A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 493: Luyện Võ. (2)
ứa Tiên Chí
Tác giả: Thuyết Mộng Thần
Q.6 - Chương 493: Luyện võ. (2)
Hắn ngược lại muốn hỏi Vương Dược Sư có con gái, nhà có ở trên đảo Đào Hoa hay không, nhưng thời điểm này chỉ đặt nó ở trong bụng. Chuyên tâm ghi nhớ Đại Hải Vô Lượng, tìm một gốc cây khô, ngồi dưới tán cây, bắt đầu thử tu luyện.
Vương Dược Sư đứng chắp tay một bên giải thích:
- Công pháp này chia làm mười tầng, nếu có thể tu thành mười tầng, nội lực bàng bạc, ai cũng không qua được, hơn nữa liên tục không dứt, giống như Đại Hải Vô Lượng. Tầng thứ nhất dễ dàng tu luyện, cho dù là người ngu xuẩn, có một năm nửa năm cũng có thể tu thành. Tư chất ngươi bất phàm, đại khái ba tháng là có thể.
Hứa Tiên vui vẻ nói:
- Sư phó, ta tu thành tầng thứ nhất!
Vương Dược Sư trầm mặc một lát, tức giận nói:
- Ngươi cũng biết tội khi sư diệt tổ xử thế nào không?
- Cái gì?
- Phế bỏ võ công toàn thân!
Trong nội tâm Hứa Tiên cười lạnh, lại đây. Do do dự dự nói:
- Nhưng mà, ta đã tu thành tầng thứ nhất.
Hắn dựa theo phương pháp của Vương Dược Sư dạy, thử đem thủy linh chi lực trong hồn phách chuyển hóa làm nội lực, trực tiếp rót vào trong kinh mạch, rất nhanh đã đạt tói cái gọi là tầng thứ nhất. Tuy nhiên kinh mạch hơi có chút đau đớn, nhưng hắn nội thị một chút, cũng không có tổn hại gì.
Cho dù người tầm thường luyện võ công, cũng tuyệt đối không thể làm như hắn được, bởi vì kinh mạch rất yếu ớt, năng lượng rất nguy hiểm, sẽ làm tổn hại kinh mạch, làm cho toàn thân tê liệt. Nhưng thân thể của Hứa Tiên, từ trong ra ngoài vô cùng cường hãn, kinh mạch so với thép không có gì khác nhau, tùy tiện cho linh lực giày vò một chút cũng chẳng có gì. Hơn nữa người tu hành luyện khí chi thuật cũng có khác biệt rất lớn nội lực của người trong võ lâm, người tu hành luyện khí có tác dụng khắp toàn thân, có ràng buộc giữa thân thể và hồn phách, cho nên lầm chuẩn bị cho "Luyện khí hóa thần", cũng không dùng đả thương địch thủ. Cho dù là pháp thuật công kích đối thủ như Ngũ Lôi Chưởng Pháp của Mao Sơn ba huynh đệ, uy lực không kém, nhưng vô cùng khác với nội công.
Vương Dược Sư dùng tay đặt lên cổ tay của Hứa Tiên, con mắt mở to, ánh mắt nhìn Hứa Tiên có chút khó tin. Nhưng hắn nhanh chóng làm ra phản ứng, ho nhẹ hai tiếng nói:
- Xem ra võ công trước kia của ngươi có tác dụng, mới có thể nhanh chóng như thế, nhưng không thể tự cao tự đại...
Sau đó giáo huấn một phen, nói:
- Tầng thứ hai của võ công này, người có tư chất tốt, không có thời gian ba năm, cũng tuyệt đối...
- Sư phó, ta luyện thành tầng thứ hai.
- Ngươi cũng biết lấn một xxx một xxx...
- Phế bỏ võ công toàn thân nha, nhưng ta thật sự luyện thành rồi.
Vương Dược Sư lại thử xem, quả nhiên... Luyện thành. Suy nghĩ nát óc một hồi, không cách nào giải thích, không thể tưởng tượng nổi, chuyện này quá quỷ dị.
Vương Dược Sư khó bình tĩnh trở lại, sau đó nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên, vừa chậm rãi nói:
- Tầng thứ ba không có thời gian mười năm là không thể, vi sư xem như nhanh cũng dùng thời gian năm năm...
Rốt cuộc hắn nói ra công dụng của tầng thứ ba, Hứa Tiên không dám đánh gãy, làm cho hắn thở ra một hơi, tuy nhiên tỷ lệ rất nhỏ, thế gian to lớn không thiếu cái lạ, Hứa Tiên có thể vừa tu thành tầng hai lại khó có thể giải thích được.
- Sư phó, có thể bắt đầu giảng tầng thứ tư không?
Âm thanh của Hứa Tiên như ác mộng.
- Ta chuẩn bị bắt đầu tu tầng thứ năm.
Vương Dược Sư:
- Ngươi... Ngươi...
Lúc Hứa Tiên đem Đại Hải Vô Lượng tu tới tầng thứ bảy, Vương Dược Sư một tay vịn cây, trong mắt có tơ máu, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, giống như vừa mới ở trong kỹ viện suốt mười ngày mới bước ra ngoài. Trong nội tâm nói:
- Không có khả năng, không có khả năng...
Trong nội tâm Hứa Tiên không đành lòng, nói:
- Sư phó, ta thấy nên để ngày mai luyện đi.
Vương Dược Sư không hổ là người nhìn thấy các mặt của xã hội, miễn cưỡng trấn định tâm thần, có chút gật gật đầu, nói:
- Tiến bộ quá nhanh, chưa chắc là chuyện tốt. Vi sư đến Hoa Sơn còn có chuyện khác quan trọng hơn, đi trước một bước.
Hứa Tiên hỏi dò:
- Hoa Sơn? Chẳng lẽ sư phó muốn luận võ với người sao khác?
Hoa Sơn, quá quen thuộc a.
- Làm sao ngươi biết, tốt, vi sư đi.
Hắn bình sinh sinh tử không sợ, nhưng hôm nay đứng bên cạnh Hứa Tiên, trong nội tâm đã lạnh lẽo, nói xong liền thả người rời đi.
Hứa Tiên chợt nhớ tới một chuyện, lớn tiếng nói:
- Sư phó, nếu ta vào lúc này đả thông hai mạch Nhâm Đốc, có chuyện gì không?
Thân hình Vương Dược Sư lảo đảo một chút, dùng tốc độ nhanh hơn biến mất trong màn đêm.
Hứa Tiên gãi gãi đầu, học theo Vương Dược Sư chém ra một cổ kình khí, một tảng đá lớn cũng nát bấy, xem như vừa học vài thứ, tu lực kém hơn Chưởng Tâm Lôi một chút, nhưng sử dụng lại đơn giản hơn nhiều, nhưng đây không phải cực hạn, tương lai nói không chừng sẽ cường đại hơn chút ít. Sợ Vân Yên chờ sốt ruột, cho nên nhanh chóng rời đi, liền triệu mây vàng ra, đáp mây bay rời đi.
Lúc này Hứa Tiên còn không biết, hắn vừa mở ra một đại môn mới. Nội công, thứ này có chút gân gà. Không có bất kỳ người tu hành cao cấp nào nguyện ý đi học thứ này cả, bởi vì không có chút ý nghĩa nào. Cường độ thân thể cũng có hạn, cho nên khả năng chịu tải nội lực cũng có hạn.
Mà pháp thuật lại dẫn động lực lượng của thiên địa, trên lý luận là không có cực hạn. Cả hai chúng nó so sánh với nhau, nội lực uy lực không đáng giá nhắc tới. Đương nhiên không ai đi luyện.
Nhưng Hứa Tiên lại không có hạn độ này, có thể theo thân thể tăng cường, đem nội lực một mực tích góp từng tí một. Một khi mất đi hạn độ, thì con rắn nhỏ trên mặt đất cũng có thể hóa thành cự long.
Ai có thể đoán được, nội lực nho nhỏ này lại diễn bính thành đại sát khí khủng bố cơ chứ? xem chương mới tại (.
Hứa Tiên vào lúc này đang suy nghĩ tới Hoa Sơn, muốn đi xem náo nhiệt một chút! Cho dù không xem phim tình cảm của Lưu Ngạn Xương, cũng có thể nhìn Vương Dược Sư đánh võ kịch liệt. Đêm nay cũng phải tu Đại Hải Vô Lượng tới tầng thứ mười mới được, đến lúc đó nói không chừng mình còn có thể giúp sư phó một tay, không có ảnh hưởng gì cả, ta đang tôn trọng sư phó a.
Hứa Tiên quay trở về phòng trong khách sạn. Đã thấy Vân Yên nâng đôi má ngọc ngồi trước bàn, đồ ăn trên bàn chưa động tới, vừa thấy Hứa Tiên trở về, cười nói:
- Ngươi trở về?
Sau đó nhào vào trong ngực của hắn.
Hứa Tiên ôm nàng hỏi:
- Tại sao không ăn cơm, không hợp khẩu vị sao?
Còn tưởng rằng nàng ăn không quen đò ăn phương bắc.
Vân Yên lắc lắc đầu nói:
- Ta muốn đợi ngươi trở về rồi ăn.
Hứa Tiên nói:
- Ta đã ăn rồi a!
Vân Yên mỉm cười nói:
- Vậy nhìn ta ăn là được.
Bộ dáng quấn quít si mê làm cho nội tâm Hứa Tiên khẽ động, sau đó ngồi ôm nàng, tới trước bàn, cầm chiếc đũa gắp rau cho nàng ăn, đưa đồ ăn vào trong cái miệng hồng nhuận phơn phớt của nàng. Lại nói tới đêm nay gặp lại lão giả kỳ quái buổi sáng, Vân Yên cười nói:
- Phu quân rất xấu, lão nhân gia kia thật đáng thương.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần