The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 486: Bạch Hồ. (2)
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 486: Bạch hồ. (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Đột nhiên đôi mắt của nam tử khẽ động, thấy nàng kia đi tới, những mỹ nhân bên người, nhìn qua nàng ta.
Nam tử tuấn mỹ lộ ra nụ cười, nói:
- Ta vừa thấy cô nương đã yêu rồi.
Hắn tự nhận chính mình cười như thế, bất cứ nữ tử trên đời này không ai có thể chống cự.
Quả nhiên nàng kia cũng vui vẻ.
- Ngươi yêu thích ta thật sự?
Một ngón tay chỉ về phía trước, nói:
- Giết tất cả những nữ nhân này đi!
Nam tử nhìn qua đôi mắt của nàng. Trong nội tâm không còn ý niệm gì nữa, không biết từ chỗ nào cầm thanh kiếm đến, tru sát những nữ nhân ở bên cạnh suối phun, những cô gái kia mặc cho hắn chém giết, máu tươi lập tức nhuộm đỏ nước suối phun, sau đó nhìn nàng kia.
Nhưng nữ nhân kia đi qua hành lang gấp khúc, âm thanh cười khẽ truyền tới, nói:
- Ta lại không thích ngươi, ngươi cũng đi chết đi!
Trong mắt của nam tử lộ ra vẻ giãy dụa. Nữ tử ngoái đầu nhìn lại cười cười, nói:
- Như thế nào, không muốn sao?
Nam tử kia lập tức quay kiếm lại đâm vào ngực. Máu chảy như rót, trên mặt xuất hiện thần sắc hạnh phúc quỷ dị.
Nữ tử cứ như vậy nhanh chóng đi vào hạch tâm của cung điện. Trong đại điện không không đãng đãng, chỉ có một bỏa tọa đặt ở trung tâm, ngồi trên đó, là một người, diện mục bị ngũ quang che mờ, cho nên không ai thấy rõ chân diện mục. Thậm chí là nam hay là nữ cũng không phân biệt được, nếu có người muốn miễn cưỡng xuyên thấu qua tầng thải quang kia, chắc chắn tâm trì thần mê, thần niệm đình trệ trong đó, không thể tự kềm chế.
Nhưng nữ nhân này không thèm chú ý, nhìn thẳng vào người ngồi trên bảo tọa. Trong con mắt của nữ tử kia, bắn ra đủ loại biến hóa của thập sắc ma quang, ma quang biến đổi thì đôi mắt của nàng cũng cải biến theo, tương sinh tương diệt. Tương diệt tương sinh, lúc nào cũng bảo trì bình tĩnh thông linh, nhưng cũng khó có thể nhìn thấu diện mục của người đó.
Ánh mắt của nữ tử nhìn về phía trước, cười hỏi:
- Này, Ba Tuần, cứ tiếp tục chơi như vậy, không định về à.
Vương giả ngồi trên bảo tọa. Chính là ma trung chi ma, Hóa Tự Tại Thiên Ba Tuần, tất cả ngoại ma trong thiên hạ phải nghe theo ý chỉ của hắn chuyên môn trở ngại phàm nhân thành đạo.
Ba Tuần nói:
- Nhan sắc của ngươi trở nên mạnh mẽ, hôm nay ta muốn ngươi tới, chính là cho ngươi tìm một người, hắn sắp sửa độ thiên kiếp, ngươi đi ngăn cản hắn cho ta, đưa hắn tiến nhập vào trong luân hồi.
Âm thanh không phải nam không phải nữ, lại giống như nam như nữ. Nhưng không làm cho người ta cảm thấy quái dị, ngược lại chỉ bao hàm kỳ dị.
Nữ tử cười nói:
- Ta cũng không phải tạp binh dưới tay của ngươi, nghe ngươi sai sử. Lại nói dưới tay của ngươi có thiên thiên vạn vạn ma đầu, cần gì ta phải nhiều chuyện.
Ba Tuần nói:
- Hắn không giống với thường nhân, ta mới triệu ngươi tới, chuyện trong đó tạm thời không thể nói rõ với ngươi, ta cũng không cách nào ra tay, chỉ có thể nói với ngươi một chuyện.
- Ah, chuyện gì?
- Thê tử của hắn là Bạch Tố Trinh.
Nữ tử kinh ngạc nói:
- Bạch Tố Trinh. Dực Hỏa Xà? Nữ nhân tự cho là đúng cũng có nam nhân? Thật là có thú, hì hì, nam tử mà nàng yêu mến, đời này kiếp này sẽ không thể tiến vào Dao Trì.
Trên mặt có nụ cười, không biết đang suy nghĩ chủ ý gì.
- Đúng vậy. Hơn nữa ngươi cũng đã tới, khi loạn thế tới, là lúc ngươi nhập thế.
Sóng mắt của nữu tử chuyển một cái, nói:
- Nói như vậy Chân Vũ Cung sẽ không nhiều chuyện? Mặc dù ta không sợ con rùa đen kia, nhưng quy củ của Thánh Mẫu không thể không theo, nhưng ngươi đã mở miệng, đại khái Thánh Mẫu đã đồng ý.
Ba Tuần nói:
- Ngươi đi đi, ta chỉ sợ không thể có hiệu quả.
Nữ tử che miệng cười nói:
- Ta lại sợ ngoắc ngoắc ngón tay là có thể câu dẫn nam nhân của Dực Hỏa Xà, cực kỳ không thú vị. Không chừng khi đó Dực Hỏa Xà ngu xuẩn kia sẽ khóc lóc hô hào không thuận theo!
Giống như tưởng tượng ra tình cảnh lúc đó, cười cười run rẩy hết cả người, quay người đi ra cửa, đi qua đình viện, đã thấy suối phun đã khôi phục diện mạo vốn có. Sênh ca múa thoát y, đã tuần hoàn lại, vô hưu vô chỉ.
Nam tử tuyệt mỹ kia lại đi tới, nữ tử kia bỏ qua hắn, nhìn đám mỹ nhân kia, nói:
- Các ngươi có thể giúp ta giết hắn không?
Trên mặt của nam nhân kia lộ ra thần sắc sợ hãi.
Những mỹ nhân kia nhìn thấy cô gái này, thần sắc mê luyến nam tử kia đã biến mất, biến thành yêu say đắm cuồng nhiệt với nàng, ngược lại vây quanh nam tử tuyệt mỹ kia.
Nữ tử nghe tiếng kêu thảm thiết của nam tử phía sau truyền tới. Đùa bỡn bên tai, trong nội tâm lẩm bẩm:
- Hứa Tiên sao?
...
Hứa Tiên cùng Vân Yên cùng ngồi trên mây bay đi. Thời điểm này cũng không có đồ vật định vị toàn câu, cho nên chỉ có thể nhìn phương hướng mà bay. Dù sao cũng không phải việc gấp, cho nên không quá mức chú ý. Ngẫu nhiên gặp được nơi có cảnh sắc tú lệ trên mặt đất, tạm thời dừng lại. Du sơn ngoạn thủy rồi mới lên đường.
Hứa Tiên khi còn bé cũng từng lập nguyện vọng đi tới các nơi núi non sông ngòi như thế này, về sau mới biết đều là lừa người, bị nhốt trong một thành thị, thậm chí một quảng trường, mới là nơi quy túc của phàm nhân. Hiện giờ có thể mang theo mỹ nhân cùng đi, cùng mỹ nhân ngắm cảnh, đây mới được xem là khoái hoạt nhân sinh, thực sự có chút ít cảm giác hào hùng "Đạp biến núi xanh người không lão".
Cho dù là ở trên mây, cũng không ngừng nói chuyện. Vân Yên khi thì kinh hô, khi thì nhõng nhẽo cười, quả nhiên là khiến người ta vui vẻ. Đợi đến lúc hưng phấn ban đầu tán đi, đã lười biếng nằm trong ngực của Hứa Tiên, nhu thuận như con mèo nho, thời điểm Hứa Tiên vuốt ve lưng của nàng. Mới có thể thoải mái làm nàng động đậy. Bỗng nhiên cười nói:
- Vẫn là Bạch tỷ tỷ anh minh, có phu quân bên canh, quả nhiên không cần gối đầu, mấy ngày nay cũng chưa từng ngủ cạnh phu quân a!
Hứa Tiên ôm lấy thân thể xinh đẹp tuyệt thế này, cũng không dám có oán ý như trước kia, sợ câu dẫn nàng, sau đó phá hư con đường tu hành của Vân Yên, cũng biết rõ khi đó mình sống không được khá giả, chỉ có thể sờ sờ gò má của nàng, nói:
- Đúng vậy a.
Vân Yên biết tâm ý của hắn, trong nội tâm cũng cảm thấy điểm mật, ngọt ngào, hận không thể mong đoạn đường này càng xa càng tốt.
Thời điểm này, bỗng nhiên thiên địa sáng ngời, một mặt nước đã bao phủ phía chân trời xa xa, bởi vì đã tới Thái Hồ.
Vân Yên muốn theo Hứa Tiên đi xem Bách Thảo Đường mà hắn sáng lập. Hai người đi dọc theo bờ hồ, thật vất vả tìm được Tô Châu. Bái phỏng Ngô Nhân Kiệt. Sau đó nghỉ ngơi ở Bách Thảo Viên một chút, ăn một bữa cơm trưa sau đó mới rời đi.
Sau khi đi một chút, vào lúc ban đêm đã vượt qua Trường Giang, vào lúc khuya hôm đó, đã tới khác sạn tốt nhất của thành Kim Lăng nghỉ ngơi một đêm. Tuy đám mây cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng người ai cũng có thói quen nằm trên giường cả.
Cứ như vậy, ngày đi tối ngủ, đến thời điểm ăn cơm thì tìm thành trấn dọc đường, nếu là hoang sơn dã lĩnh, lại ăn các món dân dã.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần