The multitude of books is making us ignorant.

Voltaire

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58
ại đây! _ Kỳ vẫy tay gọi tôi đang ngồi chán nản một góc. Tôi như một cỗ máy được điều khiển, từ từ đi đến chỗ Kỳ. Vừa mới tới nơi, bỗng bị Kỳ kéo vào lòng, tôi giẫy giụa trong sợ hãi, quát lên:
- Anh định làm gì? _ Kỳ nhếch mép _ một đường cong hoàn hảo hiện lên, hắn nói - Không nhớ anh vừa mới nói gì hay sao?
- Nói gì là nói gì? _ Tôi ngây ngô hỏi, Kỳ được thế chế nhạo - Anh tưởng em thông minh lắm mà! Anh vừa mới nói ' đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta ', vậy em biết đêm nay chúng ta nên làm gì chứ?
- Làm gì là làm gì? Anh muốn xử lí em như thế nào đây? _ Tôi tiếp tục giả ngây ngô. Kỳ cười một nụ cười trông rất chi là lưu manh, gian xảo - Em nghĩ thế nào?
- Em không biết! _ Tôi thật thà nói. Dạo này không biết sao chỉ số IQ của tôi giảm xuống rất nhiều, bây giờ tôi cũng không đoán được con sói già này đang có ý định gì trong đầu
- Nên thực hiện cái gì thì cũng... đừng giả ngây thơ nữa, em hiểu mà, đúng không?
- Em không hiểu!
- Vậy thì nên dùng hành động để làm cho em hiểu thôi! _ Kỳ vừa dứt lời thì liền hôn tôi. Trong phút chốc tôi nhận ra mình đã tự nguyện rơi vào tay giặc, chắc chắn một hình phạt đối với hắn mà nói thì " sung sướng vạn phần " còn đối với tôi mà nói thì chính là một cực hình. Để cứu nguy ình, nhân lúc Kỳ còn đang đắm chìm trong nụ hôn đó, tôi nhanh chóng thoát ra khỏi móng vuốt ma quỷ của hắn. Hắn không nhanh cũng không chậm, bình tĩnh đứng lên, tiến đến gần tôi. Tôi chạy ra ban công phòng Kỳ, dựa sát vào lan can. Kỳ vẫn chậm rãi tiến đến, tôi sợ hãi co ro một góc, nói:
- Không phải chúng ta đã kí hợp đồng rồi sao? Anh không được nuốt lời, đừng có tới đây!
- Anh nói em lớn rồi mà thật dễ dụ, cái bản Hợp đồng trên giấy đó em nghĩ là có thể ngăn cản được anh hay sao?
- Nếu anh dám vi phạm, em sẽ bỏ đi, đến lúc đó anh hay ai khác đừng mong mà tìm được! _ Tôi kiên quyết
- Cũng được! Đến lúc đó hãng tính, nhưng cứ qua hôm nay trước đã! _ Kỳ nói và tiến đến gần hơn. Tôi manh động, tiến đến gần lan can hơn, nhìn xuống, nuốt nước bọt cái " ực ", quát lên - Đừng đến đây, nếu không em nhảy xuống cho coi!
- Em cứ tự nhiên! _ Kỳ nói rồi tiếp tục tiến lên. Tôi bực mình rồi đấy, hắn đang xem thường lời nói của tôi ư? Vậy thì tôi sẽ cho hắn thấy, cho hắn hối hận luôn. Không nghĩ được nhiều, tôi trèo qua lan can, định hù dọa hắn một phen nhưng không ngờ lại bị tuột tay và rơi ra khỏi đó. Trước đó tôi nghe thấy tiếng hét của Kỳ - Khoan đã!
Hắn nói điều này dường như hơi muộn thì phải, lúc ấy tôi đã tuột tay ra mất rồi. Dường như lúc này là lúc tôi tuyệt vọng nhất, tự nhủ lần này mình sẽ chết chắc. Trên này cao như vậy, tôi đang ở tầng 3, nếu mà rơi xuống không tan xương nát thịt thì cũng là dập sọ gãy xương, nếu may mắn không chết thì cũng sống đời thực vật cả cuộc đời. Bây giờ tôi đang thấy hối hận vì cử chỉ ngu dại của mình, liệu làm lại còn có thể hay không? Tôi nhắm mắt phó mặc cho số phận, chỉ hi vọng một điều kỳ diệu sẽ đến với mình. Và quả nhiên điều kỳ diệu đã đến với tôi, khi tôi tưởng mình sẽ biến thành một xác chết dưới sân nhà lạnh lẽo thì bất ngờ có một bàn tay chắc khỏe tóm lấy tay tôi. Phía trên người Kỳ đã vượt qua hơn phân nửa ra khỏi lan can, nếu có một lực đẩy đằng sau chắc chắn cả hai chúng tôi sẽ không ai còn toàn mạng. Tuy nhiên điều này là không thể xảy ra, bàn tay đó như tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Tôi bám chặt vào cánh tay đó, cố dùng sức đạp chân, tay kia theo lực Kỳ bám vào lan can bò lên. Kéo được tôi lên, Kỳ nhanh chóng lôi tôi vào trong, cách xa lan can một mét, động tác dứt khoát mà khéo léo, nhanh chóng và điêu luyện vô cùng. Tôi lúc này mới hoảng hồn, tim xém chút nữa vọt ra khỏi lồng ngực rồi. Tôi vỗ vỗ ngực tự trấn an bản thân, thở sâu để điều hòa hơi thở lấy lại bình tĩnh, vừa thở vừa nói:
- Phù! May quá! Suýt chết rồi!
- Sao em ngu ngốc như vậy? Nếu không phải anh nhanh tay kéo em lại, không chừng hôm nay em đã nằm dưới kia rồi! Bla... bla... _ Kỳ lên giọng trách mắng, nhưng tôi lại thấy ấm áp vô cùng. Hắn mắng tôi đây là đang quan tâm tôi ư? Tôi cúi đầu, chu chu mỏ nghe hắn nói.
( Xong chap 58 )
Ôi! Ngay đêm tân hôn đã có án mạng, cô dâu nhảy lầu tự sát, nguyên nhân do chú rể a! Thật là buồn cười với cái cặp đôi này, đây là muốn liều ăn nhiều đây mà. Chàng liều để có được nàng còn nàng liều để bảo vệ mình. Kaka! Bước ngoặt cuộc đời họ đã được bước sang một chương mới. Đón đọc nha các bạn! Tks nhiều vì đã ủng hộ chuyện của mình!
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong