Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 562: Hôn Phối. (1)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 562: Hôn phối. (1)
Nguồn: Vipvanda
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Thật sự không phải trong đầu của Hứa Tiên chỉ có loại chuyện này, mà là trong khoảng thời gian này ở chung với nhau, hắn chưa bao giờ dám tận hứng làm, mỗi lần đều phải khắc chế cẩn thận, cứ thế mãi, cho nên biến hắn thành loại hình chưa thỏa mãn dục vọng, chớ nói chi là đối mặt với nàng vũ mị tới cực điểm. Nếu như có thể chịu đựng được, thì đó không phải là nam nhân.
Đây đại khái là phiền não duy nhất giữa hai người, Hứa Tiên ngày càng tăng trưởng nhu cầu, còn Vân Yên ngày càng rớt lại phía sau, không phải mâu thuẫn sao?
Mà Hứa đồng học dưới sự dạy bảo cần cù của Vân lão sư, xác thực rất cố gắng, nhưng cái khó miễn tính sai phương hướng.
Bởi vậy có thể thấy được, khoa cử của Hứa Tiên, nguy rồi.
Tiến quân vào bên trong, Hứa Tiên vỗ vỗ mông của Vân Yên, giả vờ giả vịt thở dài nói:
- Quả nhiên là hồng nhan họa thủy ah!
- Phi... Ah!
...
Thị nữ lần lượt thôi động bàn đu dây, nhưng luôn cẩn thận từng chút một, tuyệt đối không dám dùng khí lực quá lớn.
Trong tràng cảnh chơi đùa, hào khí có chút cứng lại.
Nhu Gia công chúa cúi đầu, cũng không có ra lệnh cho các nàng dùng sức lớn hơn, mà là nói khẽ:
- Không cần tiếp tục.
- Vâng, công chúa.
Thị nữ như được đại xá. Quỳ xuống xác nhận.
Vạt áo màu đó theo bàn du dây lắc lư chậm chạp, rồi sau đó dần dần chuyển thành bình tĩnh, Nhu Gia công chúa tựa đầu vào trên dây thừng, trong nội tâm hơi có chút thất lạc, thân thể cảm thấy có chút mệt mỏi.
Thị nữ cẩn thận ngẩng đầu lên hỏi
- Công chúa, nô tài làm sai cái gì sao?
Lần này Tử Ngọc cũng không có theo Nhu Gia công chúa đến phủ quận chúa, mà là ở lại hoàng thành, thị nữ này là do Doãn Hồng Tụ chuyên môn chọn lựa ra, tính tình ôn hòa nhu thuần nhất, đối với công chúa có kính sợ thật lớn, tuyệt đối không dĩ hạ phạm thượng, đến bồi bạn Nhu Gia công chúa quá thích hợp.
Nhu Gia công chúa nhìn nàng, cười rất ôn hòa, nói:
- Không có ah, ngươi mau dậy đi.
Bỗng nhiên cái mũi có chút cay lên, vội vàng nói với thị nữ:
- Thời tiết lạnh, ngươi trở về phòng đi thôi, ta muốn ngồi một mình thêm một lát.
Thị nữ lập tức do dự, Doãn Hồng Tụ đã dặn nàng không được rời khỏi Nhu Gia công chúa, nhưng nàng sao dám cải lời của công chúa, cho nên chỉ có thể hành lễ cáo lui. Lúc ra cửa sân, lại quay đầu nhìn qua, Nhu Gia công chúa ngồi trên bàn du dây, thân thể lộ ra dáng vẻ đơn bạc. Nhưng trong nội tâm nàng càng nghĩ càng sợ, nếu như quận chúa trách tội, nàng có thể không chịu đựng nổi, cho nên bước chân nhanh lên.
Nhu Gia công chúa mang theo túi cái mũ, giấu mặt vào trong như bóng ma, vành mắt cũng hơi đỏ lên, đầy bụng ủy khuất, thấp giọng lầm bầm nói:
- Rõ ràng là đá đáp ứng tối rồi mà.
Nhưng sua khi từ biệt, người nọ đã không có tới.
Giống như đã hoàn toàn quên mất nàng ta, ý niệm như thế hiện ra trong đầu làm cho nàng cảm thấy vô cùng đau xót, nước mắt óng ánh từ trên lông mi thật dài chảy xuống, từ trên bàn đu dây ngã rơi xuống, liền nát bấy.
Một thân ảnh đứng trước mặt của nàng, có chút đau lòng nói:
- Tiểu Nhu Gia, ngươi làm sao vậy?
Nhu Gia công chúa giật bắn người, vội vàng lau lau khóe mắt, ngẩng đầu lên cố gắng làm sao để nụ cười của mình sáng lan nhất, nói:
- Tỷ tỷ, không phải ngươi có khách sao?
Doãn Hồng Tụ thường xuyên tổ chức một ít hội văn thơ trong phủ của mình, nhưng nghe được thị nữ bẩm báo. Tự nhiên lập tức tán tụ hội, chạy tới xem tình trạng của công chúa. (.
Nhìn qua khuôn mặt tươi cười của nàng vào lúc này, lại càng đau lòng, vuốt ve gò má của nàng, nói:
- Những người kia cộng lại cũng không bằng một sợi lông tơ của muội muội ta.
Nhu Gia công chúa đỏ mặt lên, nói khẽ:
- Nào có nặng như vậy!
Doãn Hồng Tụ có thể cảm nhận được tâm sự của nàng, thở dài nói:
- Nhớ hắn?
Sắc mặt của Nhu Gia công chúa lập tức đỏ bừng lên, như bị người ta lật tẩy bí mật quan trọng nhất, lấy hai tay che mặt lại, lắp bắp nói:
- Cái gì chứ, tỷ... Tỷ, ta, ta... Mới không có đấy!
Doãn Hồng Tụ ôm cánh tay, lắc lắc đầu nói:
- Ta đi cho người mới hắn qua đây!
Tuy nàng khó hiểu tại sao Hứa Tiên sống hạnh phúc ở phủ Phan vương, nhưng nàng lại hiểu Hứa Tiên chưa từng có suy nghĩ lôi kéo làm quen với phủ quận chúa, tuy đối với người bình thường, đây là kỳ ngộ vô thượng không cầu được, nhưng với hắn mà nói chỉ la chuyện không quan trọng! xem tại
Mà nàng cũng không chủ động trực tiếp mời Hứa Tiên, nàng cũng không muốn làm cho Nhu Gia phát sinh tình cảm lan tràn mà không khống chế được, cũng không phải vì nàng có thành kiến gì với Hứa Tiên. Nếu như không phải là loại người "Cổ quái" như suy nghĩ của nàng, Hứa Tiên thật sự là một lựa chọn không tệ, nhưng bọn họ lúc này không có khả năng tiến tới với nhau.
Trên thực tế, hôn phu tương lai của Nhu Gia công chúa tương, trong nội tâm hoàng hậu nương nương đã có người lựa chọn rồi. Cho nên không lâu sau, ý chỉ tứ hôn sẽ được ban xuống.
Nhu Gia công chúa vội hỏi:
- Đừng, hắn... Hắn có khả năng bị chuyện khác làm trì hoãn, nghe nói sắp tới kỳ thi rồi đấy? Hay là đừng...
Đối mặt với ánh mắt trêu chọc của Doãn Hồng Tụ, nàng nhất thời có phản ứng, vô cùng xấu hổ.
Hồi lâu sau, nàng nhu nhược nói:
- Hắn đã từng nói là sẽ đi tới thăm ta, chỉ cần... Chờ là tốt rồi.
Nếu như nàng không quen biết với hắn, thì nàng cũng không được chơi nhảy dây, ném tuyết lâu như vậy, thậm chí cuộc sống cũng không còn nhàm chán, có thể như dĩ vãng, an tâm tiếp nhận nhân sinh u ám của mình, cũng không có được hy vọng xa vời như hôm nay!
Nhưng đã không còn biện pháp, có cái gì một khi thử qua, thì khó có khả năng quên đi được.
Doãn Hồng Tụ thở dài lắc đầu, trước khi Hứa Tiên sắp chia tay chỉ nói một câu khách sáo, nhưng nha đầu này không có suy nghĩ như vậy! Lại còn nhớ rõ đêm hôm đó, nàng nằm bên cạnh mình, muốn nói lại thôi cả buổi, mới nhịn không được hỏi mình:
- Ngày mai hắn sẽ đến không?
Khi đó trong mắt của nàng tràn đầy thần thái chờ mong, rồi sau đó cứ chờ đợi, rồi lại ảm đạm xuống, người nàng chờ đợi vẫn không tới.
Trong nội tâm Doãn Hồng Tụ do dự một phen, rốt cục quyết định, nhẹ nhàng xoa bóp đôi má của Nhu Gia công chúa, nói:
- Ta sẽ cho người đi mời hắn tới.
Mình cũng không cách nào cướp đoạt ánh sáng sinh mệnh đang chiếu sáng nhân sinh của nàng.
Nhu Gia công chúa xấu hổ một hồi, chung quy không có phản đối. Đúng lúc này, có người nói:
- Quận chúa, Hứa công tử cầu kiến.
Doãn Hồng Tụ khẽ giật mình, sau đó mới nói:
- Ta biết rõ.
Thấy đôi mắt của Nhu Gia công chúa sáng lên, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng, nói:
- Ở chỗ này chờ trong chốc lát a! Ta đi chiêu đãi hắn.
Sắp tới kỳ thi mùa xuân, rốt cuộc Hứa Tiên cũng tạm thời chấm dứt sinh hoạt hoang dâm vô độ của mình, cũng chợt nhớ tới ở đây còn có một người bệnh đang cần mình săn sóc, cho nên đi thăm một chút, thuận tiện thương lượng với Doãn Hồng Tụ một phen, đợi sau cuộc thi mùa xuân chấm dứt, sẽ mang theo Vân Yên đi tới thăm vườn đào của nàng ta một lần.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần