Người không đủ can đảm để mạo hiểm thì sẽ không gặt hái được gì trong cuộc sống.

Muhammad Ali

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
ô cần phải biết sao? _ Thiên khinh bỉ nhìn tôi
- Tôi không cần biết cũng được. Nhưng tôi e rằng nếu không nhờ tôi anh cũng không gặp được hắn đâu! _ tôi đe dọa, kì thật cũng hơi sợ khi đối mặt với Thiên
- Được! Tôi muốn đấu với hắn vài hiệp, cô có thể giúp sao? Tôi biết hắn rất ghét kẻ phản bội, có khi bây giờ hắn nghi ngờ cô rồi cũng không chừng, hắn là một con sói lão luyện trên thương trường đó!
- Khá khen anh cũng hiểu nhiều về hắn quá nhỉ? Nhưng đâu có hiểu hắn bằng tôi! Yên tâm đi, cho tôi thời gian thi đấu, tôi nhất định sẽ hẹn hắn! _ Tôi hứa
- 8 giờ tối chủ nhật tuần sau tại Vân Thiên Club ( cái này được viết tắt là VTC đó ạ! ) Lời cô tin được không? _ Thiên nhíu mày, không cam lòng nói ra thời gian cùng địa điểm rồi cầm tách cafe lên uống
- Yên tâm đi! Tôi đi trước đây, ở lại hưởng thụ chút cuộc sống vui vẻ đi nhé! Bye! _ Tôi nhanh chân chuồn lẹ không lát hắn mà phát hiện tôi giở trò với hắn thì tôi sẽ chết chắc.
[ Thiên nhìn cô cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây nhưng lại không thể phát hiện có cái gì đó bất thường. Lúc về tới nhà, hắn bỗng cảm thấy rất khó chịu: nóng, chỉ muốn lột hết ra. Bây giờ hắn mới phát hiện cô dám giở trò bỏ thuốc kích thích vào cốc cafe hắn uống. Nhưng hắn không sao lí giải được tại sao cô lại có thứ thuốc cấm đó. Vì muốn " dập lửa " hắn phải đến bar tìm " gái ", đúng là " hồng nhan họa thủy " (*). Đây cô mới chỉ là một đứa con gái mới có 14 tuổi mà đã biết nhiều như vậy, không biết lớn lên sẽ còn gây ra mối hiểm họa gì nữa đây. Đây là lần đầu tiên hắn nhận ra trẻ con không thể xem thường ]. Vừa lúc Thiên mới vào quán, tôi thấy hắn gọi cafe nên nhân lúc cô bê cafe không để ý, tôi đã lén bỏ ít thuốc kích thích vào đồ uống của hắn, múc đích chỉ để trả thù cho việc hắn dám bắt cóc và uy hiếp tôi. Chắc bây giờ hắn đang vui vẻ bên ẻm nào đó rồi. Đừng khó hiểu tại sao tôi lại biết nhiều như vậy, tôi đủ lớn để tiếp thu những thứ đó. Còn bây giờ, tôi phải thực hiện lời hứa của mình với Thiên rồi.
- Kỳ! Chủ nhật tuần sau có người hẹn anh đó! Định đi không? _ Tôi hỏi thẳng
- Ai? _ Kỳ hỏi, tôi không vòng vo tam quốc nữa, nói luôn - Thiên: bang chủ Hắc Điểu
- Sao em lại quen hắn? _ Kỳ nhíu mày nhìn tôi. Tôi đến bó tay với tên này, tôi mới vừa bị bắt cóc bởi hắn, làm sao lại không biết hắn cơ chứ, tôi trả lời - Anh quên là hắn bắt cóc em hay sao?
- Ờ! Cũng được, anh đang muốn tính sổ với hắn đây! Ở đâu? Mấy giờ?
- 8 giờ tối chủ nhật! Vân Thiên Club! _ Tôi trả lời. Tất nhiên sao tôi lại không biết cái quán bar dành cho những kẻ giàu có muốn đốt tiền chứ, hình như nó là do nhà họ Vương quả lí thì phải
- Được! Phiền em nói lại với hắn anh sẽ đến đúng giò!
- Anh không sợ em phản bội anh sao? _ Tôi lên giọng đùa cợt
- Sợ chứ!
- Thế tại sao lại để em đi? _ Tôi ngạc nhiên
- Vì anh tin em, đừng phụ lòng tin của anh! Anh không muốn làm hại đến em đâu, tiểu yêu nghiệt! _ Kỳ ôm tôi vào lòng. Lúc này, tôi cảm thấy mình giống như sủng phi của hoàng thượng ngày xưa. Nhưng tôi không muốn hắn chiều chuộng tôi qua mà dung túng cho tôi làm bậy, như vậy sẽ rất rắc rối. Bây giờ chính tôi cũng nhận thấy mình thật rắc rối.
Mấy ngày nay Kỳ đều biến mất không chút tung tích, tôi biết là hắn đang tập luyện cho buổi thi đấu với Thiên sắp tới. Tôi cũng đang chán chết không có việc gì làm đây. Tuy vẫn phải đi học nhưng bài tập về nhà đều được Kỳ giúp đỡ làm hộ nên tôi không phải làm. Hôm nay, tôi dụ dỗ cùng đe dọa mấy tên đàn em của Kỳ nên mới có thể tìm được hắn. Kỳ đang ở phòng tập sự của bang. Vào bên trong, tôi thấy Kỳ đang luyện bắn, bộ dạng rất nghiêm túc, khuôn mặt lạnh lùng, khẩu súng trên tay cứ thế nhả đạn nhắm bắn mục tiêu chuẩn từng mi - li - mét, trông quyến rũ cực kì. Hắn có vẻ không để ý đến tôi, tôi cũng mặc kệ hắn. Nhìn xung quanh có rất nhiều đồ để chơi: súng các loại, dao phay, phi tiêu, đạn, pháo,... tôi cầm tạm một khẩu súng lục lên chơi. Bỗng nhiên " bùm - đoàng " một tiếng súng nổ lên khiến tôi giật mình rơi cả khẩu súng trên tay. Tôi quay ra, đối mặt với ánh mắt dự tợn của Kỳ, theo phản xạ lùi lại, sợ hãi co quắp. Thấy Kỳ càng ngàng càng đến dần, tôi sợ hãi lùi lại, hét to:
- Anh định giết em thật hay sao?
(*) hồng nhan họa thủy: cái đẹp là mầm mống của tai họa
( Xong chap 46 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong