Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 6 - Chương 440
uyển 5: Ngâm Khiếu Thả Tì Hành.
Chương 440: Điểm tinh. (2)
Sưu tầm:
Mà vào lúc này, bởi vì không có Hứa Tiên khống chế, cho nên tầng mây bắt đầu chuyển động, che kín lỗ hổng này, cột sáng chợt ngưng tụ lên một vật ở trước ngực của Hứa Tiên, phản chiếu ngân quang, nhưng đó là một mảnh vỡ mà thôi, chính là Chiếu Tâm Kính.
Chiếu Tâm Kính đầu nhập vào trong ánh trăng, ánh trăng vô hình vật chất như tìm được chỗ dựa vào, bắt đầu chậm rãi bị hấp dẫn tới. Lúc này, nhưng thủy linh chi lực cùng nguyệt linh chi lực dưới sự thao túng của phụ nhân, điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong kính, còn có một tia kim linh chi lực của mạch khoáng phía dưới chân.
Ánh trăng nhanh chóng thành hình, lại không phải là kính.
Đợi tới khi ánh trăng cuối cùng biến mất, lúc Hứa Tiên mở mắt ra, xem xét trong tay, đây là một cái "Pháp luân" màu bạc lóng lánh. Hứa Tiên biết rõ, đây chính là pháp khí đầu tiên của mình. Pháp khí của phật môn không phải là pháp bảo, mỗi pháp khí đều có công dụng riêng, chỉ cần một chút tài liệu trụ cột là được, cũng không phải trình tự phức tạp luyện thành, hơn nữa uy lực cũng không yếu hơn pháp bảo tầm thường.
Pháp khí hôm nay vốn không phải do Hứa Tiên tu thành. Nhưng vừa rồi hắn tiến vào trong trạng thái ngộ đạo tốt nhất, mà hắn cũng nắm chắc thời cơ. Lại mượn tài liệu Chiếu Tâm Kính, là thiên tài địa bảo, dễ dàng tu luyện thành pháp khí. Nhưng không biết công dụng thế nào.
Hứa Tiên nghĩ đến đủ loại chuyện vừa rồi, chính là do phụ nhân biến thành gây nên, cảm giác kia và pháp lực của hắn không có gì khác nhau. Giống như vừa suy nghĩ phải đi về nhà, vừa nghĩ vừa đi, tới khi tỉnh lại, đã tới nhà, chính là loại cảm giác này. Nhưng năng lực thao túng của nó vô cùng cẩn thận, thực sự không tính là nhân cách phụ.
Nói cho đúng. Đã không phải vô tình không tính, phía trên đã thấm đầy trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế, nhưng phần năng lực khống chế này, lại không có bất cứ ảnh hưởng nào. Quả nhiên hiện nay, trí nhớ của Thiên Tiên không giống bình thường, Hứa Tiên không muốn đụng vào trí nhớ này, vẫn không khỏi nghĩ đến. Nếu đem loại nhân cách nào dung nhập vào trong biển trí nhớ. Dùng phần nhân cách phụ khống chế trí nhớ này, nhưng điều kiện tiên quyết, phần trí nhớ phụ không gây ảnh hưởng tới mình, có gì sánh kịp với trí nhớ và trí tuệ của Thiên Tiên sao?
Hứa Tiên không khỏi suy nghĩ một chút, nhưng lại tưởng tượng tới lúc Bạch Tố Trinh trở về, cũng tạm thời đặt xuống. Hắn càng hiếu kỳ tác dụng của minh luân trong tay mình. Đại chiến sắp tới, nếu có thêm một kiện pháp khí thì không giống. Thế giới này không giống kiếp trước, khác nhau rất nhiều, pháp bảo bay đầy trời, nhưng mỗi một kiện đều có công dụng của nó.
Pháp luân hiện lên hình tròn, chia làm hai hình tròn, khắc đầy phạn văn thật nhỏ, thoạt nhìn có chút tinh xảo. Nhưng Hứa Tiên loay hoay cả buổi, cũng không rõ. Rốt cuộc cái pháp khí này có công dụng thế nào.
Trước tiên thu nó lại, chỉ chờ sau khi gặp Tiểu Thiến, dùng thông minh của nàng giúp đỡ mình.
Tuy vừa rồi chỉ như chớp mắt, nhưng hắn đã phát hiện vị trí của Kim tinh. Tầng mây mặc dù che đậy lại, nhưng trong lòng có thể chiếu rọi ra vị trí của nó, giống như một tầng hư không.
Hiện tại đã bắt đầu thắp sáng Kim tinh. Hứa Tiên rút kinh linh chi lực ẩn chứa bên trong ra ngoài, thu nạp vào trong thần hồn, có kinh nghiệm thắp sáng Thủy tinh lần trước, cho nên lần này dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa bản thân kim linh chi lực có đặc tính ngưng tụ dễ dàng, cho nên nhanh chóng ngưng kết trong thần hồn.
Thần hồn màu đen vô biên vô hạn, giống như vũ trụ mênh mông. Chủ tinh lóng lánh chính là hạch tâm của vũ trụ, chỉ có một khỏa Thủy tinh làm bạn. Rốt cục, một đạo kim quang lóe lên trong vũ trụ này, ngưng kết. Cũng xoay tròn xung quanh chủ tinh, y theo đúng quỷ tích của Kim tinh trên bầu trời. Lúc đầu giống như một quả cầu khí, sau đó giống như nước, cuối cùng mới chính thức cứng lại, biến thành Kim tinh nhỏ bé, chiếu kim quang của mình ra khắp thần hồn.
Kim tinh, thành!
Sau khi thắp sáng Kim tinh, Hứa Tiên rõ ràng cảm giác thần hồn lại sinh ra cải biến thật nhỏ, chỉ cần thu nạp nhiều kinh linh chi khí hơn nữa, thì lực lượng của Kim tinh sẽ trải rộng thần hồn. Đạt tới cấp độ Lượng Tinh, đại khái có thể dẫn thiên kiếp. Nhưng dẫn thiên kiếp cũng không dễ dàng, thiên lôi thì cũng bỏ đi, hắn tự tin dựa vào thân thể cưỡng hãn hiện giờ, đã có thể chống cự. Mà độ tâm ma, chính là chữa ải quan trọng của người tu hành. Tâm ma còn không đáng sợ, nhưng tâm ma lại dẫn xuất ngoại ma, tâm trí vừa loạn, thiên lôi đánh trúng, mặc cho ngươi có bao nhiêu năm tu vi, cũng phải chết.
Nhưng Hứa Tiên lúc này đã thử nghĩ ra một biện pháp. Chỉ chờ ngày sau thử một lần. Sau đó cưỡi mây vàng bay vào trong động phủ của Tiểu Thiến, Tiểu Thiến lúc này đang ngồi quanh đống lửa, vừa thấy Hứa Tiên đến, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng, còn Tiểu Thanh thì bĩu môi. Dùng đôi mắt bích lục sắc nhìn qua một bên Tiểu Thiến lại cười nói, ôm tay của Hứa Tiên.
Nhân sâm tinh đi tới hành lễ với Hứa Tiên, khóc nói:
- Hứa quan nhân, ngươi phải cứu hai đứa cháu gái đáng thương của ta a!
Hứa Tiên nâng hắn lên, nói:
- Tham lão, ngươi yên tâm đi, ta nhất định cứu Mị Nương các nàng ra khỏi tay của kẻ ác. Tiểu Thiến bắt ngươi, mong ngươi không nên trách nàng.
Nhân sâm tinh nói:
- Ta biết rõ Tiểu Thiến cô nương cũng muốn tốt cho ta, sợ ta chờ không được làm chuyện điên rồ. Nếu có thể cứu lấy hai cháu gái của ta, về sau nguyện thần phục, nghe lệnh Hắc Sơn Đại Vương.
Hứa Tiên không khỏi liếc nhìn qua Tiểu Thiến, không biết nàng lừa dối nhân sâm tinh cái gì. Lúc trước Bạch Tố Trinh điều hòa, bảo hắn giao linh khí sơn mạch ra, bản thân vẫn được tự do, hôm nay lại tình nguyện thần phục.
Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái với Hứa Tiên, Hứa Tiên lắc đầu thú nhận có được pháp khí, nói ra đầy khó xử. Tiểu Thiến cũng kỳ quái nói:
- Chẳng lẽ nó vô dụng sao?
Hứa Tiên đã biểu thị một phen, tác dụng duy nhất của pháp luân chính là bắn ra một đạo ánh sáng, nhưng ánh sáng này lại không nhắc lên được một chút bụi bậm nào, chớ nói chi có uy lực gì.
Tiểu Thiến nói:
- Nếu đồ vật này vô dụng, thì sẽ có hữu dụng với thứ khác.
Tiểu Thanh xung phong nhận việc, đi bắt con sóc trở về, Vứt trên mặt đất. Hứa Tiên cũng chiếu pháp luân vào nó, con sóc vốn đang nhảy nhót linh hoạt, định bỏ trốn, vào lúc này ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ. hồi lâu sau mới bắt đầu động đậy lại.
Tiểu Thiến vỗ tay nói:
- Ta hiểu rỗ, ánh sáng này tác dụng trực tiếp lên hồn phách, vừa rồi hồn phách của con sóc này đã bị đông cứng lại.
Tiểu Thanh ôm cánh tay nói:
- Có phản bác gì không? Những binh khí ta nhìn thấy, kim kiếm, trâm cái gì đó, tù và có thể thổi qua một đám sương mù kim khí, cũng không lợi hại như thế này.
Tiểu Thiến cười giải thích nói:
- Kim kiếm tuy mạnh, nhưng vẫn có thể tránh né. nhưng ánh sáng này lại không thể trách né. Bởi vì linh hồn bất động, không cách nào khống chế thân thể, có thể định trụ người khác. Cho dù có thể định trụ trong chớp mắt, cũng sẽ có đại tác dụng.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần