Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
hôi! Được rồi! Haizz... Nhưng chỉ một chút thôi nhé! _ Kỳ thỏa hiệp. [ Anh chịu hết nổi rồi, chả nhẽ bộ dạng cô đáng thương như thế anh lại nỡ cự tuyệt sao? Thế thì anh nói anh thích cô, anh yêu cô là giả sao? Trông cái bộ dạng đáng thương đó của cô, anh chắc rằng khối người sẽ bị thuyết phục chứ không phải một mình anh. ]
Tôi vui vẻ nhảy nhót loạn lên " ôi! Cuộc sống tự do của tôi! ". Tôi phấn khởi quên mất tên " sói già " đang ở bên cạnh, vội chạy đến ôm chầm lấy hắn, hôn " chụt " một phát lên má hắn, nói - Cảm ơn anh!
[ Anh cũng ngỡ ngàng trước hành động lớn mật của cô, không ngờ cô gái nhỏ này lại ngốc nghếch tới vậy * thực chất chị ko ngốc nghếch như anh tưởng đâu *, chỉ vì một câu nói của anh. Nếu mỗi ngày đều được như thế, anh thà nhốt cô cả đời còn hơn. Nhưng suy nghĩ lại thì nó không phải là cách lâu dài, nếu như làm quá cô nhất định sẽ nghĩ không thông suốt mà tự tử mất.]
Lúc tôi ra ngoài, có vài vệ sĩ ngăn cản, Kỳ nói gì đó vào tai bọn họ, mấy người vệ sĩ mới gật đầu cho tôi ra ngoài * ns gì tự mọi người tưởng tượng nhé! *. Tôi được trả tự do thì giống như con chim bị nhốt trong lồng lâu ngày, sảng khoái chạy nhảy khắp nơi, cảm nhận ánh bình minh tươi đẹp, thả hồn theo gió, tham lam hít một hơi không khí trong lành, nói - Thật thoải mái!
Người ta nói thật đúng " cuộc sống tự do mới là cuộc sống thoải mái nhất ". Cũng như con chim bị nhốt trong lồng vậy, cho dù nó có được ở trong chiếc lồng đẹp đẽ đến đâu, thoải mái đến đâu, người yêu thương nó đến đâu thì nó vẫn cần đến môi trường sống của nó, một môi trường tự do không gò bó. Tôi đang liên tưởng mình là chú chim đó, chỉ muốn tự do bay nhảy, vùng vẫy trong thế giới của riêng mình. [ Nhìn thấy cô vui thì Kỳ cũng rất vui. Người ta nói đúng " yêu nhau yêu cả đường đi ", anh phát hiện mình ngày càng yêu cô hơn rồi. Ở chung với cô lâu như vậy, anh bỗng phát hiện cô là một cô gái không hề đơn giản. Cô là một cô gái lạc quan, yêu đời, đôi lúc trẻ con và còn rất nghịch ngợm, hơn nữa cực kì lắm chiều. Nhưng càng khó càng yêu, không phải sao? ]. Tôi quay ra, thấy Kỳ vẫn đang chăm chú nhìn mình, hơi ngượng ngùng cúi đầu. Tôi không thích có ánh mắt đắm đuối nhìn tôi như vậy. Nhưng tôi hiểu bây giờ không có thời gian nghĩ nhiều, phải tìm cách trốn khỏi đây rồi hãy tính tiếp. Nghĩ vậy, tôi mon men lại gần, giơ đôi mắt chớp chớp lên nhìn Kỳ, giọng nũng nịu mà trong lòng ớn tới sắp ói. Tôi nói:
- Em muốn ăn kem ~~!
- Được! Anh sẽ mua cho em! _ Kỳ thỏa hiệp. Tôi tươi cười lộ rõ sự gian manh, cuối cùng con sói già mi cũng phải mắc bẫy * ai là sói già? chị hay anh í? *. Khi thấy Kỳ sắp chạy đi, tôi níu lại
- Cho em đi với, em không muốn bị bỏ lại một mình đâu! _ Đôi mắt chớp chớp lộ rõ sự mong chờ * chiến thuật công kích đợt 2, hehe, lần này anh Kỳ khó thoát khỏi rùi *
Tôi làm thế chỉ để tìm cơ hội chuồn ra ngoài, chờ khi Kỳ sơ ý thì trốn đi. [ Anh nghe cô nói vậy cũng không đành lòng bỏ mặc cô, nên đồng ý mà không chút đề phòng * úi chùi! chiến thuật công kích đợt 2 của chị thành công rùi. anh thật là " dại gái " ko thể tả nổi *. Chẹp... chẹp, đúng là khi yêu làm con người ta mù quáng quả thực không có sai chút nào.. Cho dù anh là sói già lão luyện trên thương trường thì trước cô anh vẫn dễ lừa như vậy ]
Tôi vui vẻ vừa đi vừa hát, giọng đầy phấn khởi. Vì sao ư? Vì tôi sắp được tự do rùi, sắp thoát khỏi tên sói già Kỳ rồi. Đi một chút đã đến quầy kem, tôi với Kỳ vào trong, tôi bảo Kỳ đi gọi kem. Trong khi Kỳ đi tôi len lén, rón ra rón rén trốn đi. Băng qua dòng người, vừa đi vừa đề phòng, tôi dáo dác ngó quanh, không thấy ai đuổi theo, lúc này tôi mới yên tâm nhưng vẫn không buông lỏng phòng bị, vừa núp, vừa trốn, vừa ngó nghiêng, vừa chạy, vừa dò đường. Chạy một lúc lâu, mệt quá, tôi mới dừng lại thở hổn hển, nhìn xung quanh để xác định vị trí của mình, là một con hẻm vắng, không một bóng người. Tôi thấy lạ, không lẽ mình đi lạc? Nghĩ thế, trong tôi bất giác rùng mình một cái, lòng lo lắng không thôi. Chết rồi, tôi bị lạc rồi, bây giờ biết đường đâu mà về? * thông báo tìm trẻ lạc đê! yên tâm, anh Kỳ ko để cho chị mất tích dễ dàng như vậy đâu *. Bỗng nhiên sau lưng có cái tay đặt lên vai tôi, tôi giật mình quay lại: là một tên trông có vẻ rất đầu gấu * vì tụi nó vốn là đầu gấu mà! *, quần áo bụi bặm, mặt vênh váo, mắt sắc lạnh, đặc biệt trên mặt hắn có cái sẹo rất dài trông rất kinh dị. Đứng đằng sau là vài tên khác, có khoảng 5 người. Bọn chúng với khuôn mặt dữ tơn nhìn tôi với ánh mắt rất chi là dâm dê. * quả này chít chị rồi hen! tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa! nhưng em thấy vỏ dưa là anh Kỳ vẫn dễ thương hơn. bây giờ gặp phải bọn họ ai sẽ cứu chị đây? các bạn hãy theo dõi tập tiếp theo nhé! *
( Xong chap 25 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong