Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54
ô!... Tôi không cần biết, cô đi theo tôi _ Thiên bỗng nhảy lên chỗ làm lễ, kéo tay tôi, tôi giằng lại, hét to - Anh định làm gì?
- Đi theo tôi rồi cô sẽ biết! _ Thiên tiếp tục lôi kéo. [ Chính hắn mới không để cô cắt đứt với hắn dễ dàng như vậy, không để cô được sống yên bình, ai bảo cô tự dưng cắt ngang cuộc đời hắn, làm hắn bị tương tư, đánh cắp trái tim của hắn rồi bây giờ lại muốn phủi sạch quan hệ hay sao? ]
- Bỏ cô ấy ra! _ Phía sau vang lên giọng Kỳ, hắn đang kéo tay còn lại của tôi, nói - Cô ấy là vợ tao, hôm nay là ngày đính hôn của bọn tao, mày có quyền gì được đưa cô ấy đi?
- Tao mặc kệ! Nói chúng hôm nay tao nhất định phải đưa cô ấy đi! _ Thiên vẫn cố chấp - Bỏ ra, nếu không đừng trách tao không khách sáo! _ Mặt Thiên lúc này trông rất dữ dằn khiến tôi hoảng sợ phải lùi lại.
- Chính tao mới là người không khách sáo với mày! _ Nói rồi Kỳ hung hăng nhảy vào đấm Thiên một cái trông rõ đau.
Thiên cũng chả phải hạng vừa, hắn liền nhảy vào quần nhau với Kỳ, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng, lại khiến những người tham dự hoảng hốt. Tôi ngăn cản không kịp, mà cũng chả được, hai người kẻ tám lạng người nửa cân đang ra sực đánh nhau kịch liệt. May sao có tôi ngăn cản nếu không có án mạng xảy ra lâu rồi. Tôi hết kéo tay Thiên lại ôm người Kỳ mong sao ngăn cho hai cái kẻ điên kia đừng có làm trò hề cho thiên hạ nữa, như thế không đủ mất mặt hay sao? Ngày mai nhất định trên tin tức cả nước sẽ có mục " Cậu chủ hai tập đoàn lớn nhất nước trong ngày cưới của cậu Vũ Thiên Kỳ đánh nhau tới kẻ sống người chết chỉ vì tranh cướp một cô gái ", có lẽ tin này sẽ được lên trang nhất luôn đó. Mà tôi thấy đây là vụ cướp dâu đình đám nhất, người cướp dâu không ai khác là Vương Hạo Thiên của tập đoàn Thiên Á Nam và người bị cướp dâu lại là Vũ Thiên Kỳ của tập đoàn Tân Long, cô dâu chỉ là đứa con nít chưa đầy 18 tuổi.
- Anh về trước đi, lát nữa em về sau! Yên tâm, em nhất định sẽ về! _ Để ngăn vụ đánh nhau không có điểm dừng này, tôi đành nói với Kỳ rồi kéo Thiên đi trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người nhưng không ai dám đứng lên ngăn cản, còn Kỳ thì vẫn ngơ ngác đứng đó trơ mắt nhìn vợ mình là tôi kéo Thiên đi.
Đúng là buồn cười, cô dâu trong ngày cưới ngang nhiên lại dẫn người tình đi trước mặt chú rể, lại còn nói những lời như thế nữa, đúng là số quá đào hoa rồi. Tôi nghĩ mọi người sẽ suy nghĩ như thế nhưng đó chỉ là bất đắc dĩ thôi. Nếu như tôi chọn đi với Kỳ, tên Thiên kia sẽ không dễ gì buông tha như vậy, còn nếu tôi chọn đi với Thiên thì lại khác. Tôi tin Kỳ sẽ tin tưởng tôi, nhất định sẽ không tra hỏi và cấm đoán tôi. Tôi kéo Thiên ra ngoài nhà thờ. Ra bên ngoài, tôi không nể nang gì hình tượng thục nữ của mình nữa,dù sao cũng cưới xong rồi nên tôi trực tiếp cầm chiếc váy đắt tiền và đẹp đẽ xé đi chỉ còn một nửa đến ngang đầu gối, nửa còn lại vất vào trong xe của Thiên, thế là chiếc váy trở nên rộng rãi, thoải mái, dễ di chuyển.
- Đúng là em, vẫn cá tính như ngày nào! _ Thiên trêu
- Bớt nói nhảm đi! _ Tôi liếc hắn rồi lên xe, hắn khởi động xe, rời đi. Tôi không quan tâm xem hắn đưa tôi đi đâu, vấn đề bây giờ là phải giải quyết cục nợ to tướng ( Thiên ) cho triệt để, chứ cứ như thế này tôi sợ mình không nhịn được sẽ vác dao mà đâm hắn một nhát để hắn không làm phiền tôi nữa thôi. Thiên đưa tôi đến một bãi biển rất đẹp, hắn dừng xe để tôi xuống. Giờ đây tôi đâu có tâm trạng nào mà ngắm mới chả nghía cảnh đẹp trước mắt, tôi đi thẳng vào vấn đề chính, hỏi - Anh muốn gì?
- Bỏ hắn, đi theo tôi, tôi sẽ cho em hạnh phúc! _ Thiên nói, mục đích của hắn chỉ có thế thôi ư? Tôi khó hiểu, liền thắc mắc:
- Tôi không cần sự giả dối rẻ tiền của anh, nếu tôi bỏ hắn tôi cũng nhất định sẽ không đi theo anh. Mà tôi đáng gì để ấy anh phải làm như vậy cơ chứ?
- Không! Em đáng! Rất đáng! Đi, chúng ta cùng nhau bỏ đi, việc của Kỳ em không cần lo, tôi sẽ giúp em giải quyết, chỉ cần em ở bên tôi! _ Thiên cứ như người bị thần kinh, nói
- Anh thôi đi! Tôi sống với Kỳ rất tốt, cũng rất hạnh phúc, không cần anh xen vào đâu! Bây giờ thì đưa tôi về đi! _ Tôi nói lời lạnh nhạt
[ Câu nói của cô như phát dao đâm vào tim hắn làm hắn rất đau, cô thật là tàn nhẫn nha! Nói lời cũng có thể làm tổn thương người ta đến mức như vậy. Hắn đang tự trách bản thân không có việc gì làm tự nhiên hoa si (*) cô khiến bây giờ người không ra người ma không ra ma nữa. Hắn đến bây giờ vẫn không hiểu được mình có gì không tốt, có gì không bằng Kỳ mà cô lại có vẻ coi thường và căm ghét hắn đến vậy. Bây giờ hắn mới hiểu được sự cực khổ của Kỳ để có được cô gái không tim không phổi này * Người ta có tim có phổi đàng hoàng nha! *. Hắn cũng muốn thử tìm kiếm sự may mắn nhưng ông trời đã không cho hắn thêm cơ hội nữa rồi. Hắn từ nhỏ đã được nuông chiều thành tính, muốn có cái gì là phải có bằng được thử ấy, phụ nữ đối với hắn cũng chỉ như một vật ngoài thân, có cũng được không có cũng chẳng sao, chẳng qua chỉ giống một món đồ dùng để phát tiết, vì thế hắn chả bao giờ coi trọng bọn họ. Hắn có vẻ ngoài đẹp mã, hơn nữa gia đình giàu có, chỉ cần phất tiền là hàng tá cô xếp hàng mà chào đón * cái bệnh mê zai của phụ nữ đúng là tai họa mà! *. Chỉ là sau khi gặp cô, hắn mới hiểu thế nào là cảm giác phải đi theo đuổi một người, mà hơn nữa là theo đuổi thứ đồ của người khác. Nhưng mặc dù thế nào đi chăng nữa hắn cũng phải thử, và cách duy nhất là dành lại cô trong tay Kỳ trước khi quá muộn vì hắn biết bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn yêu Kỳ. Tuy nhiên thời điểm mà hắn chọn đã là quá muộn rồi, trái tim cô sẽ không... chính xác là không bao giờ có thể thuộc về hắn nữa. Vậy thì hắn sẽ chiếm thân thể cô, để lâu nhất định trái tim cô sẽ quay về bên hắn * dường như anh này rất thích ảo tưởng và sự ảo tưởng đó đã biến anh ta thành một kẻ biến thái với những ý nghĩ điên khùng * ]
(*) hoa si: si tình, cảm giác "say nắng " đối với một người nào đó
( Xong chap 54 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong