Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 55
ôi sở dĩ nói như thế là muốn cho Thiên bỏ cuộc, chứ tôi đối với Kỳ vẫn không chút cảm giác, chỉ là do Hợp đồng quy định nên tôi bắt buộc phải làm thế. Tự nhiên Thiên kéo tôi lại, hôn tôi rất sâu, như thể muốn nuốt luôn tôi vào trong bụng vậy. Môi hắn nuốt trọn môi tôi, tôi cảm tưởng như có một dòng điện chạy xoẹt qua người khiến tôi tê dại. Tôi tránh né nụ hôn của Thiên, hắn lại cứ ép tôi. Tôi tránh Đông tránh Tây, hắn đuổi Đông đuổi Tây, tôi chống cự, gào thét điên cuồng:
- Anh muốn cái gì ở tôi?
- Tôi muốn gì ư? Tôi muốn em là người của tôi! Em phải là của tôi! _ Hắn nói nhưng vẫn cưỡng hôn tôi, mang theo hơi thở bá đạo công kích tôi.
Tôi nhất thời chưa tiêu hết những gì hắn vừa nói, không lẽ hắn định... định " ăn " tôi thật sao? Mà còn ở ngay chỗ này? Như thế tôi sẽ mất đi thứ quý giá nhất cuộc đời rồi. Nói gì thì nói thứ quý giá nhất của con gái đương nhiên là sự trong sạch rồi. Tôi không muốn mất đi sự trong sạch trong tay hắn đâu. Tôi thà bị Kỳ " ăn " còn hơn để cái tên " biến thái " Thiên này " xơi mất ". Tôi đẩy Thiên ra bằng tất cả sức lực của mình, cho hắn một bạt tai thật mạnh, nghe " chát " một tiếng rõ đau, trên khuôn mặt đẹp trai của hắn vẫn hằn năm nốt ngón tay đỏ chót. Tôi quát lên:
- Anh điên rồi! Tôi là tôi chứ không phải là của ai hết! _ Thấy hắn tiếp tục tiến tới gần tôi, tôi cảnh giác - Đứng yên! Nếu anh dám động vào tôi, tôi sẽ lập tức nhảy xuống biển, anh đừng mong sẽ động đến tôi! _ Lời nói lộ rõ phần kiên quyết và tôi thực sự làm như vậy nếu Thiên dám động đến tôi
- Thôi! Được rồi, tôi đưa em về! _ Thiên chán nản nói
[ Hắn hiểu rõ tính cô, lúc nào có thể đùa được chứ riêng lúc này, khi cô đã kiên quyết như vậy là không đùa được đâu. Cô có thể làm thật nếu hắn dám manh động. Không còn cách nào khác để tháo dỡ tình hình hiện nay, vì vậy chỉ có thể đáp ứng cô trước, lần sau sẽ tìm cách khác ] Thiên trực tiếp đưa tôi trở lại Hàn Lâm Viên. Tới nơi, tôi không nói không rằng bỏ vào trước. Vào trong thấy mấy vị lão phụ huynh đang ngồi lù lù ở đó, mặt ai cũng đen như Bao Công xử án vậy. Thấy tôi, Kỳ trông có vẻ mừng rõ chạy ra, sau đó hốt hoảng nói:
- Nguyệt! Em sao vậy? Bộ dạng sao lại tồi tàn thế này? Trả lời thật cho anh biết, rốt cục tên Thiên kia đã làm gì em, anh sẽ đi giết hắn! _ Kỳ sốt sắng.
[ Anh sở dĩ nói vậy là thấy cô trở về với bộ dạng hết sức thảm hại: bộ dạng xấu xí, đầu óc rối bù, váy xộc xệch, bị xé đi mất một nửa già * do chị ấy tự xé đó ạ! *, mặt mũi nhem nhuốc, môi thì son còn loang cả ra ngoài, trông bộ dạng chả khác gì con quỷ, đâu còn là bộ dạng dễ thương ngày nào. Anh sợ chuyện đó sẽ xảy ra với cô thực sự. Cô còn quá nhỏ tuổi, cho dù có ranh ma cỡ nào cũng không thể hiểu hết được sự đời hiểm ác, gian trá, khó lường, với lại sức cô cũng không thể nào địch được sức của một thằng con trai, hơn nữa lại là sát thủ như Thiên, cũng không nên vì anh mà quấn vào vòng xoáy hận thù không thoát ra được. Đến chính anh còn không dám đụng đến cô dù chỉ là một sợi tóc, nếu tên Thiên kia mà thực sự làm ra cái chuyện cầm thú, mất nhân tính kia anh nhất định sẽ không tha cho hắn, sẽ băm vằm hắn thành trăm mảnh * Mọi người hiểu " cái chuyện đó " mà tác giả nói là chuyện gì rồi đó! *. Nghĩ đến đây, máu nóng trong người anh không tự chủ được sôi lên ]. Thấy tôi không trả lời, Kỳ ngập ngừng hỏi:
- Không lẽ hắn thực sự đã làm ra cái chuyện cầm thú đó?
- Không phải! Trời ạ, anh đang suy nghĩ lung tung cái gì thế? _ Nhận ngay được Kỳ đang để ý đến chuyện gì, tôi vội nói, nhiệt độ trong người cũng tăng nhanh chóng. Làm sao tôi có thể để Thiên hủy hoại sự trong sạch của mình cơ chứ! Chuyện này không có khả năng xảy ra.
- Không có thật sao? _ Kỳ nghi ngờ hỏi lại.
- Khổ quá! Em không có, anh... anh lại có thể nghĩ em lẳng lơ như thế ư? Ai muốn động là cũng có thể động sao? _ Tôi có vẻ thất vọng lườm Kỳ, rồi hỏi vặn - Nếu như em bị hắn động vào, anh còn muốn cưới em nữa hay không?
- Anh...! _ Kỳ có chút ngập ngừng làm tôi thấy thất vọng. Thì ra đàn ông ai cũng coi trọng hai chứ " trinh tiết ". Bỗng bác Ngọc lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng:
- Không có sao là tốt rồi! Lại đây ngồi đi, chúng ta cùng ăn cơm mừng ngày hôm nay con chính thức trở thành con dâu của nhà ta! _ Tôi nghe vậy vui vẻ chạy đến bàn ăn. Tiếp xúc với người phụ nữ này chưa lâu nhưng mà tôi cảm thấy bác còn thân với tôi hơn cả mẹ ruột nữa. Tôi khách sáo - Cháu cảm ơn bác ạ!
- HẢ? _ Cả đại gia đình trố mắt ra nhìn tôi, tôi ngây thơ nhìn mọi người, chớp chớp mắt, hỏi - Sao vậy ạ?
( Xong chap 55 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong