Books are embalmed minds.

Bovee

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61
áng, tôi thấy trên mình bị động, hơi ấm quen thuộc dần mất đi. Không còn chỗ dựa, tôi mở mắt, thấy bóng Kỳ lù lù ở đó. Tôi hỏi, giọng vẫn còn ngái ngủ:
- Anh dậy rồi à? Mấy giờ rồi?
- 6h`15'! _ Kỳ trả lời rồi nói tiếp - Còn sớm, ngủ tiếp đi!
- Hả? 6h45' rồi! Không được, em phải dậy đi học! _ Tôi bỗng hét lớn rồi bật dậy như cái lò xo, lập tức tỉnh dậy, bước xuống giường, nhanh chóng bò vào WC làm VSCN
- Hôm nay anh xin nghỉ cho em rồi, ngủ tiếp đi! _ Kỳ nói vọng ra
- Không được! Em nghỉ quá nhiều và nghỉ liên tục rồi. Còn như vậy nữa em sẽ bị đuổi học mất, em không muốn làm kẻ mù chữ đâu! _ Tôi trong WC nói vọng ra, vì đang đánh răng nên giọng hơi khó nói.
Dù gì tôi cũng là một học sinh nghiêm túc, một người có tinh thần trách nhiệm đối với việc mình làm. Mà nếu tôi không tự lo cho tương lai của bản thân thì ai lo nghĩ hộ tôi đây? Nghĩ thế, tôi bỏ qua cơn buồn ngủ của mình, sửa soạn nhanh chóng rồi lập tức đến trường, vẫn là Kỳ làm tài xế đưa tôi đi.[ Kỳ không ngờ cô chỉ là một đứa trẻ con mà lại có tinh thần trách nhiệm cao đến thế. Bình thường anh gọi mãi cũng không dậy, thế mà hôm nay có cơ hội nghỉ lại muốn đi học cơ đấy, đúng là Mặt trời mọc hướng Tây rồi. ] Đến trường, xe chạy thẳng vào trong sân, tôi bước ra, chỉ thấy nhiều lời bàn tán cùng vô số những ánh mắt ghen tị bắn về phía mình. Tôi ngại ngùng bước xuống, chạy nhanh vào lớp trước khi những ánh mắt ấy có thể xuyên thủng tôi. Phải biết hôm qua tôi mới kết hôn, mà đêm tân hôn không có chuyện gì vào tay mấy người này cũng thành có chuyện hết, học sinh mà đầu óc đen tối thấy ớn luôn nè. Trước khi vào lớp tôi không quên tạm biệt Kỳ. Vào lớp, tôi bị mọi ánh mắt soi mói và trêu đùa của mọi người:
- Oa sướng quá nha! Có ông xã giàu như vậy, lại yêu thương cậu chở đi học, cậu làm tụi này ghen tị chết đi được. Không biết bao giờ mới thoát kiếp F.A đây? _ Nàng 1 thở dài.
- Cưới sớm có cái lợi của cưới sớm. Người ta số tốt như vậy, cưới ông chồng tuyệt vời trên cả tuyệt vời, chúng ta nên chúc mừng mới đúng! _ Nàng 2 nói
- Ông xã với cậu rất đẹp đôi nha! Phỏng khi người nào trong lớp mà bị bắt nạt, nhớ kêu ông xã cậu đến giúp bọn mình một tay đòi lại công bằng đó! _ Cậu học sinh 3 chen vào.
- Không dám đâu! Đến lúc ấy không cần gọi ảnh cũng tự chạy đến thôi! Cảm ơn mọi người! _ Tôi khách sáo nói, mặt đỏ bừng lên, xấu hổ rẽ đám người vẫn bàn tán không ngừng để đi vào chỗ. Tuy không muốn nhắc nhưng vẫn cứ phải tươi cười ra vẻ mình hạnh phúc lắm mặc dù tôi chả thích chút nào. Có chồng thì sao chứ? Có chồng rồi chả được tự do như lúc trước nữa, suốt ngày sẽ bị người ta quản giáo, chán muốn chết!
- Hi! Mới hôm qua cưới, hôm nay sao không ở nhà tận hưởng niềm vui làm cô dâu đi, chạy tới đây làm gì? _ Bảo Châu vừa đến đã nhảy ngay vào chỗ tôi
- Thôi, đừng có nhắc làm cô dâu ở đây với tao. Tao còn phải đi học chứ, làm gì có thời gian rảnh rỗi ở nhà mà làm cô dâu. Người ta là thanh niên nghiêm túc cơ mà! _ Tôi vỗ ngực tự hào nói. Thanh Trúc thấy thế vào góp vui - Không biết đêm tân hôn thế nào? Có xác định năm nay cho tao bế cháu không?
- Mày...! Muốn có cháu bế thì tự sinh một đứa đi, mắc mớ gì đến tao? Nói thật tối qua tao với ổng còn chả làm gì, lấy đâu ra cháu mà bế? Ổng mà dám đụng đến tao tao thiến ổng liền!
- Ôi! Cô nương nhà ta cũng ghê quá chứ, không biết lão già nhà cậu mà ở đây ổng sẽ nghĩ như thế nào nhỉ? _ Châu vuốt vuốt cằm trêu tôi.
- Hôm qua tao suýt mất mạng vì ổng đấy! _ Nghĩ tới chuyện đó, tôi còn chưa hết sợ, nghiến răng trèo trẹo nói
- Sao? Chuyện thế nào? Kể nghe coi! _ Thanh Trúc tò mò. Thế là tôi đem toàn bộ sự việc xảy ra ngày hôm qua không chút giấu giếm kể cho nhỏ.
- Mày nghĩ tên Thiên kia là người như thế nào? Tại sao lại đến cướp dâu đúng lúc đó chứ? _ Nghe xong Thanh Trúc hỏi
- Tao không biết! Nhưng chắc chắn hắn ăn no không có việc gì làm chạy đến gây rối, muốn làm tao bẽ mặt đây mà, tiện thể hắn muốn trả thù tao vì việc mấy tháng trước làm náo loạn bang hắn đây mà! _ Tôi nói
- Tao tưởng mày đồng ý chạy theo hắn chứ, ngờ đâu được cô nương nhà ta lại ' tự chui đầu vào rọ ' như thế!
- Cũng là vì tao quá sợ thôi! Nhờ phước của hắn mà hôm qua tao thoát được cái phần lải nhải của ba mẹ đó! Hừ! Với lại lúc đó tao cũng muốn đồng ý rồi, đã đến là tao cũng không định quay lại nữa. Nếu bỏ đi theo Thiên, gia đình sẽ vì tao mà bị mất mặt, tao không muốn điều đó xảy ra chút nào! _ Tôi nói nhưng đấy chỉ là một nửa lí do thôi, còn nửa còn lại là gì tôi cũng không biết. Tôi không biết lúc ấy mình bị mất trí cái gì nữa mà lại đồng ý nhanh như vậy. Chỉ biết có một động lực liên tục thúc đẩy mách bảo tôi phải đồng ý, trong lòng có chút chờ mong nữa. Nhưng cũng may hôm qua Thiên không đả động gì đến tôi không tôi sẽ hận hắn suốt đời.
- Thật sao? Không ngờ à nha! _ Bảo Châu nghi ngờ nhìn tôi rồi tiếp - Thế đêm tân hôn đã làm gì chưa?
- Đúng đó! _ Thanh Trúc hùa theo
- Làm gì là làm gì? _ Tôi vẫn giả ngây giả ngô nói - Tao vẫn trong sạch nha! Vừa nãy tao đã nói tao với ổng không có làm gì rồi!
( Xong chap 61 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong