Forever is not a word…rather a place where two lovers go when true love takes them there.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40
ôi đưa anh vào căn cứ của hắn. Tôi biết điều anh lo lắng nhưng anh không nghĩ tới sao? Hôm nay là ngày cưới của hắn, đàn em chắc hẳn không ai là không đến! Nếu như có ở lại cũng chỉ có một vài tên, anh không phải có thể dễ dàng hành động muốn làm gì thì làm sao?
- Cô không sợ đến lúc gặp tôi giết chết thằng chồng yêu quý của cô sao?
- Tôi đã nói tôi bị ép cưới, tôi không yêu hắn thì mắc mớ gì tôi phải quan tâm tới hắn!
- Quang Huy! Ngươi đi theo cô ta, phòng khi cô ta giở trò thì giết ngay! _ Hắn sai kẻ đứng bên cạnh, tôi đoán là cánh tay đắc lực của hắn. Anh ta cởi trói cho tôi, tôi xoay xoay cái tay đã hằn vết đỏ vì bị trói, rời đi. Đừng ai nghĩ tôi phản bội Kỳ nhé! Tôi là đã lên kế hoạch cho việc này rồi và đây cũng là kế sách thoát thân của tôi. Tôi đang muốn cho cái tên bang chủ Hắc Điểu kia phải ra mặt và mắc bẫy, không thể không dụ dỗ.
Tôi và tên trợ thủ tên Quang Huy của hắn cùng mấy tên đàn em khác đi đến căn cứ mà tôi chỉ điểm. Tôi cũng không chắc trong đó có người mà nếu có người thì cũng không chắc đánh bại được bọn họ nhưng tôi vẫn cố thử. Sao không mạo hiểm một lần, nhỡ đâu sẽ thu được kết quả. Lúc đến tôi thấy có vài tên gác cổng, tôi thò mặt ra, gọi bọn họ. Bọn họ mở cửa xe cho tôi bước xuống xe, để tôi tự do đi vào, nhưng còn mấy tên đi theo tôi đều bị khám người và quả nhiên tìm được vài khẩu súng lục đều là hàng thật hết á! Sau màn khám người họ mới để ấy tên đó vào, chỉ là dẫn họ đi tham quan thôi nhưng tôi lại cố tình dẫn tới sâu trong căn cứ. Bước vào trong, thấy bọn họ vẫn còn mỗi người một việc. Tôi chạy đến, hét to:
- Mọi người! Xem tôi mang trò chơi mới thú vị hơn đến ọi người hoạt động chân tay nè! _ Tôi nói xong tất cả đồng loạt quay ra nhìn bọn họ như muốn ăn tươi nuốt sống. Và sau đó, một trận đánh nhau kịch liệt đã xảy ra ngoài sức mong đợi.
[ Kỳ đang ở giáo đường chờ cô tới. Lúc xe hoa tới, cô dâu bước ra, anh có chút hồi hộp nhưng lại phát hiện có điều gì đó không bình thường trong đó: rõ ràng có hai phù dâu mà chỉ có một người, cảm giác hai người một dâu một phù dâu rất lạ. Nhưng hôm nay là ngày hạnh phúc của mình nên anh không để ý nhiều, tiếp tục làm lễ. Đến lúc ba vợ đưa tay cô dâu cho anh, anh phát hiện bàn tay này không giống bàn tay của cô, nó ngắn và to hơn bàn tay cô nhiều. Ở cùng cô tuy chưa được bao lâu nhưng từng hành động, lời nói, sở thích cá nhân và ngoại hình của cô anh đều biết rất rõ. Anh nhanh chóng lật khăn cô dâu và phát hiện đó quả thật không phải là cô, anh rất tức giận, cho đến cuối cùng cô vẫn muốn trốn tránh anh. Anh huy động mọi lực lượng đi tìm, biết cô mới chạy sẽ không trốn được bao xa, mà bây giờ mới có 9h45'. Bỗng điện thoại anh reo lên, là thuộc hạ gọi, chắc phải có việc gấp chứ không thì họ cũng không có to gan đến mức quấy rầy anh vào lúc quan trọng như thế này. Anh bắt máy, đầu dây bên kia nghe thuộc hạ báo cáo rằng cô vừa mới đến căn cứ làm loạn, hiện giờ tình hình trong đó rất hỗn loạn, cô còn dắt người bên bang Hắc Điểu đến nữa. Bọn họ mong anh mau chóng đến giải quyết vì họ không biết phải làm gì với cô. Anh nghe xong vội bỏ cả buổi lễ đang làm giở để vội vàng chạy đến ]
Hai bên đánh nhau rất ác liệt, tôi chỉ biết chui xuống gầm bàn trốn, thỉnh thoảng có đánh lén một chút. Tuy vậy nhưng tôi cũng không muốn làm ai bị thương cả, cho dù họ có hại tôi thì cùng lắm là " chơi " với họ một chút rồi thả đi chứ không muốn giết họ, mà tôi lại càng không muốn làm bị thương người bên phe mình, tôi đã cố chọn cách an toàn nhất có thể rồi. Bỗng nhiên có cái tay chắc khỏe tóm lấy tôi, kéo tôi nhấc lên và một khẩu súng lục Desert Eagle đã lên cò chĩa lên đầu tôi. Tôi hơi hoảng sợ, nhìn lên: là Quang Huy, mặt hắn đằng đằng toàn sát khí, giữ chặt lấy tôi, hắn quát lên:
- Đứng yên! Không ta sẽ nổ súng, đảm bảo cô ta chết ngay tại chỗ. _ Và đồng loạt bọn thuộc hạ của hắn cũng rút súng giơ lên, không khí trở lên thầm lặng và nghẹt thở, khác hắn không khí ồn ào lúc nãy. Tất cả bọn họ đều đình chỉ hoạt động xảy ra, đứng yên bất động. Đúng lúc này, cửa bật mở, Kỳ bước vào, lạnh lùng nói:
- Thả cô ấy ra, tao ày một con đường sống!
- Tao đâu có ngu, tao đã tới đây là xác định mình sẽ không sống xót quay về. Nếu tao không thể sống thì cô ta cũng phải đi theo làm người hầu bầu bạn với tao! _ Huy vẫn chĩa súng vào tôi, kích động nói, tay hắn lại càng thêm lực khiến đầu tôi hơi nhức
- Anh đừng kích động, chuyện đâu còn có đó!... _ Tôi cười hì hì nhìn Kỳ, an ủi Huy. Nhưng khi tôi chưa nói hết câu, Huy quát lên, tâm trạng càng kích động:
- Cô im đi! Tôi lâm vào tình cảnh như thế này không phải tất cả đều do cô hại hay sao? Tôi phải giết chết cô! _ Huy càng kích động và...
- Đừng... " Đoàng - Đoàng " _ Song song với câu nói đầy lo lắng của Kỳ là hai tiếng súng vàng lên, Huy thực sự bóp cò.
( Xong chap 40 )
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây? Liệu Nguyệt có bị thương? Liệu anh Kỳ có thể cứu thoát Nguyệt hay không? Liệu Huy có thoát được khỏi bàn tay của bọ họ hay không? Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mong các bạn đọc tiếp các chap sau nhé!
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong