To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73
- Ư.. Ư... Ỏ A... ( Ư... Ư... Bỏ ra ) _ Tôi ngạt thở kêu lên, lúc này Bảo Châu mới chịu bỏ qua cho tôi. Vừa được giải thoát, tôi lại liến thoắng cái mồm:
- À há, có tật giật mình kìa. Nói tao nghe xem mày thích cái tên đó từ bao giờ?
- Ừ thì... Mày còn nhớ hôm đám cưới mày? Ảnh đến đón mày, lúc ấy tao... tao... _ Bảo Châu xấu hổ cúi mặt, lí nhí nói
- Tao làm sao? _ Tôi biết còn cố tình hỏi. Chỉ thấy Châu đỏ mặt, đánh tôi một cái đau đớn, nói - Biết rồi còn cố hỏi. Nói, mày với ảnh...?
- Nè, đừng có đa nghi thế. Không tốt đâu! Tao với hắn chả có gì cả. Tao chỉ là nhờ hắn giúp đỡ một chút chuyện riêng tư thôi.
- Thật sao? _ Bảo Châu vẫn nửa tin nửa ngờ hỏi lại - Thế hôm trước...
- Thật ra đó cũng chỉ là một kế hoạch nhỏ của tao để chọc tức ông Kỳ đó thôi. Chứ thực ra tao chả muốn lôi kéo hắn vào cái vụ rắc rối này đâu, tại gặp hắn không đúng thời mà thôi. Người tao muốn lôi kéo thực sự là bang chủ của hắn. Cho dù tao có điên cũng đâu có thích người như hắn. _ Tôi nói bằng giọng bảo đảm, lại còn hùng hổ thề thốt nữa.
- Thế ý mày là tao là người điên mới thích ảnh? _ Bảo Châu lườm tôi, sát khí ngùn ngụt bốc lên
- Không có đâu! _ Tôi cười hì hì lấy lòng. Tuy nhiên Bảo Châu cũng chả thèm để ý, sắn tay áo chuẩn bị cho tôi một trận nhớ đời. May sao tiếng trống vào lớp đã cứu tôi khỏi một trận đòn nhừ tử.
Ngồi thiền năm tiết trong lớp khiến xương cốt tôi mỏi dã dời. Xoa xoa bả vai đau nhức, tôi ra cổng trường chờ người đến đón. Tuy nhiên hôm nay người đó không phải là Kỳ mà là Vũ, tên đàn em của hắn với con xe BMW sáng loáng. Tôi đã quá quen thuộc với cái cảnh chỉ trỏ và mấy câu bàn tán như con muỗi vo ve bên tai của bọn trong trường nên không thèm để ý, trực tiếp bước lên xe để Vũ đưa tôi về. Hắn đưa tôi đến trước cổng Hàn Lâm Viên rồi rời đi, để tôi rự mình vào nhà. Tuy nhiên lần này không khiến tôi thất vọng, trước cửa đã không còn thấy đôi giầy nào của phụ nữ. " Không tệ " _ Tôi thầm nhủ trong lòng, mỉm cười một cái hài lòng, nghĩ đến việc hắn đã biết hối hận mà bớt trêu ong ghẹo bướm, tôi sẽ suy nghĩ lại việc có tha thứ cho hắn hay không. Tuy nhiên kế hoạch của tôi vẫn còn chưa thực hiện xong, hơn nữa tôi còn chưa chơi đã, làm sao ngừng tay được. Vì thế, tôi lấy điện thoại ra, gọi cho Huy, nói giọng oang oang để Kỳ cũng phải nghe thấy:
- Cái gì? Chiều nay 3 giờ hả? Ok, em nhất định sẽ ra đúng giờ. _ Vừa dứt lời đã thấy bóng Kỳ lù lù ở cửa với khuôn mặt còn đen hơn cả nhọ nhồi. Hắn giằng lại điện thoại của tôi, nói với Huy:
- Chiều nay cô ấy không đến được. _ Tuy nhiên lúc này Huy đã cúp máy từ lâu. Hắn tức giận chửi càn - Shit! Chết tiệt!
Tôi che miệng cười thầm " hehe, lần này thì biết thế nào là ghen rồi nha! Vì thế lần sau đừng có chơi cái trò dại dột ấy với em, không chỉ có anh thất bại thảm hại thôi ". Kỳ quay ra, tôi lập tức khép miệng, làm bộ mặt đáng thương ra vẻ mình vô tội, mặt xụ xuống. Lay lay tay Kỳ, nói với giọng nịnh nọt nhưng trong người cơn ói đã lên tới tận cổ, da gà thay nhau nổi lên. Nếu không phải vì sự nghiệp lớn lao tôi có cần phải đi nịnh nọt người ta như thế này cơ chứ:
- Ông xã đáng yêu. Ông xã đại nhân đại lượng. Chiều nay cho em đi nha, em có chuyện rất rất quan trọng cần nói với hắn. Em thề là sẽ không làm gì vượt quá giới hạn bạn bè cả. _ Nhìn cái bản mặt lạnh tanh của Kỳ, tôi không ngừng thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà hắn. Nếu hắn mà dám không đồng ý dù cho có liều chết tôi cũng phải đi bằng được. Thực sự là tôi đã hứa sẽ làm bà mối se duyên cho đôi trẻ Bảo Châu và Huy, vì vậy chiều nay là buổi hẹn hò của đôi trẻ này.
[ Trông cái vẻ mặt cô kia, rõ là muốn nịnh bợ người ta mà cũng không ra dáng cho giống. Tuy nhiên, nghe cô gọi một tiếng " ông xã " hai tiếng " ông xã " ngọt sớt như vậy, anh cũng có chút vui vẻ lên không ít. Nhưng làm sao có thể dễ dàng mềm lòng như vậy được, cho dù anh có bao dung, cưng chiều cô thế nào thì cũng không thể quá dung túng để cô đi chơi với tình nhân công khai như thế được. Nếu như thế anh có còn là đàn ông không? Có còn lòng tự trọng hay không? Nếu để người khác biết vợ anh cắm sừng sau lưng chồng mình thì mặt mũi anh biết vứt ở đâu? Rồi người ta sẽ cười vào mặt của anh, nói anh là đồ sợ vợ, không biết quản lí bà xã của mình, như thế anh làm sao mà còn mặt mũi ra ngoài gặp người ta chứ. Anh biết cô là người yêu tự do, lại thích mềm không thích cứng nhưng nếu dung túng cho cô quá cô sẽ sinh hư mà làm cản, rồi sẽ có ngày cô trèo lên đầu anh mà ngồi mất. Bây giờ phải dùng cách khôn khéo để thuyết phục chắc cô mới chịu nghe lời ].
- Không được! _ [ Nghe cô nói có việc rất quan trọng nói với Huy mà không cho anh biết, anh rất tức giận, lại càng không muốn cho cô đi ] - Chiều nay anh muốn dẫn em đi chơi, hay là em gọi điện thoại bảo hắn hủy cuộc hẹn đi nha.
- Không được đâu ông xã. Bà xã anh nói lời phải giữ lời, nhất định phải đi. Cứ thế nhé! Thanks ông xã! _ Tôi nói rồi nhanh chân chuồn vào nhà không để cho hắn hó hé thêm câu nào. [ Lời nói ngọt như đường của cô nhất thời làm tê liệt các tế bào não của anh khiến anh không kịp phản ứng. Đến khi định thần lại thì mới biết mình đã mắc mưu cô rồi ]
( Xong chap 73 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong