Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69
ể nói được ra những lời nói kia, tôi đã phải cố gắng nhịn để ngăn không cho nước mắt rơi ra nhưng trong lòng trào dâng không biết bao nhiêu là uất ức, chua xót. Nói thật lòng tôi đang rất ghen tị với cô gái kia nhưng tôi với hắn cũng chỉ là hôn nhân trên hợp đồng, lấy tư cách gì mà quản lí hắn chứ. Tôi tự hỏi " Từ bao giờ lòng dạ của mình hẹp hòi đến vậy? Chỉ là một người đàn ông thôi mà cũng làm xáo trộn bao cảm xúc của tôi. Rõ ràng tôi có thể nhường Tuấn cho Tú Oanh thì chắc cũng có thể sẽ bỏ được Kỳ thôi ". Thế nhưng tôi không thể cao thượng đến thế, tôi không hiểu được lí do, chỉ là không thể... không thể... hay nói đúng hơn là không nỡ. Bây giờ tôi đang cảm thấy rất khó hiểu, cảm giác không thể hiểu nổi lòng mình thật khó chịu, chỉ mới qua vài tháng ngắn ngủi mà tôi đã có thể thay đổi thái độ đối với hắn nhanh đến như vậy. Lúc vừa bước chân ra ngoài đột nhiên tôi nhớ mình vừa để quên một thứ nên chạy vào lấy. Vào trong, thấy hai bọn họ vẫn ôm nhau và giương cặp mắt lên nhìn tôi, tôi lặng lẽ quan sát lại cô ả, xem ra mắt nhìn của hắn cũng thật tốt nha: dáng người rất chuẩn, ba vòng quyến rũ không thừa cũng chả thiếu chỗ nào, khuôn mặt như baby kia chuyên dùng để quyến rũ đàn ông luôn hất lên một cách cao ngạo, đôi mắt to tròn lấp lánh, nếu đóng kịch thì có thể cho cô ta giải diễn viên bi thảm xuất sắc nhất rồi. Sau đó tôi nhìn lại mình thì tất nhiên cũng chả bằng ai rồi. Tôi bực bội vớ chiếc laptop ở trên mặt bàn rồi cầm sang phòng bên cạnh cũng chính là phòng tôi ngày trước. Tôi mở laptop, vào trang tiểu thuyết để tìm truyện đọc quên đi cái cảm giác khó chịu ấy nhưng chả có chút tâm trạng, hứng thú nào để đọc bởi bây giờ tâm hồn tôi đang đặt ở phòng bên kia. Tai tôi đang dỏng lên để theo dõi hành động của bọn họ nhưng khổ nỗi tường cách âm tốt quá khiến không một âm thanh nào lọt qua được. Bực mình, tôi vứt laptop sang một bên, nằm úp sấp xuống giường, khóc tức tưởi.
Tôi không ngờ từ khi tiếp xúc với Kỳ tôi lại trở nên đa sầu đa cảm, yếu đuối như vậy. Nước mắt không tự chủ được cứ trào ra liên tục, tôi phải bặm môi để cố gắng không bật ra tiếng nấc nghẹn ngào. Bây giờ tim tôi nó đau lắm, không hiểu sao cứ như có cây kim cắm vào khiến tôi nhức nhối, khó chịu vô cùng. Tôi cứ khóc, không cố nín nhịn nữa, khóc cho tất cả nỗi uất ức rửa trôi hết đi để đến khi rời khỏi căn phòng này tôi sẽ trở lại là một cô gái mạnh mẽ, vô tư vô lo như trước kia, quyết không cho hắn thấy sự yếu đuối nhu nhược của tôi lúc này, như thế sẽ càng khiến cho hắn vui vẻ mà tàn phá tim tôi nhiều hơn. Một lúc sau, quả nhiên mắt tôi đã sưng húp lên, đỏ mọng do khóc nhiều, tôi phải cố tìm cách xử lí. Sau khi sử lí xong hậu quả vừa nãy, tôi tiếp tục mang laptop ra đọc truyện như không có gì, lại còn cố gắng cười thật to, thật sảng khoái. Nhưng chỉ là dối người chứ đâu có dối được lòng, ai hiểu được trong lòng tôi bây giờ rất là khó chịu. [ Anh ở phòng bên cũng nghe thấy được tiếng cười của cô. Tiếng cười sảng khoái như vậy chứng tỏ cô không để ý chút nào đến sự việc vừa nãy khiến anh hết hứng thú để đóng kịch rồi. Bất lực ngồi xuống giường, thở dài, vò đầu bứt tai không biết phải làm sao mới khiến cho cô gái lì lợm kia phải thừa nhận cô yêu anh chứ. Cũng đừng lạ lùng vì anh nghe thấy tiếng cười của cô, phòng này cách âm không tốt lắm, nếu to tiếng phòng bên cũng có thể nghe được, chỉ là vừa nãy lúc cô dời đi anh đã đẩy cô gái kia ra, muốn theo dõi tâm trạng của cô lúc này. Tuy nhiên kết quả này lại làm anh thất vọng rồi ]
Buổi tối, tôi tức giận kiên quyết chia phòng ngủ, thế mà hắn lại không do dự mà đồng ý, thật là không chịu để ý đến cảm nhận của tôi chút nào. Cả đêm đó tôi trằn trọc không ngủ được, nghĩ đến cái cảnh buổi trưa mới thấy, tâm trạng nặng nề nay càng nặng nề hơn khiến cho cả đêm tôi mất ngủ. Kết quả là sáng hôm sau nhan sắc bị hủy hoại đến thậm tệ. Nhưng mất cả đêm suy tư, cuối cùng tôi cũng tìm được cách trả thù cho việc hắn dám hủy hoại trái tim tôi. Hắn cắm cho tôi một cái sừng, lập tức tôi sẽ trả lại cho hắn mười cái, thậm chí là trăm cái, nghìn cái,... Mà tôi cũng không lo không có kẻ để ý đến tôi, ví dụ một người tốt như Thiên vậy. Nhưng hôm trước tôi đã lỡ từ chối hắn, không biết hắn có chịu gặp tôi hay không nữa.
Hôm nay đến lớp như thường lệ, tôi bị bọn Thanh Trúc và Bảo Châu bao vây ép hỏi, mà bọn này đầu óc cũng đen tối lắm cơ, cứ nghĩ tôi mất ngủ vì làm cái " chuyện đó ". Bọn họ cứ tra khảo như vậy làm tôi lại càng thấy bực mình khi nhớ lại cái cảnh tượng đó, không nhắc thì thôi, đã nhắc là lại thấy tức. Vì thế cả buổi học tôi cứ trong trạng thái sát khí ngùn ngụt bốc lên khiến thầy cô giáo cũng phải sợ không dám lại gần. Lúc về, tôi lại thấy một đôi giầy khác cũng của phụ nữ đặt trước cửa. tên này tài thật, mỗi hôm một cô, mà cô nào cũng rất hotsexy nha! Tình nhân với vợ đụng mặt, ai vui cho nổi, cả bữa cơm tôi thấy chả ngon miệng, ăn được vài miếng liền bỏ bữa, kết quả khiến cho chiều bụng tôi đã đói meo. Nhưng tôi quyết không nhận thua dễ dàng như vậy, kế hoạch còn chưa bắt đầu không biết ai là người cười cuối cùng đâu. Vì thế ngay chiều nay được nghỉ, tôi rủ bọn Bảo Châu và Thanh Trúc đi chơi, ăn cho khuây khỏa, tiện tìm Thiên nhờ giải quyết vấn đề. Bọn tôi ghé vào quán KFC ở ven đường mua vài cái đùi gà rán rồi tiện dạo shopping thì bỗng bắt gặp con xe hàng hiệu Bugatti Veyron của tên Huy đỗ ở gần đấy. Tò mò tôi liền đến gần, trong đầu đã thiết lập một kế hoạch để trêu trọc hắn cho vui. Tôi bảo Thanh Trúc đi mua hộ tôi một chai nước 7up rồi mang đến. Lúc đi qua chỗ chiếc xe cố tình đổ nước vào ghế ngồi của hắn, sau đó cùng Thanh Trúc và Bảo Châu cố tình chui vào khoang xe trốn. Quả nhiên một lúc sau, Huy đứng ngồi không yên, cho dừng xe, lúc này tôi với hai nhỏ nhanh chân trèo xuống, thừa dịp Huy không để ý bọn tôi liền chui vào trong xe. Thấy Huy loay hoay trông rõ khổ sở, tôi rủ lòng thương, đến vỗ vai hắn. Hắn giật mình, theo quán tính quay lại, chĩa súng vào đầu tôi. Hành động của hắn khiến hai nhỏ kia khiếp vía, hét lên sợ hãi, còn tôi vẫn bình tĩnh mà gạt súng hắn ra khỏi đầu. Huy lúc này mới cất súng, lạnh lùng hỏi:
- Sao cô lại ở đây?
- Sao tôi không được ở đây? _ Tôi hỏi ngược lại, bộ dạng vẫn ung dung - Anh nên nhớ lần trước tôi đã nói gì chứ?
- Nói gì? _ Hắn không nhớ nên hỏi
- Ngày x tháng y! Tại Vân Thiên Club, 8 giờ 30' tối, khi mà anh lôi tôi ra khỏi trận chiến giữa hai người đó, tôi đã nói gì anh hãy tự nhớ lại _ Tôi giơ tay hình cái kéo lên, nháy mắt ra kí hiệu ( cái câu " ANH DÁM, TÔI CẮT á ) - Bây giờ tôi đến để đòi nợ anh đây.
- Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh. _ Thoáng thấy mặt Huy biến sắc
- Tôi không cần biết, hôm nay tôi phải thiến anh. _ Tôi không chịu nói lí lẽ, ánh mắt rất gian xảo
- Không... không được! _ Huy mặt tái mét, ánh mắt rất đề phòng. Tôi nở nụ cười phải gọi là hết sức xảo quyệt, nói:
- Được, tôi sẽ suy nghĩ lại chuyện đó nhưng đổi lại anh phải giúp tôi một việc.
- Nói đi, việc gì? _ Huy thở phào một hơi, hỏi
( Xong chap 69 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong