Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 734: Điện Thiểm. (2)
ứa Tiên Chí
Tác giả: Thuyết Mộng Thần
Q.6 - Chương 734: Điện Thiểm. (2)
Pháp Hải đã đứng trước cửa sơn môn, áo cà sa trên người cũng có nghiền nát, xuất hiện vài phần chật vật, đáng tiếc, chỉ là chật vật mà thôi, hắn thản nhiên nói:
- Bạch Tố Trinh, còn không chịu nhận mệnh...
Hắn bỗng nhiên ngừng noi, bất chấp cường địch trước mặt, quay đầu lại nhìn lên bầu trời, có chút biến sắc.
Bầu trời càng ngày càng âm u, so với ban đêm còn tối đen hơn, đưa tay không thấy được năm ngón. Mây đen trên bầu trời cuộn sóng, càng ngày càng áp xuống. Một cổ khí tức điềm xấu ngưng tụ.
Yêu quái cùng phật binh đều đình chỉ tranh đấu, mở to hai mắt nhìn qua bầu trời.
Vốn vô cùng ngoan lệ, ngay cả yêu quái không quan tâm tới sinh tử, bỗng nhiên sợ hãi, co rúm lại không thôi.
Những thứ không tình không tính, không sợ như phật binh màu vàng kia, khi mây đen áp xuống cũng sợ hãi không thôi.
Hô hấp của Tiểu Thanh có chút dồn dập, nói:
- Đó là?
- Là thiên kiếp, tướng công hắn muốn dẫn động thiên kiếp.
Tiểu Thiến ôm chặt hai tay, giống như làm thế mới có thể cảm thấy ấm áp một chút.
Ngao Ly ngơ ngác nói:
- Như vậy không tốt lắm đâu!
Pháp Hải rung mạnh thiền trượng, phẫn nộ quát:
- Ngu xuẩn!
Bạch Tố Trinh lẩm bẩm nói:
- Quan nhân!
Sau đó dốc sức liều mạng la lớn trong nội tâm.
- Không nên, mau dừng lại, sẽ chết! Ngươi nên chờ thêm là được rồi, ta sẽ đi cứu ngươi.
- Nương tử, cho dù là thế nào ta cũng không muốn ngươi gánh chịu một mình, ta muốn đánh bạc một lần.
Âm thanh của Hứa Tiên vang lên trong nội tâm, bỗng nhiên trở nên tinh tường, lờ mờ cảm thấy vui vẻ nhàn nhạt.
Sắc mặt của Bạch Tố Trinh có chút kinh hoàng, mưa bụi thấm ướt tóc xanh dán lên trán, vết máu nhàn nhạt lưu lại tren khóe môi, nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo thần sắc tức giận, hai con ngươi vốn ôn hòa của nàng, có hỏa diễm thiêu đốt, hóa thành đỏ thẫm, rít gào nói:
- Pháp Hải, ngươi khinh người quá đáng!
Đột nhiên Pháp Hải rồi cảm thấy một cổ cảm giác nguy hiểm, giống như hồng hoang cự thú đang ngủ say mở to đôi mắt khát máu của mình ra, thề phải đem mình hủy diệt trong nhân gian này.
Hắn nắm chặt thiền trượng!
...
Hứa Tiên nhắm mắt ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, giống như nhập định, thử dùng tâm tâm tương ánh liên hệ với Bạch Tố Trinh, nhưng bởi vì ở đây có bức tường phật quang ngăn cách, cho nên cảm ứng cũng bị ảnh hưởng, chỉ có thể loáng thoáng truyền được một ít âm thanh yếu ớt.
- Quan nhân... Cứu ngươi!
Đạo Tể thấy Hứa Tiên bình tĩnh trở lại, cũng yên lòng, ngồi xếp trước cửa hiên ra vào. Âm thầm suy nghĩ, nếu có Pháp Hải ra tay, hơn nữa có đại vô lượng tử kim bát của phật tổ, đối phó xà yêu kia không thành vấn đề, cũng không cần mình ra tay.
Đang suy nghĩ như vậy, một tiếng sấm sét vần vũ truyền vào trong tay của hắn, hắn kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy phật quang đang chuyển động dữ đội, rồi sau đó từ từ hướng sàn nhà hạ thấp xuống, phát ra một tiếng giòn minh, xoay tròn, xoay tròn, dần dần đình chỉ.
Đạo Tể cũng biến sắc, kinh hãi hô lên:
- Ngươi... Không phải là muốn!
Đột nhiên không khí trong thiên địa biến đổi, một cổ mây đen cuồn cuộn mang theo uy thế thiên địa sụp đổ, áp xuống tới!
Đạo Tể nhìn thấy phật quang đang từ từ không chịu nổi, quát:
- Mau dừng tay, ngươi muốn chết phải không!
Mưu toan bằng vào ngoại vật ngăn cản thiên kiếp, chỉ làm thiên kiếp biến thành lớn hơn, nếu như vào lúc này dẫn phát thiên kiếp, hậu quả có thể nghĩ.
Nhưng một khi triển khai vách tường phật quang, cho dù là người nào cũng không ra được, hắn chỉ có thể xuyên thấu qua tầng tầng bích chướng phật quang này, thấy Hứa Tiên đang cười nhạt với mình, nói:
- Nương tử nhà ta đang dốc sức liều mạng ở bên ngoài, chờ ta vượt qua thiên kiếp, sẽ ra ngoài giúp nàng.
- Nhưng thiên kiếp như vậy ngươi không thể độ.
Nụ cười trên mặt của Hứa Tiên lúc này biến mất đi, nói:
- Vậy cùng chết với nàng.
Cũng không tùy ý cho người khác dẫn dắt nhân sinh của mình, không ai có thể ngăn cản đoạn tình cảm này, cũng không ai chia lìa hai người bọn họ được! Nếu như đã không đến được với nhau, còn không bằng như vậy, viết lên hai chữ chung kết, hoặc là mở đầu. Ta không còn là Hứa Tiên trước kia, cái gì cũng bất lực, cho dù có liều cả tính mạng này, cũng phải đứng ở bên cạnh của nàng!
Mây đen như mực, vô biên vô hạn, che phủ của bầu trời, gần giống như đưa tay là đụng tới, bầu trời còn tối hơn cả đêm ba mươi.
Đột nhiên một tia chớp xé tan tất cả bóng đêm, đánh xuống đại điện Linh Ẩn tự.
Trên đại điện xuất hiện một bích chướng màu vàng hơi bị. Bị tia chớp đánh trúng thì xuất hiện một tầng rung động nhộn nhạo, linh sóng và khí lưu không ngừng phát tán ra chung quanh, cuồng phong dâng lên.
- Oanh!
Âm thanh này nổ vang khắp Phi Lai Phong, truyện ra ngoài trăm dặm, chỗ có yêu quái phật binh đều ngã làm một đoàn.
Sắc mặt của Tiểu Thiến đại biến, ra lệnh:
- Mau lui lại!
Nhưng không cần mệnh lệnh của nàng, rất nhiều yêu quái đã sớm hoảng hốt chạy xuống núi, bản năng đối với nguy hiểm đã thúc dục bọn chúng.
Tiểu Thiến vỗ vỗ Úc Lôi dưới thân, nói:
- Úc Lôi, chúng ta cũng đi mau! Tiểu Thanh, Ngao Ly!
Tiểu Thanh vội la lên:
- Nhưng còn tỷ tỷ.
Tiểu Thiến nói:
- Ở càng gần càng nguy hiểm, đi xuống trước rồi nói sau.
Nàng nhìn qua bầu trời càng âm trầm, biết rõ, đây chỉ là mới bắt đầu thôi.
Sau khi đánh xuống một đạo kiếp lôi, thiên kiếp cũng dừng lại một chút, lôi điện trên đám mây đen kia cuồn cuộn, giống như đang tụ tập lực lượng, muốn triệt để đánh tan bình chướng ngăn cản nó, đánh trúng Hứa Tiên ẩn thân trong đó.
Phòng ngự bên ngoài, phòng ngự càng mạnh, lôi kiếp càng lớn.
Thiên kiếp càng ngày càng áp xuống.
Hứa Tiên ngửa đầu nhìn qua mái vòm đại điện. Đôi mắt đen lúc này hóa thành vàng ròng, trong chốc lát xuyên việt trở ngại của bích chướng, nhìn thấy tầng mây thâm trầm kia, lôi kiếp càng cường đại hơn, muốn đến!
Trên mặt Đạo Tể hòa thượng không còn nhẹ nhàng như trước nữa, nếu như thế này, Hứa Tiên chỉ còn lại con đường chết, nhưng Linh Ẩn tự này chắc chắn khó giữ được, bị bao phủ trong lôi kiếp, oanh thất linh bát lạc. Nhưng muốn ngăn cẩn thiên kiếp, chuyện này nói cũng không cần nói. Chẳng những hắn làm không được, Pháp Hải làm không được, chỉ sợ Quan Thế Âm Bồ Tát lúc này cũng làm không được!
Duy nhất may mắn là, bọn họ đã sớm di chuyển tăng lữ trong chùa đi ra ngoài rồi. Đạo Tể nhìn qua Hứa Tiên trong đại điện, gương mặt đại phật phía sau lưng của Hứa Tiên lúc này đang cười. Bỗng nhiên Đạo Tể có chút hoài nghi, Quan Thế Âm Bồ Tát an bài lần này thật sự là chính xác sao? Hủy diệt tòa cổ tháp trăm năm này, hủy diệt tuyệt đối không phải ác đồ Hứa Tiên, chỉ vì đem Bạch Tố Trinh chế ngự. Trong đôi mắt của hắn mờ mịt con đường tương lai thế nào?
Hắn không kịp nghĩ nhiều, khí tức trong thiên địa càng ngày càng khủng bố, chỉ có tranh thủ thời gian đi xuống núi. Hắn đã từng vượt qua một lần thiên kiếp, nhưng so với tình cảnh hiện giờ, chính là dân chơi gặp thứ thiệt. truyện copy từ
Tầng mây giống như đã tích súc đủ lực lượng, một đạo lôi quang còn mạnh hơn gấp mười lần đạo thiên lôi ban đầu đánh xuống.
- Oanh!
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần