nhiêu, cho dù là Lương tướng quốc hay Phan thượng thư thấy hắn cũng phải lấy lễ đối đãi, bởi vì hắn là đế sư chân chính.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần