Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 6 - Chương 463
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 463: Nghiệt kinh. (1)
Nguồn: Vipvandan.
Sưu tầm:
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Đườn đường chính chính nói như thế, mang theo uy lực của đại lôi âm thuật, trải rộng khắp cả dãy núi, vô số quỷ loại đều nhìn lại, xem chuyện này là như thế nào.
Chư vị Diêm La cũng nhìn Sở Giang Vương, Sở Giang Vương không biết căn nguyên của mọi chuyện, trong khoảng thời gian ngắn vậy không thể cãi lại chẳng qua là sắc mặt càng thêm khó coi. Lần này bất luận là kết quả ra sao thì hắn cũng đã mất hết mặt mũi. Đáng thương chính mình sinh liều tử hậu cũng luôn tẫn tâm làm việc theo công pháp, lại chịu nhục nhã của bọn tiểu nhân như vậy.
Tần Nghiễm vương không khỏi âm thầm cau mày, hắn cũng có nghe loáng thoáng tiếng xấu của Tào thế tử kia, chẳng qua là không ngờ tới lại đến mức độ như vậy. Đối phương giương thanh thế như vậy tới đây hỏi tội, hiển nhiên không phải là không có căn do. Lại thấy dung nhan Tiểu Thiến đang đứng cạnh Hứa Tiên, trong lòng đã tin tới bảy tám phần. Đối phương là người có mấy trăm vạn công đức, sao lại giả dối, ngoài miệng lại nói:
- Có phải là vu khống hay không, ta không thể nghe lời nói của một bên.
Chúng Diêm La nói với Sở Giang Vương:
- Tào tập, sao không để cho Tuyền nhi rõ ràng ra ngoài đối chấp một phen, mắt thấy tai nghe, có thể tránh đi một tai vạ cho Địa phủ.
Sở Giang Vương cuối cùng cũng không tin nhi tử của mình đã làm ra chuyện tới mức ày, xoay người lại nói:
- Gọi Tuyền nhi ra ngoài.
Tào thế tử ngay khi thân hình Thân Đồ Trượng trở nên to lớn đã biết, chẳng qua là chi núp ở trong phủ đệ không chút khí diễm. Hắn cũng không ngờ đối phương lại hùng mạnh tới mức như thế.
Đợi tới khi Sở Giang Vương sai người gọi hắn ra ngoài đối chấp, lại càng không ngừng co rúm lại. Khi quyền thế mà bình thường hắn vẫn ý lại không thể bảo vệ hắn nữa, lập tức lại lộ ra vẻ bất lực của bản thân. Nhưng toan tính, những quyền mưu kia đều tiêu tán hết.
Tào thế tử kéo ống tay mẫu thân nói:
- Nương, hài nhi không muốn ra.
Phụ nhân khoác cung trang lộ ra vẻ từ ái:
- Tuyền nhi, đừng sợ, có nương ở đây, ai cũng không làm tổn thương tới con được.
Phụ nhân mặc cung trang xông ra cửa mắng:
- Lão già nhà ngươi, người ta đã lấn tới cửa, ngươi còn cùng hắn đối chấp cái gì nữa, Tuyền nhi nhà chúng ta biết làm những loại chuyện đó sao?
Rồi nói với những Diên La khác:
- Phí công thường ngày Tuyền nhi vẫn gọi các người tiếng thúc thúc bá bá, hôm nay gặp chuyện, lại còn muốn thiên vị người ngoài.
Các vị Diêm Vương đều vuốt râu, nhăn mặt, nhưng ngại tình đồng liêu, cũng không làm gì. nhưng bọn họ cũng đều là người đã trải qua bao nhiêu chuyện, trong lòng đã hiểu rõ chuyện này tới vài phần.
Sở Giang Vương nghiêm mặt, mặc cho phụ nhân kêu khóc la mắng, cũng không màng, xoay người vào phủ, chỉ chốc sau đã lôi Tào thế tử ra ngoài, vứt trên mặt đất, quát hỏi:
- Nghiệt tử, nói, ngươi có làm bực này chuyện hay không?
Hứa Tiên liền hiểu mấy phần nguyên nhân mà Địa phủ lại hắc ám như ngày nay. cũng không phải là Phật gia vô năng. Đám quan lại mà Địa phủ chọn cũng lấy công đức làm chuẩn. bọn họ có thể làm được Diêm Vương, cũng là do trên người có công đức thật dày, phẩm đức của bản thân họ là không cần phải hoài nghi. nhưng những người thân xung quanh bọn họ lại không nhất định có công đức như vậy, cũng không có phẩm đức. hơn nữa công đức thần tiên cũng có thiếu sót rất nhiều, không tránh được những tật như người phàm, hơn nữa chế độ của Địa phủ có rất nhiều vấn đề, liền làm nảy sinh ra vô số nghiệt chướng.
Mà thời của Đông Nhạc Đại đế, tam cung cửu khanh quan trọng nhất cũng đều là những địa tiên tu hành, đương nhiên là không có vấn đề này. Chế độ của Âm ti thì quan trọng nhất thanh minh liêm khiết vẫn là điều kiện tiên quyết, cứ như vậy tiến hành, sau khi Phật môn tiếp nhận, lại khó có thể thực hiện được điều này.
Tào thế tử hô to kêu oan uổng, mặt đầy vẻ ủy khuất nói:
- Nếu phụ vương không tin hài nhi, không bằng hài nhi chết đi cho xong. Cũng là do hài nhi không đúng, muốn giúp đỡ phụ vương, thống trị ác quỷ, không ngờ tới là chọc tới kẻ địch mạnh như vậy, liền không có ai làm chủ.
Vừa nói, vừa rơi lệ, nói với các Diêm La:
- Các vị thúc thúc bá bá, hắn cũng chỉ khi dễ một mình chất nhi, hắn coi như Minh phủ chúng ta không có ai, để mặc cho hắn như thếm còn mặt mũi nào cơ chứ?
Muốn lôi cả Minh phủ vào chuyện của mình.
Nhưng thập điện Diêm La người nào không phải là người trải qua bao nhiêu chuyện, chút xiếc này sao có thể lọt khỏi ánh mắt tinh tường của bọn họ, cũng chỉ trầm mặc không ói. Sở Giang Vương lộ ra vẻ thương tiếc:
- Nghiệt tử, chuyện tới mức này, còn muốn giảo biện sao?
Trong mắt Tào thế tử càng hoảng lên.
Hứa Tiên nói:
- Cần gì phải nhiều lời, tính sinh tử là có thể có được tinh danh của ngươi, đưa tới trước đài “Nghiệt kính thai”. Đứng trước đó liền rõ ràng.
Nghiệt kính thai đặt ở cửa điện thứ nhất, kính như kỳ danh có thể theo hồn phách chiếu rõ tội nghiệt cả đời. tần Nghiễm Vương phán phạt,rất nhiều chuyện sẽ phải dùng tới Nghiệt kính này.
Tào thế tử hoảng hốt cả kinh, móng tay bấm sâu vào trong da thịt, nếu là bị Nghiệt kính chiễu rõ tội nghiệt cả đời, vạy thì xong hết. đành cắn răng nhận tội nói:
- Là ta nhất thời hồ đồ, mới có thể tạo thành sai lầm lớn như thế, van xin Hứa Tiên huynh đệ tha thứ cho ta lần này.
Cúi đầu thật sâu, trên mặt là vẻ lạnh như băng, trong mắt lại tràn đầy oán độc, chuyện vô cùng nhục nhã như vậy, là chuyện bình sinh hắn chưa từng trải qua, nhất định phải báo thù, nhất định phải báo thù!
Lần này, thập điện Diêm Vương cũng không nói nổi câu nào nữa.
Sở Giang Vương thở dài thật sâu, tựa như già đi rất nhiều, uể oải khoát tay một cái nói:
- Thôi, thôi, ngươi giết âm binh, sấm Địa phủ, tất cả đều không tính toán nữa. bổn vương bộn bề công việc, sơ vụ quản giáo. Sau này ta sẽ quản giáo tên tiểu súc sinh này thật nghiêm.
Coi như là có lệ.
Hứa Tiên cười nói::
- Không so đo? Thật đúng là trắng trợn. Hắn làm chuyện tới bực này, chỉ một câu sẽ quản giáo nghiêm ngặt sao? Nếu là quỷ loại tầm thường chốn Địa phủ phạm phải chuyện này, không biết là phải hạ xuống mấy tầng địa ngục? có câu: Thiên tử phạm pháp cũng tội như thứ dân, chẳng lẽ chỉ là nói suông thôi sao?
Những câu này đều là dùng đại lôi âm để nói, truyền khắp chốn âm phủ, rất nhiều quỷ loại đang chịu phạt ở địa ngục kêu thét lên om sòm.
Tẫn Nghiêm Vương cau mày nói:
- Ngươi mặc dù đắc lý, nhưng làm người phải khoan dung độ lượng, chớ ép người quá đáng.
Thập điện Diêm vương là đồng liêu nhiều năm, trong đó đều có chút tình nghĩa.
Hứa Tiên cười lạnh nói:
- Ta ép người quá đáng? Nếu ta chỉ là hạng người vô năng, sợ rằng thê tử ta đã chết oan chết uổng. Đồ làm xằng bậy bực này, trong miệng chư vị Diêm cương cũng chỉ một câ quản giáo không nghiêm là xong sao?
Sở Giang Vương rung giọng nói:
- Ngươi lại muốn thế nào?
Hứa Tiên lạnh giọng nói:
- Đưa lên Nghiệt kính thai, để hắn phải trả giá cho tất cả những gì hắn đã làm.
Âm thanh như lôi đình, chấn động khoảng không, thần ân như biển, thần uy như ngục.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần