The multitude of books is making us ignorant.

Voltaire

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53
ôi được Huy đưa đến lễ đường, tôi xuống xe, mặc kệ hắn, kéo hai phù dâu của mình vào trong. Nhưng tôi kéo mãi cái Châu nó mới chịu đi, thật kì lạ! Nhưng do hôm nay là ngày đại sự liên quan đến cả đời của tôi nên tôi tạm thời tha cho nhỏ, sẽ không tra hỏi đến cùng nữa. Tôi bước vào, thấy họ rất sốt ruột, cứ đi đi rồi lại đi lại, hình như đã chờ rất lâu rồi. Tôi nhìn đồng hồ, đã hơn 10h30', thế là đã lỡ 1 tiếng rồi còn gì. " Hừ! Cái tên Huy đó cứ chờ đấy! Qua ngày hôm nay nhất định ta sẽ tìm người đòi lại cả vốn lẫn lời " _ Tôi nhủ thầm trong lòng. Vào trong, ba nhanh chóng kéo tay tôi dẫn ra lễ đường. Tống ngực tôi lại đạp nữa rồi. Tôi đi ra trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, dường như họ nhìn tôi bằng con mắt không tin nổi. Đương nhiên, tuổi tôi còn quá nhỏ để bước lên lễ đường, nhưng tôi làm sao mà biết được, đó là quyết định của mấy vị lão phụ huynh cơ mà, tôi chỉ có thể thực hiện theo mệnh lệnh thôi. Từng bước từng bước chậm rãi tiến về phía cha xứ và Kỳ, tôi lại phát buồn cười vì vẻ mặt ngu ngơ khờ dại của Kỳ. Tôi đến gần mà hắn vẫn đứng im như pho tượng chả có một chút động tĩnh nào. Tức mình, tôi giả vờ dẫm váy rồi tung người và kêu lên một tiếng. " Á! " _ Tôi ập vào người hắn. Lúc này hắn mới hoàn hồn mà dang tay đỡ lấy tôi. Ba tôi tiếp tục lấy tay tôi đưa cho Kỳ, nói lời chúc phúc:
- Hôm nay ba giao con gái mình cho con, con phải chăm sóc nó thật tốt đó, không được bắt nạt con bé nha! Chúc hai con hạnh phúc đến răng long dầu bạc! _ Ba nói câu đó, tôi bĩu môi, nghĩ thầm " anh ta mà bắt nạt con thì con cho anh ta chết liền! Mà cái gì ' hạnh phúc đến răng long đầu bạc? ', không phải chứ? Con còn trẻ như vậy, không chừng sau này sẽ cùng hắn ly hôn nữa đó! "
- Cảm ơn ba! _ Kỳ đưa tay nắm lấy tay của tôi. Mà có mỗi nắm tay thôi mà cũng phải nắm chặt như vậy, chắc lại sợ tôi chạy mất đây mà. Tôi nói thầm với hắn " Anh có thể đừng cầm chặt tới vậy không? Em đã đồng ý đến đây là sẽ không bỏ trốn, bỏ ra đi tay em đau hết rồi nè! " thì hắn mới chịu cầm lỏng tay một chút nhưng vẫn không có ý định buông ra. Sau vài nghi thức, cha xứ hỏi Kỳ:
- Vũ Thiên Kỳ, con có đồng ý lấy Lâm Như Nguyệt làm vợ * ặc! đoạn này sến v~, nổi da gà hết chơn rùi nè! * cho dù... ( đoạn này mình cắt bớt đi cho đỡ dài dòng ạ! )
- CON ĐỒNG Ý! _ Kỳ nói rất to và dõng dạc, bây giờ là đến lượt tôi. Sau khi cha xứ đọc xong câu hỏi, tôi có vẻ hơi do dự, một mặt muốn nói " con đồng ý ", mặt khác lại không muốn cưới chút nào, cà lắm - Con... con...!
- Không được! STOP! Đám cưới này không thể tiếp tục diễn ra! _ Bỗng phía dưới có một tiếng quát to phá vỡ bầu không khí hồi hộp khiến tôi giật mình. Quay nhìn xuống, là Thiên, " Hắn tới đây làm gì? Mình đâu có mời hắn? " _ Một câu hỏi bỗng hiện ra trong đầu tôi.
- Này, cô trả lời cho tôi biết, cô thật sự có yêu hắn hay không? _ Thiên bỗng hỏi, tôi ngớ người ra. Yêu sao? Tất nhiên là không. [ Nhận thấy chần chừ trong mắt cô, Thiên tiếp: ]
- Không đúng không? Vậy thì đừng có cưới! _ Thiên nói. Không cưới ư? Làm gì có chuyện dễ như thế! Nếu như không cần phải cưới thì tôi đâu có phải cực khổ như thế, mất bao công sức bỏ trốn mà vẫn không được. Tuy nhiên tôi vẫn cố không nói lời nào nghe Thiên nói hết câu - Cô đi theo tôi, tôi sẽ cho cô cuộc sống còn tốt hơn gấp nhiều lần!
[ Thực ra hắn đến đây là do Huy gọi điện thoại thông báo. Điều làm hắn không ngờ nhất là chỉ sau có vài tháng ngắn ngủi thái độ của cô đối với Kỳ thay đổi hoàn toàn. Hắn vừa nghe điện thoại xong chạy vụt đi, tăng tốc hết cỡ mong sao có thể ngăn cản kịp lúc không để cô rơi vào tay Kỳ, trở thành vợ của anh. Quả không khiến hắn thất vọng, hắn đên thấy cô do dự hồi lâu không dám nói mới lên tiếng ngăn cản. Chính xác hắn đến đây là để cướp dâu ]
- Tôi không cần! _ Cuối cùng khi hắn nói xong, tôi lên tiếng. Giờ tôi mới hiểu Thiên đến đây là để làm gì. Hắn muốn cướp dâu, phá hoại hôn lễ, làm mất mặt Kỳ, trả thù việc mấy tháng trước, nhưng tôi đâu có ngu mà đồng ý theo hắn, để hắn hành hạ tôi chết à! Tôi thà lấy Kỳ còn hơn là đi theo Thiên đó. Tôi vội quay về phía cha xứ, hét thật to, giọng rất kiên quyết:
- CON ĐỒNG Ý!
Sau đó cầm lấy cái nhẫn gần đấy đeo vào tay Kỳ. Tiếp theo là một màn chủ động ôm hôn của cô dâu. Tại tôi sợ quá, muốn cho Thiên bỏ cuộc nên phải chủ động thôi, đây cũng là lần đầu kể từ ngày quen biết tôi mới chủ động đối với Kỳ như vậy. [ Kỳ cũng không ngờ cô lại có ngày hôm nay nha, cũng phải cảm ơn vị khách không mời mà đến như hắn lại giúp anh một việc lớn tới vậy, dễ dàng rước nàng về rinh mà không tốn chút công sức nào. Anh còn đang lo cô không đồng ý, thật không ngờ sự có mặt của Thiên lại là một điểm báo lành lớn đến như vậy. Vừa nãy anh còn đang rất giận hắn tự nhiên xuất hiện định phá hoại chuyện tốt, phá hoại hôn lễ _ cái ngày mà anh mong mỏi bao lâu mới có được, bây giờ nghĩ lại xem ra là lo nghĩ quá nhiều rồi ]. Lúc tôi bỏ Kỳ ra, quay xuống nói với Thiên:
- Tôi đã đồng ý lấy Kỳ, chuyện giữa chúng ta coi như từ đây kết thúc, không liên quan đến nhau nữa. Nếu anh thực lòng đến đây chúc phúc, tôi sẽ rất vui, còn nếu anh muốn phá đám, vậy mời anh đi cho để bọn tôi còn tỏ chức tiệc! _ Tôi ra lệnh đuổi khách.
( Xong chap 53 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong