To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 495: Hoa Sơn. (1)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 495: Hoa Sơn. (1)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Hứa Tiên chỉ s cảm thấy nội lực không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, chính thức hình thành một hệ thống. Quản khỉ gió vì đại chu thiên, tiểu chu thiên, chỉ vận chuyển hơn mười vòng, cảm thấy toàn thân thoải mái tới cực điểm, Đại Hải Vô Lượng cũng tu đến tầng thứ tám. Hắn vung tay lên, có thể cách không ngự vật là chén trà ở cách đó vài thước. Sử dụng pháp thuật rất dễ dàng thực hiện, nhưng muốn dùng nội lực đạt tới tình cảnh này, thì khó hơn lên trời. Nhưng muốn hai hai người là người tu hành và võ giả vừa học ngự vật thi đấu với nhau, người tu hành hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng mà, pháp thuật của người tu hành có tác dụng lớn hơn, có thể khu quỷ, có thể chiêu hồn, có thể cầu mưa, một ngày kia có lẽ phi thăng lên trời làm thần tiên. Võ giả võ công cũng chỉ có thể dùng trong chiến đấu mà thôi, đại nạn tiến đến chỉ còn con đường chết. Hai hệ thống, cái nào hơn cái nào kém, liếc có thể nhận ra.
Thời điểm này có mùi hương từ sau tấm bình phong truyền tới, Vân Yên tự trong thùng tắm đi ra, sợi tóc ướt khắp người. Thân thể càng lộ ra trắng mướt no đủ. Chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tháng hai ở phía bắc, khí lạnh còn nặng. Hứa Tiên đi tới phía sau lưng của nàng, dùng áo khoác ngoài bao lấy thân thể mềm mại của Vân Yên, ôm trở về giường. Áo khoác bao lấy thân thể mềm mại, càng thêm mê người. Bàn tay hơi lạnh tham lam tiến vào dưới áo, làm cho toàn thân Vân Yên run lên, trên mặt đỏ ửng, yên tĩnh hưởng thụ cảm giác hắn xâm nhập.
Hứa Tiên chỉ cảm thấy nàng giờ vào lúc này giống như từ nước nặn ra, nhưng hắn cũng không phải vì chiếm tiện nghi, mà là tìm được huyệt vị, chậm rãi đem nội lực rót vào thân thể của nàng. Thân thể nàng có thể không mạnh mẽ như mình, cho nên Hứa Tiên rất cẩn thận, ân cần săn sóc kinh mạch của nàng. Tuy không có khả năng thoáng cái giúp Vân Yên có thêm vài chục năm công lực, nhưng vô cùng có lợi với thân thể của nàng, cũng có trợ giúp với tu hành, Vân Yên chỉ cảm thấy một dòng nước ấm tiến vào trong thân thể của mình, dần dần tràn đầy toàn thân. Nếu là võ giả bình thường sẽ không chịu nổi, bởi vì đây là nội lực tích lũy từng chút một, nhưng đối với Hứa Tiên mà nói, nhưng công lực này chỉ cần động Thủy tinh, dễ dàng khôi phục lại.
Hứa Tiên thu hồi nội lực, sau đó dạy Đại Hải Vô Lượng cho Vân Yên, Vương sư phó thật muốn truy cứu, cho dù phế võ công của hắn đi, thì trong mấy cái nháy mắt hắn đã khôi phục lại. Nhưng hắn vẫn quyết định đi lên Hoa Sơn nói một tiếng cho Vương sư phó nghe, thuận tiện cũng học thêm một chút đồ vật như kinh công. Hắn sử dụng linh lực đã lên mức đại sư, nhưng đối với nội lực, hắn vô cùng lạ lẫm. Nghe nói đạo hữu phân trước sau, thuật nghiệp cần chuyên tấn công, chính là như thế.
Ngày thứ hai Hứa Tiên liền dẫn Vân Yên, cùng Kim Thánh Kiệt, Triệu Tài Tử, Lưu Ngạn Xương đi tới huyện Hoa Âm dưới chân Hoa Sơn, sắc trời còn sớm, Kim Thánh Kiệt cùng Triệu Tài Tử muốn tiếp tục chạy đi, Hứa Tiên nói thác có một số việc cần làm. Sau khi từ biệt bọn họ. Lưu Ngạn Xương quả nhiên quyết định trèo lên Hoa Sơn, cũng mời Hứa Tiên cùng đi.
Hứa Tiên đương nhiên không cần dẫn đường, hắn đã quyết định đến Hoa Sơn đi xem đấu võ.
Vân Yên lại nói:
- Phu quân, ta nên ở khách sạn tu luyện nhé?
Hứa Tiên cảm thấy quái lạ, nàng luôn luôn rất dính vào mình, tại sao bỗng nhiên lại cần tu luyện?
Vân Yên khẽ cười nói:
- Ta cảm giác, đã không sai biệt lắm.
Trên mặt xuất hiện một tầng đỏ ửng.
Hôm qua Hứa Tiên đã ân cần săn sóc thân thể của nàng. Nàng cũng cảm giác được khí tức biến hóa. Mấy ngày nay tu hành không có hoang phế, tuy lãng phí chút thời gian, hôm nay cuối cùng đến thời khắc thu hoạch.
- Ta vừa nhìn thấy ngươi, tâm đã loạn, không có biện pháp không quyết tâm được. Hôm nay vừa vặn ngươi đi ra ngoài làm việc, ta tu luyện lúc này, đợi đến lúc khi trở về, có lẽ, có lẽ...
Trên mặt nàng đỏ như máu, ngượng ngùng không nói hết câu, thần thái e thẹn.
Đương nhiên Hứa Tiên biết rõ "Có lẽ" trong miệng của nàng là có ý gì, nhìn thấy nàng trước mặt, lại nhớ tới thân hình của nàng vào đêm qua, tâm thần cũng rung động theo, mỉm cười nói:
- Vậy thì ngươi nên tu luyện cho tốt, ta chờ tin tức tốt của ngươi.
Hứa Tiên một mình cưỡi mây bay lên không trung, sau đó đi tìm kiếm, bởi vì hắn không biết rốt cuộc Vương Dược Sư luận võ ở nơi nào. Hoa Sơn bây giờ, vô cùng to lớn, muốn tìm kiếm mấy người nho nhỏ trên Hoa Sơn là chuyenj không dễ dàng, đi một vòng quanh các ngọn núi chính của Hoa Sơn một vòng, sau đó bắt đầu dùng Thông Thiên Nhãn sưu tầm. Thông Thiên Nhãn của hắn hiện giờ đã đạt tới một tiêu chuẩn rất cao, tuy còn xa mới đạt tới cảnh giới cao nhất. Cũng đã có thể bắt đầu tu hành "Thiên Nhĩ Thông" rồi.
Phóng nhãn nhìn lại, chỉ tâấy trên ngọn núi như kiếm, đâm thủng biển mây, trực chỉ trời cao. Hoa Sơn hiểm trở nhất thiên hạ, quả nhiên không phải nói ngoa. Hứa Tiên bay vòng quanh tìm kiếm, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, lờ mờ nhìn thấy bóng người trên ngọn núi hiểm trở, ngọn núi này không biết tên gì, nhưng bốn phía như đao gọt, ngay cả khỉ cũng khó trèo lên, đỉnh có một cái bình đài, giống như có ngươi dùng cự kiếm chém ngang, những người kia đang đứng trên đó, giống như là đang nói cái gì với nhau?
Tiến lên nhìn gằng, có hòa thượng có đạo sĩ có tên ăn mày, còn có người ngoại quốc, vừa vặn có năm. Trong lòng Hứa Tiên nói thầm, chẳng lẽ đây là ngũ tuyệt, không biết có phải tranh đoạt Cửu Âm Chân Kinh trong truyền thuyết không.
Đạo sĩ hỏi:
- Dược sư huynh, sao sắc mặt của ngươi lại khó coi như thế?
Đạo sĩ kia đang mặc đạo bào màu xanh, giữ lại ba sợi râu dài, nhìn rất tiêu sái.
Vương Dược Sư chậm rãi lắc đầu, chuyện tối hôm qua, hiện tại nhớ tới còn cảm thấy có chút khó tin. Không khỏi mở miệng nói:
- Ta vốn không nên nghĩ nhiều, nhưng hôm nay cho dù chư vị có thể nói là tà dị, mà các vị kiến thức mưu lược cũng xem như là đệ nhất thiên hạ... Nhưng hôm nay có một chuyện. Ta trăm mối vẫn không có cách giải, cho nên muốn nói ra, thỉnh mọi người tham tường một chút.
Đạo sĩ kinh ngạc nói:
- Dược sư huynh ngươi tinh thông thiên văn địa lý, y bói toán thuật, trong số chúng ta, xem như người bác học nhất rồi, trong thiên hạ còn có chuyện làm khó ngươi sao?
Vương Dược Sư cười khổ một tiếng, sau đó nói ra chuyện tối hôm qua. Nơi nàên tĩnh một chút, sau đó bộc phát tiếng cười to.
- Ha ha ha ha...
Đột nhiên tên ăn mày bộc phát tiếng cười to phóng khoáng, nói:
- Vương lão tà, sắc mặt của ngươi lúc ấy nhất định rất thú vị, đáng tiếc Lão Khiếu Hoa ta không thể nhìn thấy.
Đạo sĩ lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ tuyệt kỹ Đại Hải Vô Lượng của Vương Dược Sư lại tu tới tầng thứ bảy, điều này sao có thể, nhưng bằng ngạo khí của Vương Dược Sư, sẽ khinh thường nói láo, chẳng lẽ mình cảm giác sai? đọc truyện mới nhất tại.
Hòa thượng kia chắp tay trước ngực, nói ra:
- Thiện quá thay, thiện quá thay.
Còn người ngoại quốc cười lạnh, nói:
- Vương lão tà, luận võ thì luận võ. Ngươi muốn cầm chuyện ngu xuẩn này ra mê hoặc chúng ta, không khỏi quá coi thường chúng ta rồi.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần